CHƯƠNG 1407
Khóe miệng thánh nữ bắt đầu giật giật, tựa hồ muốn bật cười thành tiếng, nhưng lại cố nén xuống.
Một lát sau, thánh nữ đứng dậy nói: "Thánh Thụ Vương, đừng đùa giỡn với tiểu nữ tử nữa, nếu Thánh Thụ Vương điện hạ không có chuyện gì khác, tiểu nữ tử đây còn có việc, xin đi trước một bước.
Thánh nữ nói xong liền chuẩn bị rời đi, cô đã nghe ra chút ý vị không tốt từ trong lời nói này của Thánh Thụ Vương.
Sắc mặt của Lâm Nhất Hàn hơi thay đổi, giơ tay muốn chặn lại.
Nhưng ngay vào lúc này, ông lão phía sau thánh nữ khế ho một tiếng.
Mặc dù âm thanh rất nhỏ, nhưng khi rơi vào tai Lâm Nhất Hàn lại giống như một tiếng sấm sét.
Giây tiếp theo, thần sắc của Thánh Thụ Vương thay đổi kịch liệt, sắc mặt trở nên tái nhợt.
Hai người nhanh chóng đi ra ngoài, nhưng vào lúc này, một vùng Đằng Giáp Vệ lập tức rơi xuống, bao vây lấy thánh nữ và ông lão.
Sắc mặt thánh nữ lập tức trở nên vô cùng khó coi, dưới chân đã tràn ra băng lạnh.
"Thánh Thụ Vương điện hạ, ông muốn làm gì?”
Lâm Nhất Hàn trừng mắt một cái, khoát tay bảo những Đằng Giáp Vệ này lui xuống.
Trên mặt mang theo nụ cười, Lâm Nhất Hàn sờ sờ chòm râu sơn dương của mình, cười nói: "Không có gì, hạ nhân không hiểu chuyện mà thôi. Thánh nữ điện hạ, nếu hôm nay không muốn tán gẫu với bổn vương, vậy lần sau nói chuyện sau vậy. Có điều, thánh nữ điện hạ đừng quên ngày mai lên đài tỷ võ. Thánh nữ khẽ gật đầu, sải bước rời đi.
Lâm Nhất Hàn sắc mặt lạnh lùng nghiêm nghị, nhìn bóng lưng của thánh nữ với một nụ cười gian tà: “Tính cách thật lạnh lùng, có điều bổn vương thích như vậy, nhưng lão già
sau người cô ta kia lại có chút phiền phức.
Phất tay áo, Lâm Nhất Hàn vẫy đôi cánh bướm và bay đi.
Thánh nữ bước nhanh về phía trước, ông lão sau người nhẹ giọng nói: “Tiểu thư, tên Thánh Thụ Vương này, lòng có ý gian tà”
Thánh nữ lạnh lùng nói: "Tôi đường đường là thánh nữ nước Bắc Thần, cho dù là đến nước Đan Thánh cũng nên được vương công trọng đãi. Chỉ một nước Linh cỏn con mà lại có người muốn âm mưu quấy rối tôi”
Ông lão tiến sát một chút, hỏi: “Vậy tiểu thư, nếu gặp phải loại chuyện này một lần nữa, nên làm thế nào?”
Thánh nữ lạnh lùng nói: "Giết, giết trước rồi đi. Nếu chọc giận tôi, thì dùng mật pháp thông báo cho trong các, bảo bọn họ phái cao thủ tới, trực tiếp tiêu diệt nước Linh này. Một đất nước mà ngay cả cao thủ Tôn Cảnh cũng không có mấy người, bị tiêu diệt cũng coi là đáng đời bọn họ.
Ông lão mỉm cười thở dài: "Đất nước càng nhỏ, lại càng kiểu không biết thì không sợ. Có thể theo bọn họ thấy, nước Linh nhỏ bé này lại là nơi rộng lớn bao la biết bao!
Khóe miệng thánh nữ mang theo nụ cười giễu cợt, nhanh bước rời đi.
Ở nơi khác.
Đám người Cửu Thiên thận trọng quay trở lại.
Cứ đi như vậy, đám người Cửu Thiên đột nhiên phát hiện dường như phương hướng có chút không đúng.
Rõ ràng lúc đến là con đường này nhưng hiện tại đi qua lại phát hiện phong cảnh xung quanh đã hoàn toàn thay đổi.
Cửu Thiên nói với Tiểu Hắc đang cõng bọn họ bay lượn dưới chân: “Chậm một chút, chúng ta dường như tiến vào trận pháp nào đó rồi.
Cửu Thiên vừa nói vừa hỏi Cửu Long Huyền Cung Tháp trong cơ thể, rốt cuộc có phải đã tiến vào trận pháp hay không.
Cửu Long Huyền Cung Tháp dò xét một hồi lâu rồi mới lớn tiếng đáp: “Chủ nhân vĩ đại, chúng ta quả thật đã bước vào trong một trận pháp nào đó rồi. Hơn nữa còn là Vụ
Chướng Trận Pháp huyền kỳ, có thể khiến người ta bất giác đi vào đường rẽ. Còn có tác dụng nào khác hay không, ta cũng chưa từng thấy qua.
Cửu Thiên lập tức bảo Tiểu Hắc dừng lại.
Xem ra dự cảm của hắn không sai, đã có người nhắm vào bọn họ rồi.
Nhưng cho dù Cửu Thiên nghĩ thế nào, hắn cũng không nghĩ ra rốt cuộc mình đã đắc tội với ai. Bọn họ mới đến nước Linh lần đầu, cái gì cũng không biết, cũng căn bản không làm chuyện gì, sao đột nhiên lại rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm rồi.
Còn không đợi cho Cửu Thiên nghĩ ngợi nhiều, đột nhiên giữa mây mù, một đám võ giả nước Linh xuất hiện.
Thân hình cao lớn, sau lưng có cánh bướm chiếu rọi ánh bạc, dập dờn canh kình.
Đây là lần đầu tiên Cửu Thiên nhìn thấy lúc võ giả nước Linh sử dụng canh kình là trạng thái gì.
Sức mạnh của bọn họ không ngưng tụ trên người mà toàn bộ được ngưng tụ trên đôi cánh, xung quanh người, khí lưu khuếch tán, từng vòng sức mạnh gợn sóng đánh về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên lớn tiếng nói: "Thập Tam. Bảo vệ Linh Bối!"
Thập Tam lập tức chắn Linh Bối ở sau người, Tiểu Hắc dưới chân cũng phẫn nộ trừng mắt nhìn, hai con mắt trừng lên rất lớn, trong miệng đã hừng hực lửa đen. Cửu Thiên lớn tiếng nói: "Các người là ai? Muốn làm gì?”
Một võ giả có đôi cánh hơi vàng bước ra, trên cánh bướm có tới sáu vòng xoắn ốc. Xem ra người này cũng là người có thân phận địa vị ở trong lãnh thổ của nước Linh.
Võ giả cánh vàng cao giọng nói: “Giao nữ nhân sau người cậu ra rồi sẽ tha tội chết t của cậu.
Cửu Thiên quay đầu nhìn Linh Bối một cái, cười nhạt nói: "Các người không phải là thật sự tới vì cô ấy đấy chứ.”
Canh kình trên người Cửu Thiên đột ngột tăng lên, võ giả cánh vàng lớn tiếng hét: “Lên”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất