CHƯƠNG 1509 

Gió mát vạn dặm không mây, mặt trời ló rạng từ đằng đông. 

Trong cánh rừng, một con đường lớn nối thẳng về đằng xa. 

Thuyền tử kim lao nhanh, gió ở đằng sau, đường ở phía trước, ánh sáng lập lòe trong khu rừng. 

“Cửu Thiên, cậu nói xem cuộc gặp gỡ của chúng ta có phải một duyên phận không? Con người tôi mấy năm hiếm khi xuống núi một lần, lần này mới vừa ra ngoài tóm phạm nhân chạy trốn đáng chết thì gặp được cậu, đây là định mệnh!” 

Hỏa Đan Thư tỏ ra rất vui, đứng ở mũi thuyền, nhìn về đằng xa. 

Trong lòng Cửu Thiên hơi rung lên, nói: “Bắt được phạm nhân chạy trốn đó rồi sao?” 

Hỏa Đan Thư lắc đầu nói: “Chưa. Không biết là bọn họ quá giảo hoạt hay là động tác của chúng tôi quá chậm. Hai võ giả vậy mà xoay cả Hỏa gia vòng vòng. Đúng rồi, bọn họ cũng là một nam một nữ, nếu không phải vì cậu là luyện khí sĩ thật sự thì tôi nhất định cho rằng hai người chính là phạm nhân chạy trốn đó. 

Nói xong thì Hỏa Đan Thư cười to. 

Cửu Thiên và Linh Bối liếc nhìn nhau, hai người bọn họ không cười thành tiếng. 

Cửu Thiên thầm thấy may mắn, may mà hắn thông minh đổi sang áo choàng đen trước, giả thành luyện khí sĩ. 

Nếu không lúc này đoán chắc vẫn đang chạy trốn khắp nơi. Càng có khả năng đã bị Hỏa Đan Thư trước mắt mang về Hỏa gia. 

Cửu Thiên hỏi tiếp: “Vậy không bắt được thì phải làm sao? Cần tôi giúp không?” 

Hỏa Đan Thư cười nói: “Không bắt được thì không bắt được, hai võ giả mà thôi, ở trong Nhất Trọng Thiên cũng không làm ra trò trống gì được, sớm muộn sẽ bắt được. Cửu Thiên, cậu rất can đảm cũng rất có phách lực. Nếu cậu vào Hỏa gia sớm một chút, nhiệm vụ này, nói không chừng thật sự sẽ giao cho cậu. Nhưng bây giờ, cậu vẫn là theo tôi tới Hỏa gia học chút gì đó trước đã. Từ nay trở đi, cậu sẽ trở thành chấp sự của Hỏa gia, hơn nữa còn là chấp sự nội môn. Cậu cần lệnh bài mới, quần áo mới, thuyền mới và cả công pháp mới toanh hết. Tin tôi, cậu ở Hỏa gia sẽ có được tất cả những thứ cậu muốn” 

Cửu Thiên khẽ cười nói: “Có lẽ vậy 

Hai người ông một câu, tôi một câu. Chiếc thuyền nhanh chóng bay về phía núi Thiên Nộ của Hỏa gia. 

Từ xa, Cửu Thiên đã thấy điểm cuối tầm nhìn xuất hiện một dãy sơn mạch trải dài. 

Một ngọn núi cao trong đó là hùng vĩ nhất, ở đỉnh núi còn không ngừng có dung nham phun ra, nhuộm nửa bầu trời thành màu đỏ rực. 

Linh Bối đứng ở đằng sau Cửu Thiên, không ngừng nhìn xung quanh. 

Mấy ngày trước, khi bọn họ đi tới trước Hỏa gia còn dùng thân phận phạm nhân. Lúc đó trong lòng hai người luôn đinh ninh khi nào chạy, chỗ nào tốt nhất họ hoàn toàn không có tâm tư thưởng thức phong cảnh xung quanh. 

Nhưng hôm nay thì khác. 

Linh Bối mỉm cười nhìn xung quanh, nếu không để ý trận pháp từng vùng ở trong rừng, thật ra khu rừng này vẫn là nơi rất đẹp và yên tĩnh. 

Cây cối hàng dãy, gió mát thổi nhẹ. 

Linh Bối khế ngâm nga câu hát, Cửu Thiên và Hỏa Đan Thư cũng dừng nói chuyện, yên lặng nghe tiếng hát của Linh Bối. 

“Gió đêm thổi cành liễu, trắng sáng chiếu mặt hồ. Hai trái tim in dấu nhau, như nước trôi hững hờ” 

Âm thanh nhẹ nhàng phiêu du, theo gió đi xa. 

Trong đầu Cửu Thiên bỗng hiện lên hình ảnh đêm đó khi lần đầu tiên hắn và Linh Bối ở bên hồ nước phải lòng nhau, trong lòng gợn sóng, sau đó Cửu Thiên cảm nhận được lực lượng thế giới trong cơ thể dao động theo. Ngay cả lực lượng thiên địa ở xung quanh cũng rung lắc. 

Tâm thần động, thiên địa động. 

Cửu Thiên như có suy tư, có lẽ đây chính là con đường nối tới Thiên Canh, hắn từ từ nhắm hai mắt lại. 

Hết bài, Hỏa Đan Thư khẽ vỗ tay, nói: “Hay, quá hay. Cửu Thiên à, tôi cuối cùng cũng hiểu, tại sao cậu coi cô gái này như bảo bối rồi. Đổi lại là tôi, tôi tuyệt đối sẽ không để người khác chạm vào một sợi tóc của cô ấy. 

Cửu Thiên mở mắt ra, cười nói: “Cửu thống lĩnh quá khen. 

Hỏa Đan Thư lại nhìn Linh Bối vài cái, cười nói: “Đáng tiếc, tại sao lại là một võ giả. 

Linh Bối cúi đầu đứng ở đằng sau Cửu Thiên, nụ cười rạng rỡ. 

Cửu Thiên có thể cảm nhận được khí tức của Linh Bối có chút thay đổi, xem ra cô cũng có cảm ngộ. 

Cửu Thiên bỗng nghĩ tới cái gì đó, trong mắt chợt sáng lên. 

Lẽ nào là vì lực lượng thiên địa của nước Đan Thánh cực kỳ dồi dào sao? 

Khi tới, Cửu Thiên cảm thán lực lượng thiên địa của nước Đan Thánh nồng đậm tới đáng sợ, bây giờ hai người bọn họ đều có cảm ngộ, e rằng có liên quan tới cái này. 

eyJpdiI6IjB6N2Fqb3dKUXI4eG9TXC9cL2V5d0JtQT09IiwidmFsdWUiOiJ3aDJwRTJDeEJEZWM3Y29ZSWx2QTF4Rkd2Tk44TVwvUFpYWGtjU3pUYkFVQ3RNUlc2MnNDSGZYU1BXSWFkNXk1dFBQNjA0d3k2alpGUmtLMEdpbVE0VGNuc0tKMHEzUkJoZFNRbVVPS1RVcys5aUM4c1VpbHAyeUlmQnNtTTJYZWpWK2s1WHJlY0NFU3BCQURMYmxEOGdBTVg3cW54a1dXRW91cEYxOW9ldU9zPSIsIm1hYyI6ImZlMDU5ZjE1NDZkY2Y4YzQ3NTI0M2VjZWQ1NzBjYzg5MmExNzFiOGZjZTRmMjdhNGVmZGE3MzA2YWUyM2VhYmMifQ==
eyJpdiI6IkxXN2NUajRVNU5JOHdHWEtmdGpnbWc9PSIsInZhbHVlIjoiK2xMWEJ6ZlRlV0ZaUW9iTmtwaVFaZjQ1NGdlc1JxMnhtM3I5bTE2ZUszT1l3RmV3aHJDdjFXZktoNHpKR1pJN0hnV0RURFFCRW5VamlZMnpiUkdZdE4xMWI5TzZmQ3VPWXkyVnFCdnNUZ3Z3UEdJajhreFwvWDgxbm9vSWNBRWRjTVZqM3dhbXRnNkdPMnYrNWM0N1IxRGFURFBkaDdJZmxwWXFvTUNkbzZrdWtpSlYzUEcwM2x3SzZ5OXZtakxvYjZJcUxyckU5THFrOFZsMFpnV1F0blBrTmQyc0R0WVE5ZU9WYkJkYlBZYlJqb1diVFFqXC9yXC9BSGh6bXdCOEM0eWQwV2YzaDljTDJFVjhWcVhVcllSeGc9PSIsIm1hYyI6Ijg0NDVlZDgzZDdhMzJkZjdlY2Y5NjVlNjNlM2M2MzA0OGQ4ZTE3YWFlYzkyZDE5YjFmOWJlODU4NWJhMjFkMzYifQ==

Cửu Thiên không thể tưởng tượng nếu hắn có thể yên ổn tu luyện ở đây một hai năm, tu vi sẽ tăng vọt tới mức độ nào.

Ads
';
Advertisement
x