CHƯƠNG 1508
Chủ tiệm thoát chết, cả người giống như vớt từ trong nước ra, nghe thấy lời của Cửu Thiên thì vội vàng lùi lại.
Thu hồi viên ngọc, ánh mắt của Cửu Thiên hơi đanh lại, sử dụng pháp quyết Đoạt Hồn.
Hắn không có thói quen bị đánh bị động, nếu đã ra tay thì Cửu Thiên định ra tay trước.
Quay đầu, ánh mắt của Cửu Thiên trực tiếp quét qua mặt của ba người bên cạnh.
Phàm là ai bị chạm ánh mắt với Cửu Thiên, lập tức kêu đau một tiếng, sau đó ôm đầu kêu la.
Tu vi của bọn họ không có cao như Kim Khải Trạch, đương nhiên không thể ngăn chặn được hết pháp quyết Đoạt Hồn của Cửu Thiên.
Có điều suy cho cùng cũng là luyện khí sĩ, ở phương diện thần hồn mạnh hơn võ giả.
Tuy bọn họ không chặn được nhưng cũng không bị Cửu Thiên ghim chặt bất động tại chỗ.
Nguyên khí trên người sụp đổ, bọn họ trong thời gian ngắn cũng không có lực lượng công kích Cửu Thiên.
Ngẩng đầu lên, Cửu Thiên nhìn chằm chằm Kim Khải Trạch.
Lúc này, Kim Khải Trạch đã để phương ấn trong tay ở mi tâm.
Tuy động tác của hắn ta nhìn trông có chút khôi hài nhưng không thể không nói, rất có hiệu quả.
Cửu Thiên có thể cảm nhận được lực lượng thần hồn của mình vậy mà bị một cỗ lực lượng đặc biệt ở trên phương ấn chặn lại.
Lực lượng này có hơi giống đạo vực, chắc là do vị tôn giả nào đó để lại.
Kim Khải Trạch nghiến răng nhìn Cửu Thiên nói: “Oắt con, anh là định đối đầu triệt để với tôi sao? Đắc tội với Kim gia, sau này anh chết thế nào cũng không biết”
Cửu Thiên thản nhiên nói: “Vậy ư? Nếu tôi đã định sẵn phải chết, không bằng bây giờ tôi giết các người thì như nào? Giết thêm một người thì có một người bồi táng!”
Cửu Thiên vừa nói vừa phóng thích sát khí đáng sợ.
Ánh mắt hơi liếc nhìn bức tường, trên mặt Cửu Thiên nở nụ cười.
Chân của Kim Khải Trạch không kìm được có hơi run rẩy. Sát khí của Cửu Thiên thật sự khiến hắn ta như rơi xuống vực sâu.
Kim Khải Trạch nắm chặt pháp khí của mình, nguyên khí toàn thân điên cuồng dâng lên, cả tiệm thuộc bắt đầu lắc lư.
Hắn ta sẽ không khoanh tay chờ chết, tuy người trước mặt cho hắn ta một loại cảm giác nguy cỡ mãnh liệt nhưng Kim Khải Trạch không tin mình sẽ thua.
Cửu Thiên bất động, hai viên ngọc trên tay tự dưng chuyển động, ánh sáng càng lúc càng mạnh.
Khi đại chiến của hai người sắp bùng phát, bỗng một tiếng họ vang lên từ một nơi cách đó không xa.
“Khụ khụ, thật náo nhiệt. Tôi có phải nên đợi các người đánh xong rồi tới không?”
Giọng nói rất quen thuộc, Cửu Thiên thu lại ngọc trong tay, nụ cười trên mặt càng sâu.
Kim Khải Trạch nhìn về phía sau, chỉ thấy ở phía cửa sau của tiệm thuốc, một người đi ra.
Áo bào đỏ trùm người, mặt nở nụ cười, chính là Hỏa Đan Thư – cửu thống lĩnh của Hỏa gia Cửu Thiên hẹn gặp mặt ngày hôm nay.
Kim Khải Trạch nhìn thấy áo bào đỏ trên người Hỏa Đan Thư, sắc mặt bỗng thay đổi, vội vàng thu lại pháp khí của mình.
Hỏa Đan Thư mỉm cười nhìn Kim Khải Trạch, nói: “Nhị thiếu gia của Kim gia, ngọn gió nào đưa cậu tới thế? Không ở yên ở Tuyên Hoa Lâu của Nhị Trọng Thiên, chạy tới Nhất Trọng Thiên làm gì?”
Kim Khải Trạch lấy ra một tấm thẻ, chính diện là ánh sáng trận pháp ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ, mặt lưng khắc tên của Kim Khải Trạch.
“Tôi tới đây đương nhiên là có chuyện quan trọng gặp Hỏa gia chủ, xin hãy thông báo một tiếng”
Hỏa Đan Thư nhận lấy chiếc thẻ nhìn vài cái, cười nói: “Tới vì cuộc chiến năm năm nhỉ. Kim gia các người là tới thăm dò hay là định dùng Hỏa gia chúng tôi để lập uy?” Kim Khải Trạch thản nhiên nói: “Chúng tôi tới gặp Hỏa gia chủ.
Hỏa Đan Thư hừ lạnh một tiếng, vỗ tay, mấy luyện khí sĩ mặc áo bào tím từ đằng sau đi ra.
“Mời mấy vị công tử này của Kim gia vào sơn môn đi.”
Luyện khí sĩ mặc áo bào tím cúi người đáp lại, sau đó dẫn đám người Kim Khải Trạch rời đi.
Trước khi đi, Kim Khải Trạch hằn học nhìn Cửu Thiên mấy cái, môi hơi mấp máy, bên tai Cửu Thiên vang lên giọng nói của Kim Khải Trạch: “Tôi nhớ anh rồi”
Cửu Thiên hơi nhướn mày, khẽ cười thành tiếng, nói: “Rất xin lỗi, tôi sợ rằng không nhớ nổi anh.
Kim Khải Trạch lập tức lại tức tới đỏ bừng mặt, phất tay áo rời đi.
Cửu Thiên dõi theo Kim Khải Trạch đứng trên thuyền tử kim của Hỏa gia rời đi, cười nói: “Con cháu của Kim gia đều hống hách vậy sao?”
Hỏa Đan Thư đi lên, nói: “Có hống hách nữa cũng không bằng cậu. Cậu ta hống hách là vì sau lưng cậu ta có sự ủng hộ của Kim gia – một trong ngũ đại gia tộc, Cửu Thiên công tử cũng không nhường nhịn như vậy, có lực lượng gì chống lưng cho cậu?"
Cửu Thiên suy nghĩ rồi nói: “Nói như vậy, tôi chơi ngu rồi ư?”
Hỏa Đan Thư lắc đầu nói: “Không không, Cửu Thiên công tử, tôi cho rằng, cậu không chỉ không ngốc, còn rất hiểu nữa. Cậu đã phát hiện tôi luôn ở đằng sau quan sát nhỉ?” Cửu Thiên nói: “Coi như vậy đi.
Hỏa Đan Thư vỗ vai của Cửu Thiên, nói: “Hoan nghênh tới Hỏa gia, bắt đầu từ hôm nay, cậu chính là thân vệ của tôi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất