CHƯƠNG 1400
Mượn một câu hắn học được ở Lữ gia để nói.
Đó chính là: “Kiến thức là không cần tiền, thứ không cần tiền mà không lấy nhiều, vậy chính là kẻ ngốc.
Cửu Thiên không phải kẻ ngốc, vậy nên hắn hỏi rất nhiều.
Không lâu sau, đúng như thánh nữ nói, nước Linh thật sự phải người ra.
Chỉ thấy trong ánh sáng ngũ sắc, một chiếc thuyền lớn, từ bên trong lắc trái lắc phải chui ra.
Có một ông lão đứng ở trên thuyền, khí thế bất phàm, chỉ là sau lưng mọc đôi cánh trong suốt, giống như bươm bướm, nhìn trông có chút khôi hài.
Thánh nữ ở bên cạnh giải thích: “Đây chính là người của nước Linh. Tất cả con dân của nước bọn họ đều mọc cánh sau lưng, trời sinh đã có thể bay. Trên đôi cánh có hoa văn xoắn ốc, xoắn ốc càng nhiều, địa vị sẽ càng cao. Tôi nhớ trong sách nói, cao nhất là mười vòng xoắn ốc, đó là đế vương của bọn họ!”
Cửu Thiên gật đầu đã hiểu, cẩn thận nhìn về phía người tới.
Trên đôi cánh sau lưng ông lão này, hoa văn phức tạp, xoắn ốc không ít.
Đếm sơ qua, vậy mà có 8-9 vòng, có thể thấy địa vị tôn quý
Ông lão nhìn xe ngựa băng tinh trong hư không, nở nụ cười tươi nói: “Cung nghênh thánh nữ điện hạ của nước Bắc Thần tới! Thủ phủ của nước Linh, Lâm Linh Lân chào hỏi tại đây!”
Ôm quyền cúi người hành lễ, dường như lễ tiết này tới đâu cũng giống nhau.
Thánh nữ hơi cúi người nói: “Tham kiến Lâm thủ phủ, tôi từ xa tới, lần đầu tiên chu du thiên hạ, mong Lâm thủ phủ dẫn vào nước!”
B
Lâm thủ phủ đanh giọng nói: “Thánh nữ điện hạ, mời!”
Nói xong, Lâm thủ phủ điều khiển thuyền, đi về phía bên trong.
Thuyền của ông ta rõ ràng cũng là bảo vật có thể xuyên qua hư không.
Thánh nữ phất tay với ông lão, lập tức ông lão điều khiển xe ngựa đi theo Lâm thủ phủ vào trong chùm ánh sáng ngũ sắc.
Xuôi theo khe hở, nhanh chóng tiến vào.
Lúc này, Cửu Thiên mới cảm nhận được tốc độ của xe ngựa băng tinh.
Rõ ràng vừa rồi ở bên ngoài ánh sáng ngũ sắc, trong chớp mắt, bọn họ đã xuyên vào trong ánh sáng ngũ sắc.
Sau cái chớp mắt nữa, xe ngựa băng tinh đã chạy vào trong một phiến thông đạo ngũ sắc rộng lớn.
Cửu Thiên, Linh Bối, Thập Tam và Tiểu Hắc đều trợn to mắt nhìn tất cả mọi thứ bên ngoài.
Loại du hành này, người bình thường không thể trải qua. Có một ngày, đợi khi bọn họ quay về, cũng có vốn liếng nói phét với đám người Hàn Liên sư huynh.
Sau thời gian một chén trà, thông đạo ngũ sắc bỗng nhiên biến mất.
Sau đó, chiếc thuyền lớn của Lâm thủ phủ ở đằng trước trực tiếp phá ra hư không, nhanh chóng chui vào.
Xe ngựa băng tinh của thánh nữ bám sát đằng sau, phá ra hư không.
Đột nhiên, trời đất thay đổi.
Trời xanh mây trắng tái hiện!
Đột nhiên, cái đập vào mắt là rừng cây um tùm và quái điều kỳ dị bay lướt qua xe ngựa!
Thuyền của Lâm thủ phủ dừng lại, chỉ về phía xa nói: “Thánh nữ, chào mừng tới đô thành của nước Linh, thành Thiên Không!”
Mọi người thuận theo ánh mắt của Lâm thủ phủ, hiển nhiên nhìn thấy một thành trì khổng lồ với đôi cánh bướm trong suốt lơ lửng trên không.
Cái cánh khổng lồ che trời đó còn không ngừng đập cánh, phản chiếu ánh mặt trời, tản ra một chút ánh sáng.
Thành trì màu xanh lá, đập vào mắt, bên trên không ngừng có bóng dáng di chuyển, nhìn kỹ lại thì có thể phát hiện, đó đều là bách tính bình thường bay qua bay lại của nước Linh.
Đây chính là nước Linh trong truyền thuyết.
Linh Bối vẫn lép trong lòng Cửu Thiên, cười tươi như hoa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất