CHƯƠNG 1609
Hỏa Chí Long vừa dứt lời, ở trước Thánh Linh Thiên Khuyết, Tam trưởng lão và Hỏa Đan Thư của Hỏa gia bèn phát ra một tiếng thở dài.
Hỏa Chí Long vẫn làm bọn họ thất vọng.
Tam trưởng lão khẽ lắc đầu nói: “Hỏa Chí Long ơi Hỏa Chí Long, sao cậu không hiểu cái gì gọi là lý trí thế. Làm việc theo cảm tính như vậy, thật sự không giống người kế nhiệm của Hỏa gia!”
Hỏa Đan Thư ở bên cạnh cũng than ngắn thở dài, ông ta cũng cảm thấy quyết định lần này của Hỏa Chí Long có hơi lỗ mãng.
Cục diện hiện nay đã rất rõ ràng, thực lực của ba nhà Kim Thổ Mộc liên thủ là mạnh nhất, Hỏa gia và Thủy gia yếu hơn một chút.
Hai người có thế lực hơi yếu còn không muốn liên thủ đối địch, ngược lại ngồi nhìn bọn họ thua mà không đếm xỉa.
Hành vi như này, chỉ có thể dùng từ tự đào hố chôn mình để hình dung.
Trưởng lão của Kim gia, trưởng lão của Mộc gia, trưởng lão của Thổ gia đều cười rất vui vẻ.
Tình hình như này, chính là cái mà bọn họ hy vọng nhìn thấy. Đặc biệt là trưởng lão của Kim gia đắc ý nhất.
Bởi vì trước đó, Kim Nhất Minh đã phán đoán chính xác suy nghĩ của Hỏa Chí Long.
Đây gọi là thịt kẻ địch trước, chỉ dựa vào một điểm này đã đủ chứng minh Kim Nhất Minh mạnh hơn Hỏa Chí Long của Hỏa gia rất nhiều.
Sắc mặt của tứ Trưởng lão của Thủy gia rất khó coi, ông ta hừ lạnh một tiếng nói với Tam trưởng lão của Hỏa gia: “Mọi người đều nói con cháu của Hỏa gia đa mưu túc trí. Hôm nay nhìn thấy, thật sự là không như lời đồn!”
Tam trưởng lão của Hỏa gia không biết nên trả lời như nào, dứt khoát im lặng.
Ở đằng sau, ông lão mặc đồ đen cười vô cùng vui vẻ.
Trong nước Đan Thánh, vô số luyện khí sĩ đều bắt đầu bàn luận quyết định của Hỏa Chí Long.
“Hỏa Chí Long của Hỏa gia là không có não à? Lúc này vậy mà còn không kéo Thủy gia một tay!”
“Anh ta là tự tìm đường chết, nếu Thủy Gia Hành thua, bọn họ làm sao đổi địch được với ba người Mộc Tử Tề? Dựa vào anh ta ư? Anh ta lấy đâu ra tự tin đó?”
“Xem không hiểu, là đầu óc của Hỏa Chí Long bị úng nước hay là anh ta có dự tính khác? Đợi Thủy gia và đám Mộc Tử Tề lưỡng bại câu thương rồi mới ra tay ư?”
“Cái gì mà lưỡng bại câu thương, Thủy Gia Hành đã sắp thua rồi có được không hả? Lúc này nếu bọn họ liên thủ với Thủy Gia Hành, nói không chừng còn có cơ hội đánh bại ba người Mộc Tử Tề. Nhưng nếu anh ta chọn đứng ở bên cạnh xem, vậy thì là ngu xuẩn vô đối!”
“Cách làm ngu xuẩn, tại sao anh ta không chịu nghe lời của Cửu Thiên chứ?”
Phàm là người có chút đầu óc đều dè bĩu cách làm của Hỏa Chí Long.
Có một số luyện khí sĩ nói chuyện khó nghe, đã bắt đầu kêu Hỏa Chí Long là đồ ngu.
Đặc biệt là rất nhiều người ủng hộ Thủy Gia Hành thì càng giậm chân mắng Hỏa Chí Long tự tìm đường chết!
Ngoài Thánh Linh Thiên Khuyết ba trăm dặm, trong tầng mây.
Sau khi Hỏa Chí Long nói xong thì bay về phía sau, tỏ rõ mình không nói dối, quả thật không định giúp Thủy Gia Hành.
Kim Nhất Minh khẽ cười nói với Mộc Tử Tề và Thổ Hoảng: “Tôi đã nói rồi, mấy tên ngu xuẩn của Hỏa gia tuyệt đối sẽ không giúp Thủy Gia Hành
Mộc Tử Tề và Thổ Hoảng mỉm cười nhìn Hỏa Chí Long, Hỏa Chí Thiên bay đi, nhưng Cửu Thiên vẫn ở lại bên đó, hai viên ngọc trong tay lưu chuyển ánh sáng.
Ba người Kim Nhất Minh hơi nhíu mày, ngẩng đầu nhìn sang Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên, cậu không có ý định rời đi ư?”
Cửu Thiên đanh giọng nói: “Không có ý định. Nếu ba người muốn loại bỏ người của Thủy gia trước, vẫn phải vượt qua ải của tôi!”
Lời của Cửu Thiên lập tức khiến trong mắt của Hỏa Chí Long và Hỏa Chí Thiên bắn ra ánh sáng khác lạ.
Nhưng ở đằng sau hắn, Hỏa Chí Long và Hỏa Chí Thiên lại sững người.
Hỏa Chí Long triệt để nổi giận, nhìn chằm chằm Cửu Thiên.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất