CHƯƠNG 1516
Tầng năm của tháp cao, pháp khí cực kỳ nhiều.
Cửu Thiên từ từ đi tới trong các loại pháp khí, nghịch các loại pháp khí ở xung quanh.
Đối với luyện khí sĩ mà nói, giấy bút nghiên mực, thư họa ngọc đỉnh đều có thể thành pháp khí.
Đạo thương kiếm mẫu cũng có, có điều số lượng khá ít, nghĩ tới cũng sẽ không có bao nhiêu luyện khí sĩ sẽ chọn những cái này làm pháp khí của mình, đó là thứ võ giả mới dùng.
“Chủ nhân vĩ đại, pháp khí ở đây, ta có thể thôn phệ hết không, đều là đồ tốt”
Cửu Long Huyền Cung Tháp tự chui ra, ánh sáng lập lòe, giống như sinh ra dục vọng đối với những thứ này.
Cửu Thiên nói: “Ta chắc chỉ có thể lấy một thứ. Có điều ở đây hình như cũng không có pháp khí quá tốt, đều là những thứ bình thường mà thôi. Nếu ngươi muốn, tự chọn một cái mà thôn phệ đi
Cửu Long Huyền Cung Tháp mang theo sự thất vọng nói: “Chỉ một cái à. Được rồi, có còn hơn không. Chủ nhân vĩ đại, ta muốn cái đỉnh đó.
Hư ảnh của Cửu Long Huyền Cung Tháp phóng ra ánh sáng, chiếu sáng pháp khí ở đằng trước bên trái Cửu Thiên.
Đó là một cái đỉnh nhỏ, toàn thân màu xanh ngọc bích, bên trên có hoa văn lửa tím.
Cửu Thiên cầm cái đỉnh lên, nhìn vài cái, nói: “Thứ này rất tốt sao?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp cười nói: “Cũng không phải quá tốt. Nhưng lực lượng ẩn chứa trong thứ này khá nhiều, lấy nó đi. Chủ nhân vĩ đại, ta thôn phệ đây!”
Cửu Thiên lắc đầu nói: “Ra ngoài rồi nói. Đoán chắc người ta còn bắt đăng ký nữa.
Cửu Long Huyền Cung Tháp lạnh nhạt ồ một tiếng, bỗng lên tiếng: “Chủ nhân vĩ đại, có người tới rồi.
Dứt lời, Cửu Long Huyền Cung Tháp biến mất từ trên tay Cửu Thiên.
Cửu Thiên quay đầu nhìn, chỉ thấy hai ông lão mặc đồ đỏ rảo bước đi tới.
Gặp không ít con cháu của Hỏa gia, Cửu Thiên cũng hiểu khá rõ, ở Hỏa gia người có thể mặc áo bào đỏ, thân phận đều không đơn giản.
Hai ông lão này một cao một thấp, một béo một gầy.
Ông lão cao gầy để râu, ở trán có nốt ruồi, vậy mà còn là nốt ruột ngũ giác.
Ông lão béo lùn thì một mắt đen một mắt trắng, gương mặt nghiêm túc, trong tay cầm hai quả trứng sắt.
Cửu Thiên thấy hai ông lão thì hơi hành lễ, bây giờ lễ nghi của hắn rất hoàn hảo.
Hai ông lão mặc đồ đỏ mang theo sự kinh ngạc nhìn Cửu Thiên, ở trong ấn tượng của bọn họ, không có nhân vật như Cửu Thiên.
Ông lão cao gầy nhíu mày nói: “Vừa rồi là cậu ở tầng bốn tu luyện Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết ư?”
Cửu Thiên trả lời: “Là tôi, hai vị tiền bối có chuyện gì sao?”
Hai ông lão nhìn nhau, ông lão béo lùn nói: “Cậu có biết hai chúng tôi không?”
Cửu Thiên khẽ lắc đầu.
Ông lão cao gầy nói: “Chúng tôi là thống lĩnh nội môn của Hỏa gia, tôi xếp thứ tám, ông ta xếp thứ chín.
Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Bát thống lĩnh? Cửu thống lĩnh? Không đúng, tôi nhớ Hỏa Đan Thư tiền bối cũng là cửu thống lĩnh!”
Ông lão béo lùn cười nói: “Chúng tôi đều là thống lĩnh tiền nhiệm, cậu ta là đương nhiệm. Tôi tên Hỏa Trạch, ông ta tên Hỏa Tùng. Những lão già như chúng tôi đều đã rút rồi,
bây giờ ở gia tộc nghỉ hưu. Nhóc con, nếu cậu đã biết Hỏa Đan Thư, vậy có quan hệ gì với cậu ta? Cậu lại tên là gì?”
Cửu Thiên trả lời: “Tại hạ Cửu Thiên, là người do Hỏa Đan Thư tiền bối dẫn vào, được Hỏa Đan Thư tiền bối cất nhắc, làm thân vệ của ngài ấy. Bây giờ tới đây học những thứ cơ bản!”
Hỏa Tùng cười nói: “Những thứ cơ bản? Dương viêm không phải thứ cơ bản. Cửu Thiên, cậu vừa rồi có phải thật sự luyện thành dương viêm không?”
Hỏa Trạch cũng nói với vẻ mặt kích động: “Thể hiện một chút cho chúng tôi xem.
Cửu Thiên nhìn hai người, cũng không thể nói không.
Sau đó, trong tay Cửu Thiên xuất hiện một tia lửa, ngay lập tức không gian ở xung quanh phát ra âm thanh rắc rắc rất khẽ.
Mầm lửa màu vàng đó vô cùng chói mắt, thật sự sánh ngang với ánh sáng mặt trời.
Hai ông lão đưa tay chạm một chút thì đồng thanh sửng sốt nói: “Thật sự là dương viêm!”
Vẻ mặt của Hỏa Trạch kích động nói: “Cậu vào Hỏa gia khi nào? Một tháng hay là hai tháng?”
Cửu Thiên sờ mũi nói: “Hôm nay!”
Toàn thân Hỏa Tùng rung lên, lớn giọng nói: “Cái gì? Hôm nay, cậu đang nói đùa à?”
Vẻ mặt của Hỏa Trạch méo mó, nói: “Cửu Thiên, người của Hỏa gia chúng ta không thể tùy tiện nói đùa. Cậu nói thật với tôi, là khi nào?”
Cửu Thiên thản nhiên nói: “Là hôm nay! Hai vị tiền bối có thể đi hỏi Hỏa Đan Thư tiền bối, cũng có thể hỏi luyện khí sĩ tên Hỏa Tài đã dẫn tôi vào!”
Hỏa Trạch mặt mày khó tin, lẩm bẩm nói: “Lẽ nào thiên hạ này thật sự có kỳ tài cái thế sao?”
Hỏa Tùng lớn giọng nói: “Tôi không tin. Cậu đi theo tôi. Tôi phải hỏi cho rõ!”
Nói xong, Hỏa Tùng kéo Cửu Thiên đi về phía ngoài.
Cửu Thiên cũng không tiện nói cái gì, đi theo ra ngoài.
Rất nhanh, ba người đã tới tầng một của tháp cao. Cửu Thiên thuận tiện gọi Linh Bối một tiếng. Ngay lập tức Linh Bối ôm quần áo đã chọn xong, rảo bước đi tới, lên tiếng hỏi: “Xảy ra chuyện gì thế?”
Cửu Thiên cười nói: “Hình như là làm hơi quá rồi.
Linh Bối lập tức trở nên lo lắng, truyền âm nói: “Phải giết ra ngoài không?”
Cửu Thiên khẽ lắc đầu nói: “Chắc là chuyện tốt.”
Bên ngoài tháp cao, một đám người đã đợi rất lâu.
Hỏa Tùng lớn giọng gọi: “Hỏa Tài, ra đây!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất