CHƯƠNG 1625
Thời gian ba ngày trôi qua trong nháy mắt.
Vân Trung Vực, bên ngoài đại điện rộng lớn.
Mây trắng vẫn thế, gió mát hiu hiu.
Đám đông đứng đó, vai chạm vai, luyện khí sĩ của cả Vân Trung Vực đều tập trung ở đây.
Ở cửa đại điện, một chiếc ghế vô cùng lớn, một luồng ánh sáng chín màu chói mắt lấp lánh..
Không ai có thể nhìn thấu trong chùm ánh sáng, Đan Thánh quốc chủ trong dáng vẻ đứa trẻ, trong tay nghịch một luồng ánh sáng.
Hình ảnh rõ nét xuất hiện ở trong ánh sáng, dĩ nhiên là cảnh tượng Cửu Thiên và ông lão mặc đồ đen nói chuyện ở trước Thánh Linh Thiên Khuyết vào ba ngày trước.
Thấp thoáng từ trong ánh sáng còn có thể vang lên giọng nói của ông lão mặc đồ đen.
Dường như có chút nghe không rõ lắm, ngón tay của Đan Thánh quốc chủ hơi cử động, lập tức giọng nói của ông lão mặc đồ đen dần phóng to, cho tới khi mỗi một chữ đều có thể nghe rõ.
Đan Thánh quốc chủ yên lặng lắng nghe, bỗng cười nói: “Thượng Tâm ơi Thượng Tâm, coi như ông hiểu rõ chuyện. Biết cái gì có thể giúp, cái gì không thể giúp!”
Nghe hết lời của ông lão mặc đồ đen, Đan Thánh quốc chủ nhìn Cửu Thiên không ngừng há miệng lại nghe không được âm thanh, cười nói: “Nhóc con Cửu Thiên. Cậu ngược lại biết tìm người, chỉ đáng tiếc, người cậu tìm không giúp được cậu”
Phất tay xua tan hình ảnh, nụ cười trên mặt Đan Thánh quốc chủ càng đậm hơn.
Nếu Cửu Thiên biết chuyện hắn và ông lão mặc đồ đen nói chuyện thật ra luôn bị giám sát, chắc chắn sẽ rất sốc.
Đương nhiên, nếu Cửu Thiên biết Đan Thánh quốc chủ không nghe rõ mấy chữ “tôi hiểu rồi” mà hắn hét lúc cuối cùng thì cũng sẽ cảm thấy may mắn.
Chỉ nghe thấy lời của ông lão mặc đồ đen, chắc chắn không có bất cứ sơ hở nào.
Đan Thánh quốc chủ rõ ràng cũng không có năng lực quan sát nhạy bén như Cửu Thiên, phát giác hàm ý của ông lão mặc đồ đen.
Đan Thánh quốc chủ từ từ thu lại ánh sáng chín màu, lên tiếng: “Thi đấu gia tộc của năm đại gia tộc, trận chiến cuối cùng, bây giờ bắt đầu!”
Âm thanh khuếch tán từ trong luồng ánh sáng, lập tức kèm theo sự tang thương và uy nghiêm vô tận, khiến người khác căn bản không thể tưởng tượng, đây là lời nói ra từ trong miệng của một đứa trẻ bảy, tám tuổi.
Ánh sáng xung quanh bốc lên trời, vô số luyện khí sĩ mặc áo bào trắng, phóng ra ánh sáng chói mắt lên trên trời. Để cả Vân Trung Vực đều được chiếu sáng rực rỡ sắc màu.
Vô số luyện khí sĩ ở trên cung, các vị trí của năm đại gia tộc xếp thành hàng ngang. Cửu Thiên ngồi ở bên cạnh Tam trưởng lão, ở đằng sau có Hỏa Đan Thư, Hỏa Chí Long và Hỏa Chí Thiên đứng đó, giống như ba người hầu đi theo.
Đằng sau bọn họ là quan viên các cấp của nước Đan Thánh.
Nói thật, Cửu Thiên luôn cho rằng nước Đan Thánh không có quan viên làm việc.
Nhưng hôm nay nhìn thấy, thật sự có không ít, hơn nữa những người làm việc này, tu vi thật sự đều không tệ, ít nhất cũng có trình độ Tiên Khí Sư.
Nhiều cường giả như vậy, thật sự khiến người ta líu lưỡi.
Có điều nghĩ tới lực lượng thiên địa vô cùng dồi dào ở trong nước Đan Thánh, điều này hình như cũng không phải chuyện không thể lý giải.
Trên bầu trời, ánh sáng do tất cả các luyện khí sĩ mặc áo bào trắng phóng ra ngưng tụ thành trận, vậy mà nhanh chóng hóa thành một phiến trận pháp phong ấn ngũ hành cực lớn, từ từ hạ xuống.
Sau đó vô số phù văn sáng lên, vô số luyện khí sĩ trong nước Đan Thánh lớn giọng hét lên tên của Cửu Thiên và Thủy Gia Hành.
Hai người bọn họ bất luận hôm nay ai thắng cũng không tính là quá khiến người ta kinh ngạc.
Nhưng nếu so thật, phần lớn các luyện khí sĩ vẫn cảm thấy Thủy Gia Hành chắc sẽ giành chiến thắng.
Dù sao ở trong lòng mọi người, tu vi của Thủy Gia Hành vẫn cao hơn một bậc. Đây không phải là tỉ thí đan pháp, tác dụng của kỹ năng rất có hạn.
Cảnh giới Tiên Khí Sư, tu vi cao hơn một cấp, có lúc sẽ là chiến thắng mang tính áp đảo. Mà bây giờ, tu vi của Thủy Gia Hành tuyệt đối không chỉ cao hơn Cửu Thiên một cấp.
Nhưng vẫn có một bộ phận nhỏ hy vọng Cửu Thiên có thể giành chiến thắng.
Nghĩ mà xem, thi đấu gia tộc của năm đại gia tộc, vậy mà bị một người khác họ giành được hạng nhất.
Loại chuyện này nghĩ thôi cũng khiến người ta cảm thấy vui.
Có câu người xem náo nhiệt không sợ chuyện lớn, chính là đạo lý này!
Tam trưởng lão quay đầu người nhìn sang Cửu Thiên nói: “Cuộc chiến ngày hôm nay, có thể thắng thì thắng, không thể thắng cũng đừng miễn cưỡng”
Cửu Thiên nhìn Tam trưởng lão, cười nói: “Tam trưởng lão hình như không có lòng tin gì với tôi!”
Tam trưởng lão thản nhiên nói: “Bởi vì cậu thật sự kém hơn cậu ta hơi nhiều. Rất khó để tôi có lòng tin gì cả”
Cửu Thiên cười nói: “Vậy Tam trưởng lão từng có lòng tin về tôi khi tôi tham gia thi đấu đan pháp vào trước đó ư?”
Tam trưởng lão khẽ mỉm cười lắc đầu nói: “Cái đó không giống nhau.
Cửu Thiên nói: “Không, thật ra là giống nhau!”
Dứt lời, Cửu Thiên từ từ đứng dậy, lập tức đám đông bắt đầu phát ra những tiếng hoan hô.
Trong nước Đan Thánh, vô số người lớn tiếng hét lên: “Đan tông Cửu Thiên, tôi tin cậu nhất định có thể giành chiến thắng”
“Nhóc kỳ tích Cửu Thiên, cậu là giỏi nhất!”
Trong Nhất Trọng Thiên tới ngũ trọng thiên, ở các nơi đều đặt đủ cách gọi cho Cửu Thiên.
Ví dụ như Đan tông, ví dụ như nhóc kỳ tích, ví dụ như viêm long!
Có thể tạo lên danh hiệu ở trong nước Đan Thánh, đủ để chứng tỏ, Cửu Thiên ở trong lòng người dân nước Đan Thánh thật sự trở thành nhân vật trong truyền thuyết.
Vinh dự đặc biệt này, trong các người trẻ tuổi của cả nước Đan Thánh, trừ hắn ra chỉ còn lại một mình Thủy Gia Hành thôi.
Ở đằng sau tứ trưởng lão của Thủy gia, Thủy Gia Hành cũng từ từ đứng dậy.
Bỗng nhiên, xung quanh nước Đan Thánh đều vang lên tiếng hò hét đồng thanh.
“Hải tôn! Hải tôn!”
Tuy hắn ta không có thật sự trở thành tôn giả, nhưng ở trong lòng của tất cả người dân của nước Đan Thánh, hắn ta và tôn giả không có khác biệt quá lớn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất