CHƯƠNG 1608 

Chỉ dựa vào chiêu mưa U Minh này thì đủ bỏ xa con cháu của ba nhà bọn họ không biết bao nhiêu con phố rồi. 

Nếu thật sự là tỉ thí một đấu một như bình thường, sợ rằng không một ai là đối thủ của Thủy Gia Hành. 

Vẻ mặt của tứ trưởng lão của Thủy gia cũng không thả lỏng, ngược lại ông ta cũng rất nghiêm trọng. 

Người khác không biết, ông ta là trưởng lão của Thủy gia lại rất rõ Thủy Gia Hành rốt cuộc có thực lực như nào. 

Không sai, mấy năm nay Thủy Gia Hành ở trên phương diện thủy hành chi đạo quả thật có tiến bộ lớn. Nhưng chắc chắn vẫn chưa tới mức ngộ được hết thảy. 

Mưa U Minh mạnh mẽ này, sợ rằng Thủy Gia Hành nhiều nhất cũng chỉ có thể chống đỡ được một lúc mà thôi, bây giờ muốn so thì so xem ai có thể liều hơn. 

Dưới mưa U Minh, lực lượng mà ba người Kim Nhất Minh giải phóng lại từ từ bị co lại. Ba người sử dụng các loại phương pháp, quăng ra mười mấy pháp khí, vẫn không thể tìm được bóng dáng của Thủy Gia Hành. 

Hắn ta giống như biến mất ở trong trời đất này, thật sự khiến ba người Kim Nhất Minh hận tới ê răng. 

Bỗng nhiên, Mộc Tử Tề nghiến răng nói: “Không được, cứ tiếp tục như này, chúng ta sẽ bị đánh bại. Hai vị, không bằng chúng ta tất tay liều một ván đi” 

Thổ Hoảng lớn giọng nói: “Được!” 

Lúc này Kim Nhất Minh dường như nghĩ ra cái gì đó, đanh giọng nói: “Khoan đã, thật ra chúng ta vẫn có cách! Công kích Thủy Văn Triệu, chúng ta hợp lực công kích Thủy Văn Triệu, không tin Thủy Gia Hành không đi ra!” 

Mắt của Mộc Tử Tề, Thổ Hoảng chợt sáng lên, đồng loạt nhìn về phía Thủy Văn Triệu. 

Hai người lớn giọng nói: “Chủ ý hay” 

“Làm như vậy đi!” 

Nói xong, ba luồng ánh sáng lần nữa sáng lên. “Kim Khí Xung Tiêu Hán, Vô Thượng Kim Kiếm!” 

“Cực Mộc Lâm Thiên Hạ, Sinh Cơ Đảo Ngược!” 

“Thổ Hành Phong Vạn Vật, Thạch Hóa Thiên Địa!” 

Ba người cùng lúc hét lên, ba đạo pháp quyết mạnh mẽ hóa thành ánh sáng cực kỳ chói mắt, giết thẳng về phía Thủy Văn Triệu! 

Thủy Văn Triệu hoàn toàn sững người, nhìn kim kiếm cực lớn, không gian hóa đá và lực lượng cực mộc mang tính hủy diệt công kích tới, cô ta hoàn toàn sững người tại chỗ. 

Với lực lượng của cô ta căn bản không thể cản được ba đạo pháp quyết tất sát này! 

Nước mưa xung quanh bỗng cuộn ngược, hợp thành dòng thác chặn ở trước mặt Thủy Văn Triệu, dường như muốn chặn ba đạo pháp quyết tất sát này! 

Nhưng dòng thác ngay lập tức bị ba đạo ánh sáng pháp quyết nhanh chóng lao tới trực tiếp đánh tan. 

Thủy Văn Triệu trợn to hai mắt, một sự sợ hãi tới từ trái tim triệt để chấn nhiếp tâm thần của cô ta, khiến cô ta không thể cử động. 

Vào lúc này, một bóng người xuất hiện ở trước mặt cô ta. 

Cơ thể như nước của Thủy Gia Hành giống như một ngọn núi, chặn tất cả lực lượng lại. 

Phut! 

Máu tươi phun ra, ánh sáng nứt vỡ. 

Thủy Gia Hành đụng vào người của Thủy Văn Triệu, hai người bay ngược ra, đập mạnh vào một pho tượng đá cực lớn. 

“Khụ khụ!” 

Thủy Gia Hành ho ra máu, toàn thân trên dưới không có chỗ nào lành lặn. 

Yết hầu của Thủy Văn Triệu hơi ngọt, máu chảy ra từ khóe miệng, toàn thân trên dưới đều đau thấu tim! 

Mưa U Minh từ từ biến mất, đám người Mộc Tử Tề nheo mắt nhìn Thủy Gia Hành và Thủy Văn Triệu ở đằng xa. 

Sau đó, Kim Nhất Minh đã cười lên, cười to nói: “Thủy Gia Hành, anh cũng có ngày hôm nay!” 

Thủy Gia Hành không nói một lời, trong mắt đã tràn ngập sát khí. 

Ba người Kim Nhất Minh đang chuẩn bị đi lên giải quyết triệt để Thủy Gia Hành, vào lúc này, bỗng có ba bóng người vụt hiện. 

Ba người Hỏa Chí Long, Hỏa Chí Thiên, Cửu Thiên cuối cùng cũng tới. 

Nhìn cảnh tượng trước mắt, lông mày Cửu Thiên nhíu chặt, trong lòng thầm kêu không tốt. 

Hỏa Chí Long quét qua mọi người, lớn giọng nói: “Các người lại đánh khá kịch liệt!” 

Ba người Kim Nhất Minh lập tức dừng bước chân, cảnh giác nhìn đám người Hỏa Chí Long. 

Sau đó, Mộc Tử Tề nói: “Tới sớm không bằng tới đúng lúc, Hỏa Chí Long, ba người của Hỏa gia các người cũng tới rồi. Sao hả, các người cũng muốn đánh một trận ư?” 

Thủy Văn Triệu bỗng lớn giọng hét lên: “Hỏa Chí Long, mau xử lý ba người này, bọn họ không còn bao nhiêu nguyên khí nữa. Nếu anh để bọn họ giải quyết chúng tôi, vậy các anh cũng sẽ rất nhanh gặp xui xẻo!” 

Hỏa Chí Long cao ngạo liếc nhìn Thủy Văn Triệu, nói: “Im miệng!” 

Ở đằng sau, Hỏa Chí Thiên nói: “Anh cả, hình như Thủy Gia Hành thua rồi. Chúng ta phải giúp bên nào?” 

Cửu Thiên vội vàng nói: “Giúp Thủy gia. Ba người nhà Kim Mộc Thổ đã liên hợp rồi, lực lượng của bọn họ quá mạnh, chúng ta phải liên hợp với Thủy gia xử lý bọn họ trước!” 

Hỏa Chí Long không lên tiếng, chỉ yên lặng đứng ở đó, dường như đang suy nghĩ. 

Nhìn sắc mặt của Hỏa Chí Long, Kim Nhất Minh bỗng cười nói: “Hỏa Chí Long à, lẽ nào anh còn định giúp Thủy Gia Hành ư? Anh lẽ nào đã quên vào cuộc chiến năm năm lần trước, anh bị anh ta sỉ nhục như nào rồi sao?” 

eyJpdiI6IlBacmp6MWkxOHNnbFpUbkNuVlkzeUE9PSIsInZhbHVlIjoiOWhVWGpCNklnUHlweVdwenY3REt2TWJLT0VHXC9CbE56b2FXZHpcLzJuK0QwbDRDWXhlTzNIQWEyZFZvamV2R3JJQ2IrQUwrcDl4THorZE9URTZZMlNcL3R5OG1yYUFOdytuOWJ5R3hVZ3FhK0VcL1d2ZGNLSDRQY3ErTzVQcXpGVG5xdkNSUFpFMjZFaFdLbTkyXC9WRDBtUGZjRTJRUFV3XC9qd1FYcGhEOStwaVwvSURPWFZlaEFyYlVsMndDenN5MkNidGd1N0VlS1wvSTM3ekt1SGlLb0pqY21BVGhUZzFvNGpyRTJcL0NFSFwvem5PbU5BQzZYQXhBQlVrRVRGN0RNM3Baam9pSDBxUGJ1QWxIeUxxS1FXQmZHalZLdFp3TmtxUkozbUVoTGY2ZmRicFZRPSIsIm1hYyI6Ijk1ODFiYTM0Yjg3MmE2NWMwNjhiY2M2NWRhOTVmODFkZDg1ZGZiMjNmODg1MTc2MGIyOGYzYTZlYmI0YTA2ZmYifQ==
eyJpdiI6IjlRVkpIRmNaaVNmV0RsM3JpKzR2a0E9PSIsInZhbHVlIjoid200T052aEtETERDK0JKcklnYWpaWll2aDlncFBYSmk2RVkxSU1NR3ZqQmRtRldBbEltWjZnWUliTTRBdHozZ2hGSVwvVDYrb1VqRkFDRXFNNTdhWVhwRlliWEhPZVhYNjlqNldwR0U0NUE0a0ZTSCtqNE9WMER3NWNsYUZSenBsUTBzUEFiR0FDQVFDT0pIanhnSGNvUFhGYklvd3ZsT1BIa28ybWJCdlZxYz0iLCJtYWMiOiIzNDg5ODcyMTRjNWYwYmYzOTYyZmE3ZTMyNWJmMmI1YTJlNjQwNTMwNGY3ZWM1YzNhNjU4YWUzY2QxNTU0YzZlIn0=

Quả nhiên, Hỏa Chí Long trầm mặc một lúc, từ từ nói: “Tôi chỉ tới xem thử mà thôi, các người tiếp tục đi!”

Ads
';
Advertisement
x