CHƯƠNG 1510
Trên mặt nở nụ cười, xem ra bắt đầu từ hôm nay, hắn cũng phải tăng cường tu luyện.
Nói không chừng có thể sớm ngày đột phá tới Thiên Canh cảnh, cũng chính là cảnh giới Tiên Khí Sư của luyện khí sĩ.
Mấy canh giờ sau, khi thuyền tử kim chạy hết tốc độ, đám người Cửu Thiên cuối cùng cũng tới sơn môn thật sự của Hỏa gia.
Những khu rừng bên ngoài chỉ có thể coi là trận pháp phòng ngự ở trước sơn môn của Hỏa gia.
Mà kiến trúc sơn môn khổng lồ ở trước mặt mới coi như thật sự tới nơi.
“Xuống thuyền!”
Hỏa Đan Thư đanh giọng nói.
Mọi người xuống thuyền, ngẩng đầu nhìn sơn môn như núi trước mặt.
Sơn môn toàn bộ do tinh thạch đỏ rực chế tạo thành, nhìn trông giống như một vùng hỏa diệm thiêu đốt.
Trên sơn môn chỉ có một hàng chữ to đùng.
“Lửa của thiên địa bắt đầu từ đây!”
Cửu Thiên hơi nhíu mày nói: “Lời nói thật hống hách!”
Hỏa Đan Thư cười nói: “Đây là câu cuối cùng trong tâm pháp Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết của Hỏa gia, nhìn không hiểu đương nhiên sẽ cho rằng nó hống hách. Có điều, sau này ở trước mặt người khác, nhớ phải nói hoành tráng!”
Cửu Thiên khẽ gật đầu, đi theo Hỏa Đan Thư vào sơn môn.
Vừa đi vào, Cửu Thiên bèn cảm nhận được mình giống như xuyên qua một tầng màn chắn ánh sáng nóng rực, ngước lên nhìn lại, thế giới trước mặt có sự thay đổi kịch liệt.
Non xanh nước biếc, chim hót hoa thơm, vô cùng sinh động.
Đập vào mắt là vô số thôn trang xây dựa núi, ruộng đất bạt ngàn, hoa màu phong phú.
Những con linh thú bay qua bay lại ở trên trời không ngừng tưới tươi ruộng vườn.
Núi lửa còn hoạt động ở tận cuối tầm nhìn, cũng phun ra dung nhan theo quy luật, sau đó được những đàn linh thú dùng thùng gỗ xách đi, tưới ở trong ruộng vườn.
Đám người bay qua bay lại, ánh sáng tím vàng như mây.
Trên núi Thiên Nộ, một tòa đại điện sừng sững, tản ra ánh sáng chói mắt.
Hỏa Đan Thư cười nói: “Như thế nào, khác với Hỏa gia trong tưởng tượng của cậu nhỉ?”
Cửu Thiên gật đầu nói: “Quả thật rất khác. Tôi chưa từng nghĩ Hỏa gia lại là một thôn trang”
Hỏa Đan Thư cười ha ha, nói: “Thôn trang? Cũng không sai. Nhưng rất nhanh cậu sẽ biết thôn trang này khác với các chỗ khác. Cửu Thiên, đi thôi, tôi đưa cậu tới chỗ cậu nên
đi!"
Cửu Thiên đi theo bước chân của Hỏa Đan Thư, cất bước đi vào trong.
Xung quanh, không ít tiểu quỷ của Hỏa gia đều nhìn Cửu Thiên với ánh mắt tò mò.
Cửu Thiên liếc nhìn, đám tiểu quỷ này rõ ràng mới bảy, tám tuổi, trên người lại có khí tức của Linh Khí Sư.
Đây chính là thực lực của đại gia tộc ư?
Quả nhiên rất khác!
Vòng vòng, rẽ lối.
Không biết là Hỏa Đan Thư có ý dẫn Cửu Thiên làm quen thôn trang của Hỏa gia hay cố ý dẫn Cửu Thiên đi rêu rao một phen, hai người tốn nửa canh giờ, lúc này mới tới trước một căn phòng xây dựng bằng gỗ.
Nhìn từ bên ngoài, căn phòng này quả thật giống với các căn phòng khác mà Cửu Thiên đã thấy. Nhưng sau khi đánh giá kỹ thì sẽ phát hiện, căn phòng này thật sự chỉ có thể từ lãng phí của trời cho để miêu tả.
Trước tiên không nói tới gỗ, vậy mà đều là gốc của cây thực nguyên.
Nếu đổi lại là gỗ khác, Cửu Thiên thật sự không biết, nhưng cây thực nguyên này, hắn từng thấy hàng thật.
Bên trong ẩn chứa lực lượng ngũ hành, chỉ có thể dùng hai từ đáng sợ để hình dung.
Đây đâu phải căn phòng bằng gỗ, rõ ràng là một trận pháp đáng sợ bất cứ lúc nào có thể đốt phương viên trăm dặm thành tro.
Cửu Thiên cũng không dám chạm vào gỗ này, sợ chạm nhầm chỗ, căn phòng này nổ, đó mới là khóc không ra nước mắt.
Với lại tới mặt đất, bắt đầu từ bậc thềm đá trước cửa, dùng vẫn thạch băng tâm cực phẩm.
Nhớ năm đó, khi hắn vừa bắt đầu đi theo Ngô Tân sư phụ tu luyện, vì một viên vẫn thạch băng tâm nhỏ đã tốn sức cỡ nào.
Lại nhìn bây giờ, cái gì gọi là có ở khắp nơi.
Nếu Cửu Thiên không phải sợ mất mặt, thật sự muốn ngay lúc này lấy ra trọng kiếm Vô Phong, đào một mảng lớn.
Hỏa Đan Thư dẫn Cửu Thiên đi tới gần căn phòng.
Độ rộng bên trong thật sự vượt ngoài tưởng tượng của Cửu Thiên.
Rõ ràng nhìn từ bên ngoài căn phòng chỉ có phương viên mấy trượng, bên trong lại như một tòa cung điện.
Cửu Thiên lẩm bẩm nói: “Pháp quyết không gian xếp chồng!”
Hỏa Đan Thư cười nói: “Một chút pháp quyết mà thôi. Nếu cậu muốn học, vài ngày nữa tự mình tới lầu công pháp đi tìm là được.
Cửu Thiên khẽ gật đầu.
Hỏa Đan Thư lớn giọng gầm về phía một tên gầy đang nằm bò ở trên bàn ngủ gật: “Hỏa Tài, cậu lại đang lười biếng!”
cậu ta hãy dạy toàn bộ. Mười ngày sau, tôi tới đòi người!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất