CHƯƠNG 1543
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Đại thiếu gia?”
Hỏa Đan Thư cười nói: “Chính là Hỏa Chí Long. Đại thiếu gia xuất quan, muốn gặp người nổi tiếng gần đây trong gia tộc!”
Cửu Thiên nói: “Tôi có gì hay đâu. Không đi được không?”
Hỏa Đan Thư lắc đầu nói: “Tôi sợ không được. Lời đại thiếu gia nói, đừng nói thống lĩnh như tôi, mà ngay cả trưởng lão cũng phải nể mặt. Dù sao sau này, hắn ta chính là người thừa kế gia tộc. Cửu Thiên, tôi khuyên cậu nhanh đến đó đi. Ấy, vườn linh dược của cậu khá đấy!”
Cửu Thiên trợn mắt nhìn đôi mắt bừng sáng của Hỏa Đan Thư, Cửu Thiên biết ông ta đang nghĩ gì.
Cửu Thiên quay lại nói với Linh Bối: “Em ở đây chờ anh. Anh đi một lát sẽ về.”
Rồi sau đó, Cửu Thiên kéo tay áo Hỏa Đan Thư, nói: “Vậy đi thôi!”
Vừa nói, một tia sáng chui vào tay áo của Hỏa Đan Thư
Hỏa Đan Thư bóp tay, cười rạng rỡ, nói: “Cửu Thiên, sau này cậu chính là huynh đệ của tôi, sau có gì cũng dễ nói chuyện
Cửu Thiên mỉm cười nhưng trong lòng hơi tiếc xót.
Đó chính là cây thần dược mà hắn phải vất vả ba ngày mới tìm thấy một cây.
Thần dược trong vườn linh dược có hạn, hôm nào cũng có người đến lấy.
Cửu Thiên làm quản lý vườn, dĩ nhiên một tháng cũng có thể lấy được vài cây, tuy nhiên mấy cây đó không phải loại tốt nhất.
Bây giờ để lấy lòng tên Hỏa Đan Thư này, Cửu Thiên đành nhịn đau dùng một cây thần dược.
Đó là thần dược tứ phẩm, dù ở nước Đan Thánh, kể cả có tiền cũng chưa chắc mua được.
Dĩ nhiên Hỏa Đan Thư vô cùng hài lòng.
Ông ta ôm vai Cửu Thiên, vô cùng thân thiết.
Hai người lập tức bay về phía Đông của thôn Hỏa gia, từ đằng xa họ đã thấy một căn nhà lịch sự tao nhã nằm ở góc Đông Nam.
Thật ra những ngôi nhà ở thôn trang Hỏa gia không phải quá đẹp, tuy tốn nhiều tiền của nhưng nó trông không hề nổi bật hay đẹp đẽ gì.
Chỉ có mỗi căn này trông còn khá đẹp.
Hai người không bay thẳng vào viện, mà đứng ngoài cửa lớn, Hỏa Đan Thư nhẹ nhàng gõ cửa.
Cửa nhà từ từ mở ra, vài thị vệ nhanh chóng chạy vào thông báo.
Hỏa Đan Thư cười nói: “Cửu Thiên, cậu cứ chờ ở đây. Tôi về trước.
Cửu Thiên ngạc nhiên: “Ông đúng là chỉ là chân chạy vặt à!”
Hỏa Đan Thư cười nói: “Ai bảo tôi xui, vừa mới ra cửa lại gặp phải đại thiếu gia. Tuy nhiên có vẻ nghĩ là họa nhưng thực ra lại là phúc đó!”
Hỏa Đan Thư phẩy tay áo, nhanh chóng rời đi.
Cửu Thiên lắc đầu, rõ ràng là một thống lĩnh nội môn, thế mà lại tùy ý như vậy. Không biết hắn ta làm thế nào mới lên được vị trí thống lĩnh.
“Cửu chấp sự, mời!”
Thị vệ vừa chạy vào trong cuối cùng cũng chạy về, dẫn Cửu Thiên vào trong viện.
Bước qua cửa, vào chính điện, thị vệ nói với Cửu Thiên: “Cửu chấp sự, xin hãy ngồi đây nghỉ ngơi, đại thiếu gia sẽ đến nhanh thôi.”
Cửu Thiên mỉm cười gật đầu, hắn nhìn khắp nơi xung quanh.
Chính điện này trông có chút đặc biệt, nó không có xà nhà, thế nhưng lại vô cùng vững chắc. Nền lát đá xanh, khiến người ta cảm thấy mát lạnh.
Còn tại sao là tiên khí sư mà không phải tôn giả, đó là vì thứ ẩn chứa bên trong rất mờ nhạt, Cửu Thiên cảm thấy mình có thể nắm bắt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất