CHƯƠNG 1406 

Cửu Thiên gật gật đầu nói: "Chuyện này tạm thời đừng nhắc nữa. 

Cửu Thiên nhìn bóng lưng của thánh nữ, trong mắt lóe lên một tia sắc bén, thánh nữ này rốt cuộc muốn làm gì vậy? 

Rất nhanh, mấy người đã đến cái gọi là điện Sương Mù. 

Điện này ở ngay sau điện Hoa Ngũ Sắc lần trước, mây mù lượn lờ, ngàn hoa trải thành đường đi, do dây leo và hoa tạo thành. 

Mọi người đi đến ngoài cửa Thanh Đằng, lúc này đứng ở ngoài cửa chính là Thánh Thụ Vương, Lâm Nhất Hàn. 

Nhìn thấy thánh nữ đến, Lâm Nhất Hàn lãnh đạm nói: “Thánh nữ điện hạ, xin mời, bệ hạ đang đợi cô. 

Thánh nữ khẽ gật đầu, dẫn theo ông lão sau người cùng tiến vào cửa. 

Đám người Cửu Thiên đi vào trong theo, nhưng vào lúc này, Lâm Nhất Hàn lại đột nhiên ngăn bọn họ lại và nói: "Các cậu không cần phải vào. 

Cửu Thiên nói: "Bọn tôi cùng thánh nữ tới, tại sao lại không cho vào?” 

Lâm Nhất Hàn lớn tiếng nói: "Tôi nghe người ta nói rồi. Các cậu là người của nước Võ Đỉnh, là tùy tùng mà thánh nữ dẫn ra từ nước Võ Đỉnh mà thôi. Cửu Thiên công tử, cậu chỉ là một đệ nhất bá tước nhỉ. Lần trước cho cậu gặp bệ hạ một lần là đã nể mặt cậu lắm rồi. Bây giờ, mời cậu trở về đi” 

Vẻ mặt của Cửu Thiên lập tức trở nên có chút khó coi, Linh Bối lớn tiếng nói: "Ông nể mặt nước Bắc Thần nhưng lại không nể mặt nước Võ Đỉnh tôi, đây là đạo lý gì chứ?” Lâm Nhất Hàn quay đầu nhìn Linh Bối một cái, nhẹ nhàng cười nói: “Nếu các cô là hoàng tử công chúa nước Võ Đỉnh, tôi đương nhiên sẽ nể mặt. Nhưng các cô lại không phải vậy, vậy tại sao tôi phải nể mặt, đi đi, còn không đi nữa, cẩn thận tôi bảo người đuổi các cô đi đấy” 

Nói xong, Lâm Nhất Hàn khoát tay, bước vào cửa Thanh Đằng. 

Một đám cây mây thị vệ đứng chặn trước cửa, lạnh lùng nhìn ba người Cửu Thiên. 

Linh Bối kéo vạt áo của Cửu Thiên và nói: "Đây là cái gì chứ? Không coi ai ra gì mà. Hừ, thánh nữ kia cũng không phải là đối thủ của Cửu Thiên anh, cô ta lại còn hung hăng 

kiêu ngạo” 

Trong mắt Cửu Thiên lóe qua một ánh sáng kì dị, nhẹ giọng nói: “Có chút không đúng. Linh Bối, đợi một chút, em nhất định phải đứng bên cạnh anh, không rời nửa bước. Thập Tam, cảnh giác!" 

Quay người lại, Cửu Thiên dẫn đám người Linh Bối trở về. 

Cửu Thiên chỉ cảm thấy trong lòng mình bắt đầu có sự bất an lờ mờ. 

Ánh mắt của Thánh Thụ Vương kia rất không ổn, hơn nữa ông ta còn cố ý đuổi bọn họ đi, chắc chắn là có âm mưu. 

Trong tay Cửu Thiên xuất hiện trọng kiếm Vô Phong, từ từ nhét vào sau lưng mình. 

Lúc này, bên trong cửa Thanh Đằng. 

Thánh nữ đứng ở trước bàn hoa lan trong phòng, xoay người nhẹ nhàng nói: “Thánh Thụ Vương, bệ hạ ở đâu?” 

Lâm Nhất Hàn chậm rãi đi tới, mặt đầy tươi cười mà nói: “Thánh nữ điện hạ, mời ngồi, hôm nay không phải là bệ hạ mời cô tới mà là bổn vương mời cô tới uống chén trà” 

Trong mắt thánh nữ lóe lên một tia sáng, ông lão sau người đã đầy vẻ lạnh lùng nghiêm nghị. 

Thánh nữ từ từ ngồi xuống bên cạnh. 

Lâm Nhất Hàn vỗ vỗ tay, lập tức hàng ngàn bông hoa nở rộ dưới chân. 

Khẽ cười một tiếng, Lâm Nhất Hàn nói: "Thánh nữ điện hạ, cô muốn bắc võ đài, chúng tôi đã bắc xong rồi. Thanh niên tuấn kiệt của nước Linh cũng đã nhận được tin tức. Bắt đầu từ ngày mai, cô có thể đến võ đài tỷ võ rồi, ở dưới chân núi Thần” 

Thánh nữ cười nói: "Vậy thật tốt quá, đa tạ Thánh Thụ Vương rồi" 

eyJpdiI6InpiRWF2Z1RBcmVjWW81TzcrY0JKcEE9PSIsInZhbHVlIjoiTytPV2pOWm5XVHY3cm5XTUxJcHc2b3RwOUpHSHdpMzJqWjhXSjZ2em5OdGF2RlNBUDY0TWFxcEd1ZlNnYlRRd1hac3lzdnk4R1FTYVBxTVVTUGpGeStIVVBRaDZaUXpaZVRhKzBTSHZFbnRXQ1JhdWRMQkxuM3hxY0RGWFRJb0NCZHRUWXFRTHc3cmhXTkZyelRUTWkzd2t5XC91TVQxZGpuUkRrWUZYUThTTUtTdUdOM2FseUZKUGVTVXYxMUYrVXBlcFBxZU1pTFExXC9SYmNXd1BmWnI1dHdUQ2tXVWp1UDNZc1psNWNLbnNhTVpnN2ZTdG5TRnBuODhJbFFsc0ZJc1wvaDAxM2VGSUxhTldISGliTUVkN2F0YlJ1Y3RJXC9lM1JUZjVUZENFZnRsZ3l1dVgzZThtQmdhQWRVTkRZYkZnbGdzZ1Z1V3NtRGJGdisrbU1PYjRZcnB0Q0NSV1hFaTFwXC9RREFxZVhzekx5dUdHR2pSQ1NRSCtUOHc4Wm1KcTFSZnhoVnl1UHZrZlZqVENiZTY1cVlaUDQzS2tjYnZmVzlvZjlQQ2oxOWhSZTJSOE41dG5kOFVXNDVtcFNXVWFjIiwibWFjIjoiNTkyY2E2ZWMzYWE2NTYyNWNlNzc2YzU1ZmFlODRjOGU3ZThhMTdlNTg1MDlmZDM2NzdhNGMyMjkwOTk5NjZkYSJ9
eyJpdiI6ImhxWEVEUDh4OFpKd0RLZnJaaUNsVnc9PSIsInZhbHVlIjoiNlgwN2VNaWNTN0NCWWFPdzNzZERGelg1SVwveDc2WUlYajQwWlwvSTI0ekhtWFwvM1hFZTRlV1hcL3RTK0lUMVU5eCtFckZldDdnVml6YnZMUzdyYnE4NDBQT2RUQVpNaTVpZHZYc2pKT1wvUFJYUXd6eHhNMUxGZ25qSmRibXhKVEV4eHhkWEtuWkc4M2ZTQWJHWmlYV3gybWRCM3QyRU55WVpHM1dDeDNLUUNnSUFUdGxjZmpNM1F0dHFvOGVKOVFWdjY1Sk9GMFlFZzRDQ0IrdjBCU0JZUFdBPT0iLCJtYWMiOiIzN2UyOGNiNTJkZTJmY2NhYjk1YzBjNzcwNTNkMWRiMzNmNjkzMjYxYWQ5ZTA5OWQwNDkxMmU5M2IwNTU1NGEwIn0=

Lâm Nhất Hàn nhìn vào đôi mắt của thánh nữ và nói: "Thánh nữ điện hạ, cô xem bổn vương có giống Thiên Mệnh Chi Nhân mà cô muốn tìm kiếm không?”

Ads
';
Advertisement
x