CHƯƠNG 1517
Ngay lập tức, trong đám người, Hỏa Tài chạy ra, đầu toát mồ hôi lạnh, nói: “Bát gia, xảy ra chuyện gì rồi sao? Có phải tên nhóc này làm hỏng quy tắc không, ngài yên tâm, tôi lập tức đuổi cậu ta đi. Cậu ta cũng vừa mới tới! Là Hỏa Đan Thư dẫn tới, không liên quan tới tôi!”
Hỏa Tùng vỗ một cái vào đầu của hắn ta, quát to: “Đuổi đi? Ai dám đuổi cậu ta đi, tôi lấy mạng kẻ đó”
Sau đó, Hỏa Tùng xoay đầu nhìn Cửu Thiên nói: “Cậu thật sự tới vào hôm nay à! Cậu trước kia từng luyện Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết sao?”
Cửu Thiên cười khổ nói: “Không phải hôm nay mới tới hay sao. Trước kia tôi thật sự chưa từng luyện Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết, có điều pháp quyết liên quan tới lửa thì tôi ngược lại biết một chút”
Hỏa Trạch vuốt bộ râu của mình, nói: “Trong một ngày, ngưng thành dương viêm. Thiên phú này chỉ có thể hai chữ tuyệt thế để hình dung”
Lời của bọn họ, con cháu của Hỏa gia ở xung quanh nghe mà ngây hết cả ra, đều trợn mắt há hốc mồm nhìn Cửu Thiên.
Khựng lại một chút, Hỏa Trạch đanh giọng nói: “Nhóc Cửu Thiên, Hỏa Đan Thư muốn cậu đi làm thân vệ cho cậu ta đúng không? Tôi nói với cậu, cậu không cần đi nữa. Tôi tìm việc khác tốt hơn cho cậu.
Hỏa Tùng vỗ đùi nói: “Đúng thế, người như cậu đi làm chấp sự cho cậu ta, quá lãng phí của trời. Tôi đi nói với cậu ta giúp cậu. Hỏa Trạch, ông dẫn tên nhóc này đi trước đi!”
Hỏa Trạch phất tay, một chiếc thuyền đỏ rực xuất hiện ở trước mặt, đanh giọng nói.
“Cửu Thiên, lên!”
Linh Bối kéo áo của Cửu Thiên, nói: “Đây là muốn đi đâu? Bọn họ muốn sắp xếp việc gì cho anh?”
Cửu Thiên cười nói: “Không biết, nhưng anh có dự cảm, chắc là một việc anh rất thích”
Nói xong, Cửu Thiên kéo Linh Bối lên thuyền.
Sau đó, ánh sáng màu đỏ rực xẹt một cái, lao thẳng về phía núi Thiên Nộ.
Thôn trang của Hỏa gia, trên sườn núi xanh tươi, những căn nhà gỗ trải dài.
Những căn nhà này đều là phòng của Hỏa Đan Thư, tổng cộng tám căn, chia ra nuôi tám người vợ của ông ta.
Hỏa Đan Thư vừa về tới Hỏa gia đang chuẩn bị thân mật một phen với người vợ bé nhỏ thứ bảy của mình, còn chưa đi vào cửa thì nhìn thấy đằng xa có ánh sáng sáng lên. “Lại xảy ra chuyện gì rồi?”
Hỏa Đan Thư nhíu mày, do dự một lúc, ông ta cũng không chọn đi xem tình hình.
“Dù sao trong gia tộc nhiều lão già như vậy, mình đi hay không cũng không sao cả”
Hỏa Đan Thư nhún vai, đi vào căn phòng, thuận tay đóng cửa phòng lại.
Một lát sau, một đạo ánh sáng từ trên trời đáp xuống, trực tiếp đáp trên mặt đất, dĩ nhiên là lão già Hỏa Tùng.
“Hỏa Đan Thư, ra đây!”
Hỏa Trạch hắng giọng lớn tiếng gọi.
Hỏa Đan Thư vội vàng mặc quần áo đi ra, nhìn thấy Hỏa Tùng, gương mặt lập tức biến thành vẻ mặt mướp đắng.
“Lão gia tử, ngài sao lại tới chỗ tôi?”
Tuy Hỏa Đan Thư bị quấy nhiễu chuyện tốt nhưng cũng không dám nổi nóng.
Hỏa Tùng đanh giọng nói: “Hỏa Đan Thư, cậu làm tốt lắm, cậu làm rất tốt. Tên nhóc tên Cửu Thiên đó, có phải cậu dẫn về không?”
Hỏa Đan Thư sững người một lát, sau đó sửng sốt nói: “Cửu Thiên? Cửu Thiên làm sao? Cậu ta mới tới Hỏa gia ngày đầu tiên đã gây chuyện rồi sao?”
Hỏa Tùng nói: “Gây chuyện ư? Coi như là vậy, cậu ta gây ra chuyện rất lớn”
Hỏa Tùng không kìm được mà cười.
Hỏa Đan Thư mặt mày nghi hoặc, ông ta thật sự có chút nghe không hiểu lời của Hỏa Tùng.
“Lão gia tử, ngài có gì cứ nói thẳng. Tên nhóc này là hạt giống tốt tôi tìm được, tôi định bồi dưỡng thành thân vệ trưởng của tôi. Về sau, nói không chừng có thể trở thành một trong mấy đại thống lĩnh ngoại môn của Hỏa gia chúng ta. Ngài đừng nói với tôi, cậu ta mới tới sẽ phạm phải gia quy của Hỏa gia rồi?”
Hỏa Tùng đi lên một bước, cười to vỗ vai của Hỏa Đan Thư, nói: “Không, không, tôi cũng rất thích tên nhóc đó. Vào Hỏa gia chúng ta ngày đầu tiên thì leo thẳng tới tầng năm của tháp cao, lễ nghi, công pháp đều học không tệ. Cậu ta vậy mà ngay cả dương viêm cũng luyện ra rồi.
Đồng tử của Hỏa Đan Thư giãn to, khẽ cười nói: “Ngài nói gì vậy? Dương viêm? Dương viêm của Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết sao?”
Hỏa Tùng gật đầu cười nói, đưa ra một ngón tay nói: “Phải, là dương viêm. Khó thể tưởng tượng nhỉ, một tên nhóc mới tới, ngày đầu tiên tu luyện Dương Viêm Đỉnh Thiên Quyết thì có thể tu luyện ra dương viêm. Tôi nghĩ không cần bao lâu, cậu ta có thể được gia chủ ban họ, giữ ở nội môn. Hỏa Đan Thư à, cậu đã vì gia tộc tìm được một hạt giống tốt. Có điều người như này chỉ làm thân vệ cho cậu thì thật sự quá lãng phí. Hỏa Trạch đã đưa cậu ta tới núi Thiên Nộ, sắp xếp việc mới cho cậu ta. Tôi tới là để nói một tiếng với cậu, cậu tìm người khác làm thân vệ đi. Thật sự không được, tôi giới thiệu cho cậu hai tên nhóc không tệ. Gia tộc sẽ nhớ công lao của cậu!”
Hỏa Đan Thư nghe thấy Cửu Thiên được Hỏa Trạch đưa đi thì lập tức giậm chân mắng: “Hai người cướp Cửu Thiên đi rồi sao? Cướp mất thân vệ trưởng của tôi? Cậu ta là người tôi đưa tới, là hạt giống tôi nhìn trúng, không do hai ngài quản. Trời ạ, hai ngài định nhét cậu ta cho ai? Ba Mắt của núi Thiên Nộ hay là Đan ngốc? Tôi nói cho ngài biết, ai dám cướp mất Cửu Thiên, tôi liều mạng với người đó. Thư điên tôi cũng không phải kẻ dễ chọc.
Nói xong, Hỏa Đan Thư bay lên cao.
“Tôi đi cướp người!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất