CHƯƠNG 1610 

Hỏa Chí Thiên cũng tức tới ê răng, lớn giọng nói: “Cửu Thiên, cậu vậy mà dám làm trái lệnh của anh cả tôi. Kẻ khác họ thấp hèn như cậu, muốn chết à?” 

Cửu Thiên khẽ lắc đầu, nhìn hai anh em hết thuốc chữa này, khẽ nói: “Tôi chỉ là đang làm chuyện tôi cho rằng là chính xác. Hai vị công tử, nếu hai người không đồng ý cách làm của tôi thì ở bên cạnh xem đi. 

Cửu Thiên nói xong thì vụt người bay về phía Thủy Gia Hành, hơn nữa dừng ở trước mặt bọn họ. 

Trong mắt Thủy Gia Hành và Thủy Văn Triệu lập lòe ánh sáng khác lạ, nhìn Cửu Thiên nói: “Anh/cậu thật sự muốn giúp chúng tôi ư?” 

Lông mày Cửu Thiên hơi nhướn lên, mỗi hơi mấp máy, truyền âm nói: “Đừng quên giao hẹn của chúng ta!” 

Một câu nói lập tức khiến Thủy Gia Hành và Thủy Văn Triệu tạm thời tin hắn. 

Thủy Gia Hành vung tay lấy ra một viên đan dược, ném vào trong miệng của mình, khẽ nói: “Tôi còn có sức đánh một trận 

Thủy Văn Triệu cũng đanh giọng nói: “Tôi cũng có thể đánh. 

Trong mắt hai người sôi sục ý chí chiến đấu nóng rực, Cửu Thiên lại truyền âm nói: “Tại sao phải đánh? Đợi cho người khác được hời à?” 

Hai người sững người, nghi hoặc nhìn Cửu Thiên. 

Sau đó, khóe miệng Cửu Thiên nhếch lên nụ cười, truyền âm nói: “Hai người có biết giả chết không?” 

Ở một bên khác, Hỏa Chí Thiên tức giận không thôi, lập tức muốn phi thân đi lên quyết một trận sinh tử với Cửu Thiên! 

Lúc này, Hỏa Chí Long kéo hắn ta lại, nói: “Chí Thiên, đừng manh động” 

Hỏa Chí Thiên lớn giọng nói: “Anh cả, anh cứ nhìn tên Cửu Thiên đó hống hách như vậy sao? Cậu ta còn là nô bộc của Hỏa gia chúng ta không?” 

Hỏa Chí Long nghiến răng nói: “Để cậu ta đi đánh, lúc này, chúng ta không thể nội đấu, để người cười xem trò cười. Hơn nữa em không cảm thấy bây giờ cậu ta đi đánh, thật ra cũng có chỗ tốt đối với chúng ta à? Em nghĩ kỹ lại đi.” 

Hỏa Chí Thiên hít thở sâu một hơi, bình tĩnh lại một chút. 

“Anh cả, anh là muốn nói, bây giờ Cửu Thiên đi đánh, chúng ta có thể ngư ông đắc lợi ư?” 

Hỏa Chí Long cười nói: “Cái này cũng không phải là chuyện không thể, dù sao sớm muộn gì cũng phải đánh một trận. Để bọn họ đánh, đánh xong thì chúng ta ra tay. 

Hỏa Chí Thiên nghiến răng nói: “Được, nhưng em muốn tự tay xử lý tên Cửu Thiên đó!” 

Hỏa Chí Thiên lạnh lùng nói: “Em cũng muốn tự tay xử lý tên Thủy Gia Hành đó!” 

Hai người thầm nghiến răng, đứng ở đằng xa. 

Mộc Tử Tề lên tiếng nói: “Phiền phức rồi. Vậy mà có thêm Cửu Thiên, tên này sao tới đâu cũng là cậu ta quấy nhiễu thế?” 

Kim Nhất Minh nói: “Tên đã lên cung, không thể không bắn. Chẳng qua chỉ là một Cửu Thiên mà thôi. Cậu ta cộng với Thủy Gia Hành bị trọng thương và Thủy Văn Triệu có tu vi không ra sao, không có gì phải sợ cả. Để chúng ta xử lý bọn họ đi 

Thổ Hoảng quay đầu liếc nhìn hai người Hỏa Chí Long, nói: “Hai tên ngu đó chắc còn muốn ngư ông đắc lợi!” 

Kim Nhất Minh khẽ cười nói: “Với thực lực của bọn họ, bất luận bên chúng ta ai thắng, đoán chắc bọn họ cũng không đánh lại được. Hừ hừ, có điều chúng ta vẫn phải giữ lại một chút sức lực, phòng bọn họ đột nhiên ra tay!” 

“Được!” 

“Không thành vấn đề!” 

Thổ Hoảng, Mộc Tử Tề mỉm cười đáp lại. 

Sau đó, ba người lần nữa phong ra nguyên khí, tay kết pháp quyết, ánh sáng ngũ hành ngưng tụ. 

Ở bên này, Thủy Gia Hành cắn răng nói: “Cửu Thiên, cậu chắc chắn giả chết có thể được chứ?” 

Cửu Thiên cười nói: “Tin tôi một lần đi, dù sao bây giờ hai người cũng không có cách tốt hơn rồi. Có lúc, lùi một bước chính là trời cao biển rộng. Như thế nào, có muốn tin tôi không?” 

Thủy Văn Triệu và Thủy Gia Hành nhìn nhau, từ từ gật đầu. 

eyJpdiI6IkxyRmc0d3BrSW9MNDdzYUxmK2NqR2c9PSIsInZhbHVlIjoiVTI5dGw1bk16RDl6cnlJSnM4eU5icEJHNHdlMGN6MXVQbXpBYlhCZnYxQlF3S2IxWGJ4eWREOUxHZUVUYVZiS0JBaFwvdjE3akZHYk5nSUlKZFIzVDA2SVozMnVFeWIrYXQ2NGowRG9SUFY5N0J2TVJSM0k1eFJWZ21Ed29SVGpHajdNM1QzRDdrU1U4emtaSnVJaENOZXdaZ1dHdWFWMENUUU1PUGZTY2U3dDVKZlErdlV1dmkrd2ptMVlRS3BZSHQzT05hWmtUaG93WHN3OGcwRjIwaUZZRFwvUlFkVjFlaVJDUjg0MVNScjhPcG5xdm9JRXNCNUFmYlVndVQ2UjhFMG85ZjA0WG55VFBYWTZaeHFhVUZBVXQxeStFeGw5ZXZudzVLRytUU1FFajZveWFwODdKekVGNWdhcHowT1p3UUZKTExwQVJIeHMzK3J4RFc0U2U3REE9PSIsIm1hYyI6IjFlMjYwZWExY2MzYzQzYzZlNzQxZjkyN2M1OTUzNDJmNmQxNTBjYmM3Njk0MmQyZDBmMjJkYzNhMTViYTE2MTEifQ==
eyJpdiI6ImRCbHZsKzdPR1B1cko5SUNaOTZ2OEE9PSIsInZhbHVlIjoiSDYyc1duQ09GQXhIVWl5K1N2UzU1a2J6MDN2S0dnNzhSQ0xSazFJZWZtWGoxUW5DOVFnMGlEY09KclRFYWR1bzVmbTJwZzVZY1wvOFVxQlBWRlM5c0VBMDhjakxWaWQyWTFkcW82ZHRreUVod1F6WjNiSng0QTR0akcwa2lHOGluQ2gzdE44cFpGVVN2Q2tGWFdHemtWeWRqVnpMdDBlXC9cLzNBb0U4QWk1Q1A3cmFxVFNURmZMbTI0SEIrYm52M3RsQ1B3ZmJ2QVdOb1FSQzdJTjlVMTErMHZDSXZPc2hJdmFlRStqdW9iblF0TT0iLCJtYWMiOiI2NzNmOWViNjkwOTkzNjYyYmE2ODY0ZjE5YzJjYTY5Y2UzNjQ0ZTQ2OGFmMDU3NDc5YTNkZWM0NWQ5NzEwMmFjIn0=

Ném la bàn trận pháp ra, thả khôi lỗi ra, Cửu Thiên lớn giọng hét lên: “Giết!”

Ads
';
Advertisement
x