CHƯƠNG 1401 

Nước Linh là một đất nước non nước hữu tình. 

Núi xanh, nước xanh, bốn mùa đều như mùa xuân, có lịch sử lâu đời. 

Thành phố trên không được treo giữa bầu trời. Không có tường thành, chỉ có những cây cổ thụ cao chót vót được nối liền với nhau, ẩn giấu những ngọn núi, con sông kỳ lạ, đẹp lạ thường. 

Bên ngoài thành phố là một thác nước, nước chảy từ bên rìa xuống, chảy xuống hàng nghìn hàng vạn thước. 

Dòng nước chảy giống như vô tận, còn có các loại cá chuồn bay nhảy bên trong, Cửu Thiên và những người khác ngồi trên xe ngựa, nhìn thấy cảnh tượng này cảm thấy vô cùng kinh ngạc. 

Đúng là một thành phố vô cùng xinh đẹp. 

Cửu Thiên và những người khác đi theo xe ngựa của Lâm Thủ Phủ, đáp xuống rìa thành phố. 

Lúc này, mọi người mới nhìn rõ thác nước đang đổ xuống còn được phân thành rất nhiều nhánh. 

Một nhánh đổ xuống, một nhánh lượn vòng, một nhánh tản đi nơi khác. 

Lâm Thủ Phủ quay người, mỉm cười nhìn Cửu Thiên và những người khác: “Các vị khách quý, xe ngựa di chuyển trong thành phố khá khó, mời lên thuyền của tôi!” 

Cửu Thiên và những người khác nhìn nhau, khẽ gật đầu. 

Thánh nữ cất xe ngựa đi, mọi người nhảy lên thuyền của Lâm Thủ Phủ. 

Chiếc thuyền lớn chạy dọc theo dòng nước, đi vào trong thành phố, lúc này, trên bầu trời người dân của nước Linh đang bay lượn giống như bươm bướm. 

Bọn họ rất ung dung, nhìn Cửu Thiên và những người khác bằng ánh mắt kinh ngạc, giống như nhìn thấy vật quý hiếm và kỳ lạ. 

“Bọn họ là ai? Đến từ đâu. 

“Không biết, ngoại hình của bọn họ kỳ lạ quá. 

Cửu Thiên cũng là một người thường thu hút sự chú ý của những người khác, nhưng hôm nay là lần đầu tiên trải nghiệm cảm giác bị người khác xem là thú hoang. 

Cửu Thiên mỉm cười, nói: “Chỉ sợ bọn họ khó mà hiểu được, tại sao chúng ta không có cánh!” 

Lâm Thủ Phủ quay đầu lại, cười nói: “Đúng vậy. Tất cả người dân ở nước Linh, rất ít người nhìn thấy du khách từ các quốc gia khác. Công tử, tôi thấy mắt cậu không giống bông tuyết, cậu không phải là người của nước Bắc Thần đúng không!” 

Cửu Thiên chắp tay trả lời: “Tại hạ là Cửu Thiên, người của nước Võ Đỉnh!” 

Lâm Thủ Phủ tỏ ra kinh ngạc, cười nói: “Hóa ra là Cửu công tử của nước Võ Đỉnh, thất lễ thất lễ. Cửu công tử chắc chắc cũng là hoàng tử của nước Võ Đỉnh!” 

Cửu Thiên mỉm cười, trả lời: “Chỉ là một võ phu không tiếng tăm mà thôi” 

Lâm Thủ Phủ cho là Cửu Thiên khiêm tốn, nhưng lúc này thánh nữ lại cười nói: “Cửu Thiên công tử chắc chắn không phải là hoàng tử của nước Võ Đỉnh. Hắn là đệ nhất bá tước mới nhận chức của nước Võ Đỉnh 

Lâm Thủ Phủ hơi nhíu mày, nghe được Cửu Thiên chỉ là đệ nhất bá tước, trong mắt hiện lên sự xem thường. 

Lâm Thủ Phủ quay đầu lại, mỉm cười nhìn thánh nữ nói: “Vậy chắc chắn là cùng thánh nữ điện hạ đến xem cảnh đời. Thánh nữ điện hạ, lần này ngài đến có phải là vì trận so tài không?” 

Thánh nữa gật đầu: “Đúng vậy. Có lẽ Lâm Thủ Phủ cũng biết, thánh nữ của các đời chu du thiên hạ đều phải tìm thiên mệnh” 

Lâm Thủ Phủ cười lớn, nói: “Tôi hiểu. Dù sao tôi cũng đã từng đón tiếp thánh nữ của mấy triều đại rồi” 

Lời nói của Lâm Thủ Phủ khiến Cửu Thiên, thánh nữ và những người khác có chút kinh ngạc. 

Người này đã từng đón tiếp thánh nữ của mấy đời, vậy người này chắc chắn đã hơn một trăm tuổi. 

Lâm Thủ Phủ chỉ cười mà không nói gì, thánh nữ cũng không muốn hỏi nhiều, mọi người yên tĩnh ngắm nhìn phong cảnh của thành phố trên không trung. 

Thủ đô của nước Linh đẹp vô cùng. So sánh với thủ đô của nước Võ Đỉnh, thành phố trên không trung này không tráng lệ bằng, nhưng lại vô cùng đẹp. 

Không nói đến người dân của nước Linh bay lượn như bươm bướm, chỉ cần nhìn bốn xung quanh toàn là những ngôi nhà được làm bằng hoa cỏ, cây cối đã có một cảm giác rất đặc biệt. 

Đây là lần đầu tiên Cửu Thiên nhìn thấy một cây hoa cũng có thể làm nhà. 

Đương nhiên, bông hoa kia vô cùng to, cũng có kích thước bằng một ngôi nhà. 

Khi chủ nhân không có ở nhà, cánh hoa đóng chặt. Khi chủ nhân trở về, cánh hoa mở ra, để lộ ra những đồ dùng sinh hoạt làm bằng con đường nhỏ giữa bông hoa. 

Cũng có người sống trong cây, sống gần nước, rễ cắm vào trong nước. 

Khi chiếc thuyền của Lâm Thủ Phủ đi qua, cái cây kia thu hết rễ của mình lại, đứng dậy lùi về sau. 

Một đám người ở trên cây, nhìn Cửu Thiên qua hốc cây, bàn tán sôi nổi. Mọi người đều đang thảo luận xem bọn họ đến từ đâu. 

Những cái cây đại thụ sừng sững, to lớn, dây leo chẳng chịt, tất cả người ở trên trời, bay mệt đều có thể nghỉ ngơi trên những chiếc dây leo ở giữa các tán cây. 

Cửu Thiên nhìn rất lâu, nhưng vẫn không nhìn thấy bất kỳ thứ đồ sắt hay miếng thịt chín nào ở nước Linh. 

Mấy người này hình như chỉ ăn một ít cỏ, cánh hoa, còn có một vài loại quả mà Cửu Thiên không biết tên, vô cùng sặc sỡ. Lúc quả bị ăn còn phát ra tiếng kêu rất khó nghe. 

“Đúng là một đất nước thần kỳ. 

Cửu Thiên thầm nói ở trong lòng. 

Rất nhanh, chiếc thuyền đã xuôi theo dòng nước, đi đến bên dưới một ngọn núi cao. 

Cả ngọn núi được cây cối bao phủ, toàn là màu xanh, hoa hồng đua nhau khoe sắc. 

Hoa hồng bạt ngàn đã tạo nên hai chữ nước Linh. 

Lâm Thủ Phủ giải thích với thánh nữ: “Thánh nữ, đây là núi thần rất nổi tiếng của nước Linh chúng tôi, đỉnh núi thần chính là hoàng cung của nước Linh. 

eyJpdiI6Iko3OUI4eWxDRThOVGFjb0ZrK3BmTUE9PSIsInZhbHVlIjoiUFJCUDJBZXlab2tiazJvZWpybnRNQW1EZzZBOUFhVVlobkFSOVBUS3l5aHhpRHZvNnF1aDdaWmVKTHViMHppTkVDbDhYN1B2am5CbXYzTXR6bkc4R0I2SWVBTEQ2QUJRK2RYSVBnMndJXC9HK1Q0U2FhYjdTbXg1ek9US3h2MW1GSDZGa1dJc3FON3Q5c1Jnb2FVdXM1bU52bzBCRnJ1cDgxUlQ4d2FlZVVsY3RpMSszTEsyMkZENUpJanFhWXZPTlZEbTFUZENQYmlnY0EzUnBCclNKWUxUS0lFemRidytHM0R5RG5udU9YSnZZdVR5QjkzY3FEZ29FVjl4dGRDdGtPV1U4Z3U2anVaSVJWNEF1NlRidTBOSlhsNGVqVndzU2dIM0tBUTU4dWo5dHZwYW0wUmlFdXlad2dLZFNhdDJXeDY0NVZDUjhWamp3NG50QjU2Z2VMcEdjZkthTndwZGgzTzRNM1NjbTFSam00OUhIOVdTT2JCRHo3MkVKMHN5NjlvSWFFckdvR0xYUnRKdVBBZ1c3b3lyWHZnOWdWWmx0ZmpPbnZGY2tlN1RZWFZRc2VNajJTOWw5MWxJTHk2dTdJUmtYa0ttelZJUFVTMmdNMWh5S1pKVDgxTENFUldEY1lxU1dkWTNlbGtnelpxZzdHUFwvXC9QOWlSbkhPVE5UR25cL1EyQko2YXlFbml6WHdPdjY5QTArMUJtM2syb0VCcVphTlh1THhQT3ErMkUxN2YzTWcxZ3krYTR3emh0cjllSUN1ellUQzVydzdybDJ1alwvNnRQaUtrbndaaVVrUFwveThPaTZvRGFVNlhHMVdTcU5xZGlzMXh4cXE0SUVWaDVpeXhrK1hyWlJrRkRVWmhrSnFvUldMVFE9PSIsIm1hYyI6ImNlOTE0OTEzNGE1MTFmNGQ1NDc0NmM3NjJmZGQ4YjZlYTU2NGI2M2M1Yzg1ODAyODQxOGEzNWZhNTg0MTY2NWQifQ==
eyJpdiI6Ind6STdHTDMrcEFUUlVDbVNaWnJ3OUE9PSIsInZhbHVlIjoicHA2dnl0QjE5dGY3VFJxbDV1U1VGdEhUTlJvQ0p0aFZ1WFBCU3hyeXZKeXpcL1l6b2s4ZGQ0ZFNqQWJFVjQzcXZHRGpaaFRQN1Vic3ZwcmxFdWdCZmlLSnU0Q0VVMVNPY3NGeVFMQzdMNXYwVHl4MVF3bHhyM0NiajFBdDljR1IrRUNKdnozQm5iZFwvczZtS2Q5NURhamxYVlIxWEVwRU1NYzVVOWFvYVdnZmxsRHVuUEJTWXlzZnZvZytUR2tqNFFUT1p0SjhJMFQ5ODUyVDJDb3RGWmhzZEZ0ZnlMSllyRkRhRjlhRDFXVVpDRzVSS1BTZ3lqK2N5Zks0TUxKM2paeG1odnpiSWxoWUhpUFdsMWlcL0tlamJ3SXJUWHAwVHhyTWw1XC9SNmczbUl6cEs3MmdtV1FRNVwvVzdOSnhcL2xIeEVQbEI5Y2pBODBsYWVQYjZGdFh1YStnRU9zbjlLUXVjZWZNcTByZm13Mzg4T3VRZXJta1pWaXpQVmpUaThqTFZGMkYwaUJjQ0J5QzhodjQxRWh4T21HU1Q2UWloQW1XZ3BSRk85XC9rZ01jVldJSFhSKzRJY3BRM2ttdThqSjlGY09MQkd3dGxnb1E2N1FvUmIrUXpaNGVCbVJORXdLYW9LTktTMDU3M2ZkRnRDSmN0ZWFKVlRDZHVHK1RXSUtYQytGV2thVmp5WkpGQTVvOVBVbjIrdExvMEtOU0ljQWRPZlMwMitzc1JRdlNaU0dnOTI3bUE0MUxwTVl2XC8xcHhTTTZIQnJoY0RkQWMxeVdPa0JDMmNrNmNCVzZwcjJWRG5ZTk9tVDZqek1RWDZXMytHVVJxRjRNd2dNeXlYWDZ3QzJ4YUVEa3p0K1g3cENMamdmTmVvOXFGNDIzK096bVBSMEZJb2xxR3VSRzlIZk1wQk5hWXlLVitLY2Y4WU5lWnZLVnFMNEZwRElZRmpJandyT2tLY1wvaHZJRFZvdmVVNzRVTGZic2ZYRzlFR3gxc3pcL2IrTEpoYjZTOHo5Tk9mMGtoRWYyM0pERUR0akNFdXYrSjRpY2ZZRnc9PSIsIm1hYyI6ImI3NGRiZjRkN2ZhMTIyZmVmNTI3NGJiNzBiMjVhYzBhZDg3MTMyMGUxYmU4ZDIyMTMzNjZiODFjNDgyZTU2ODAifQ==

Thánh nữ cười rất vui vẻ, phụ nữ mà, ai cũng thích cái đẹp.

Ads
';
Advertisement
x