CHƯƠNG 1651
Gió thổi bay tà áo, nước chảy ầm ầm.
Cửu Thiên nhất thời hoàn toàn nói không ra lời.
Hắn vẫn là lần đầu bị nhiều hoang thú vây nhìn tập thể như vậy. Nhìn những hoang thú hình dáng khác nhau, cao to uy mãnh này, Cửu Thiên thật sự không biết nên nói gì mới được.
“Chủ nhân vĩ đại, còn không chạy sao?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp thấy Cửu Thiên đứng bất động mãi, lên tiếng nhắc nhở.
Cửu Thiên cũng rất muốn chạy, nhưng vấn đề là chạy hướng nào?
Đường lui đã bị chặn triệt để rồi, trên không cũng đầy phi thú, dưới thác nước là từng đống từng đống hoang thú.
Cửu Thiên thầm nghiến răng, nhấc tay khua.
Một lồng khí xuất hiện, ngay lập tức, bóng dáng của hắn biến mất khỏi trời đất.
Hắn hết cách rồi, chỉ có thể thử chiêu này xem có hữu dụng hay không!
Khi nhìn thấy bóng dáng của Cửu Thiên biến mất khỏi đó, không ít hoang thú phát ra tiếng sửng sốt.
Gur! Gur!
Một đám hoang thú đủ hình thù, lực lượng mạnh mẽ theo bản năng lùi lại mấy bước, nhìn chỗ Cửu Thiên biến mất, vẻ mặt rất khó hiểu.
Hoang thú bay lượn trên không cũng bay thấp xuống một chút, giống như muốn nhìn rõ Cửu Thiên biến mất kiểu gì.
Cửu Thiên căng thẳng nhìn những hoang thú này, thầm cầu nguyện trí tuệ của chúng đừng quá cao.
Chiêu này cũng là thủ đoạn bảo vệ tính mạng cuối cùng của hắn, nếu không thành công, lần này hắn coi như sẽ toi đời tại đây.
Ngẩng đầu nhìn những hoang thú trước mặt, Cửu Thiên không có một chút tâm tư nhanh chóng bỏ chạy.
Nhìn con chim lạ bay trên trời đó, cơ thể như gió, miệng như mây, khi vỗ cánh, không gian vặn vẹo.
Nó mỗi lần vỗ cánh, cơ thể sẽ lập lòe, Cửu Thiên chỉ nhìn một màn này thì biết, đây chắc chắn là một con hoang thú có tạo chỉ ở không gian chi đạo.
Với chút tốc độ này của hắn, đoán chắc trong tích tắc thì có thể bị con chim lạ này đuổi kịp.
Mà một khi bị hoang thú khắp thế giới truy đuổi, vậy hắn chỉ còn nước chết. Lần này, thiết nghĩ sẽ không có con Tuyết Thần Thú khác giúp hắn chiến đấu nữa.
Có lẽ lời cầu nguyện của Cửu Thiên có tác dụng, trí tuệ của những hoang thú này hình như đều không được, chúng thật sự không có tiến lên dò xét, chỉ ở bên cạnh gầm mãi, hét mãi.
Vào lúc này, mấy con hoang thú bỗng lui sang bên cạnh, Cửu Thiên tưởng chúng muốn rời đi, trong lòng đang dấy lên một chút vui mừng.
Đột nhiên, Cửu Thiên lại nhìn thấy một con hoang thú từ tít đằng sau đi ra.
Đây là một con hoang thú cực kỳ xấu xí, toàn thân giống như đống thịt nát đắp thành, bộ dạng như bùn, toàn thân mọc đầy mắt, cao khoảng ba mươi trượng.
Dù sao cao hơn Cửu Thiên rất nhiều.
Nhìn thấy hoang thú toàn thân mọc đầy mắt này, trong lòng Cửu Thiên dấy lên một tia dự cảm không tốt.
Cửu Long Huyền Cung Tháp hét lên ở trong lòng hắn: “Đây lẽ nào, Thái Tuế nghìn mắt!”
Cửu Thiên điên cuồng nói ở trong lòng: “Con này không phải có cách phá chiêu này của ta chứ?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Chủ nhân vĩ đại, Thái Tuế nghìn mắt trong truyền thuyết là hoang thú có thể nhìn thấy ngàn vạn đại đạo trong trời đất.
Cửu Long Huyền Cung Tháp vừa dứt lời, Thái Tuế nghìn mắt đột nhiên phát ra tiếng gầm trầm thấp.
Sau đó, mấy trăm tới hàng nghìn con mắt trên người nó cùng lúc sáng lên ánh sáng, bỗng nhiên bắn ra.
Cửu Thiên còn chưa kịp phản ứng thì bèn cảm nhận được cỗ lực lượng mạnh mẽ che phủ trời đất ập tới, trực tiếp phá tan canh khí trên người của hắn.
Đừng nói lồng khí, bản thân Cửu Thiên cũng bay ra.
Á!
Bên trên thác nước, một đàn hoang thú đi tới bên rìa, cúi đầu nhìn xuống.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất