CHƯƠNG 1650 

Không sai, Cửu Thiên nhìn thấy những cái cây này, từ đầu tiên hiện ra trong đầu chính là quỷ dị. 

Vừa hạ xuống, Cửu Thiên liền cảm giác được từng trận khí lạnh từ rừng cây đánh úp lại, khiến cho tinh thần hắn chấn động. 

Gió thổi đến xương, tuyệt đối không giống gió bình thường, giống như pháp quyết do Luyện Khí sĩ nào đó phát ra. 

Hư ảnh của Cửu Long Huyền Cung Tháp bên trái Cửu Thiên lóng lánh, tay phải nắm chặt trọng kiếm Vô Phong, từng bước đi về phía trước. 

Rừng rậm rất u ám, ánh sáng đã bị tán cây dày rộng che kín. 

Cửu Thiên chậm rãi đi về phía trước, chỉ cảm thấy có vô số đôi mắt đang nhìn thẳng vào hắn. 

Phảng phất như thể mỗi một bước hắn đi về phía trước, liền tiến gần về phía tử vong hơn một chút. 

Loại cảm giác này thật không tốt, Cửu Thiên nhẹ giọng nói: "Lão Cửu, lại tra xét lần nữa xem, trên đảo này rốt cuộc có bao nhiêu thú hoang.? 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nhẹ giọng nói được, phóng lực lượng ra một lần nữa, bắt đầu tra xét khắp nơi. 

Trong rừng rậm rất yên tĩnh, yên tĩnh khiến người ta có cảm giác sởn tóc gáy. 

Theo tu vi tăng lên, sự lý giải với thiên địa chi đạo cũng tăng lên. Cửu Thiên hiểu rõ ràng, cơn nguy cơ trong lòng này của hắn tại sao lại có. 

Đây là phán đoán với trình độ nguy hiểm từ bốn phía của cường giả, nhắc nhở đến từ thiên địa, càng là người lợi hại, loại cảm giác này lại càng nhạy bén. 

Cửu Thiên tiếp tục đi về phía trước, vừa đi vừa nhỏ giọng nói: "Lão Cửu, còn chưa tra xét xong sao?" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Chủ nhân vĩ đại, trên đảo này tựa hồ có loại lực lượng nào đó ngăn cản tra xét. Chỉ cần lực lượng của ta phóng ra, liền lập tức bị dòng khí cổ quái kia hấp thu. Tựa hồ là trận pháp hay gì đó!" 

Nghe được hai chữ trận pháp, lòng Cửu Thiên vừa động, vội vàng hỏi: "Xác định là một trận pháp, không phải thú hoang sao?" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Không có hơi thở sinh mệnh, xác định là trận pháp vật chết. Ở ngay trăm dặm phía trước. Ta nghĩ biện pháp để lực lượng của ta truy xét bốn phía, chủ nhân vĩ đại, ngài cho ta một chút thời gian!" 

Cửu Thiên gật đầu, hít sâu một hơi, tức khức thân hóa thành lưu quang lao về phía trước. 

Hắn không muốn ngây ngốc ở đây dù chỉ là một khắc, trận nguy cơ dày đặc này, quả thực khiến cho tâm thần hắn không yên, vì thế tốc độ của hắn còn nhanh hơn trước đó! 

Mà sau khi Cửu Thiên lao đi, bên trong rừng rậm, mười mấy con thú hoang cực lớn ngẩng đầu lên, chúng trừng mắt nhìn về phía Cửu Thiên đang lao tới, sau đó phát ra tiếng gầm nhẹ, tiếp đó cả hòn đảo bắt đầu rung lắc. Vô số thú hoang đồng thời xuất hiện, đuổi theo bước chân Cửu Thiên, phóng về phía trước. 

Cửu Thiên cũng cảm giác được động tĩnh phía sau, nhíu mày hỏi: "Sao lại thế này, phía sau xảy ra chuyện gì?" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp không trả lời, tựa hồ còn đang tập trung tinh thần tra xét bốn phía. 

Cửu Thiên khẽ cắn môi, thân pháp một lần nữa đẩy nhanh. Thiên địa chi lực bốn phía nháy mắt ngưng tụ phía sau hắn, hỗ trợ hắn tăng tốc độ phi hành. 

Khoảng cách trăm dặm, quả thực chỉ giây lát đã đến. 

Xuất hiện trước mặt của Cửu Thiên, rõ ràng là một thác nước huyền nhai, nước chảy trong suốt, mang theo tiếng vang ầm ầm rơi xuống. 

Cửu Thiên dừng bước chân lại trước thác nước, ngẩng đầu nhìn về phía trước. 

Tức khắc, xuất hiện trước mặt Cửu Thiên là một sơn cốc cực lớn. 

Độ sâu của cốc chắc chắn phải hơn cả ngàn trượng, thác nước chảy xuống như nước lũ thiên địa không dứt. 

Bên trong sơn cốc, lại trải rộng đá đen, lửa cháy trên đất, vô số thú hoang cực lớn phi hành trong sơn cốc, vờn quanh, đi lại. 

Những thú hoang này, hoặc là trên thân mang liệt hỏa hừng hực, hoặc là há mồm phun ra nuốt vào mây mù. 

Mỗi một con hơi thể đều rất cường hãn, ước lượng phải có hơn trăm con, trong nhất thời Cửu Thiên nhìn đến ngây dại. 

Trung tâm sơn cốc, có một trận pháp rất lớn, trên không trung có chín luồng ánh sáng màu sắc chiếu ra từ trận pháp, hình thành cột sáng chân thật. 

"Đó chính là cửa vào của Bát Trọng Thiên sao?" 

Cử Thiên lẩm bẩm nói ra. 

Lúc này âm thanh của lão Cửu cũng vang lên. 

"Chủ nhân vĩ đại, đã điều tra xong, bốn phía xung quanh ngài đều là thú hoang mạnh mẽ!" 

Cửu Thiên nhếch miệng nói: "Vô nghĩa, tự ta cũng đã thấy được, còn cần ngươi nói à!" 

Cửu Long Huyền Cung Tháp vội vàng nói: "Chủ nhân vĩ đại, không phải là những con ngài đang nhìn thấy, mà là ở phía sau ngài cũng đang tràn đầy thú hoang cường đại!" 

Nghe được giọng nói của lão Cửu, bàn tay của Cửu Thiên run rẩy, nhất thời quay lưng nhìn lại. 

Ngao! 

Một loạt bóng đen chợt xẹt qua trên không trung, tức khắc Cửu Thiên nhìn thấy mấy con thu hoang che trời lấp đất bay qua đại thụ trên không trung. 

Mặt đất dưới chân bắt đầu run rẩy, từng tiếng thú gào rú không ngừng vang lên. 

"Không thể nào!" 

eyJpdiI6IlhGNWhaMVBxWmZEZkgxMWRJaXNJY3c9PSIsInZhbHVlIjoibW1XWDY4VWN2RnkrXC9iWmJET3M2MFU0YTN0RmVjZTZSb0xaa24xN3JuQjZzTU5ETnJhTlFzSFBRNDdwQUJZZlMzdmk5K1VQek9EaVpcL0xsODZhY1JERFVGOSsySHJxaCtoVGNMWkNMRFhVeVZhenNJbE1TQWZFOWZvM25Pakp6UTh4bUlwcXMwRVZwTno5Nm9kTGRUa1E9PSIsIm1hYyI6ImMxYTZkZGUwNmNkZWMxMGZjMGVkY2Q0MjEzZTQwMmViMTMzNjA2ZmI4YzI0MWYzMWRmZWE5MTEwMzFmMWJjMDIifQ==
eyJpdiI6ImZzcVgzYUpYZVk4bEo5VHRYRE9wa1E9PSIsInZhbHVlIjoiS3ExSXd1UDRsVVVXVVAreVh0cmVtVE9qN1N1d1ZFdGp3V01xeHJGa2tKVXlDMTZHd2NyeTk5OGsxa2RSTzcyU1hsNldpVFBFSThcL2J0TGxoUVhRaGhadjJNK2F1dEtvRFkrNVwvTGsrWW5NUGdJd1BOUk9STG9xUHJENzZxNU4rNkUzZFp1OGZ5NHMycnpDclhoYVdhaGZiOEZBY3ZOYmVlenBLU3NMOFRWem5JTk53WHk0R1k2ZDU4Uk01bXlLTkVYcUR1TlZCazRkWDIyMXVWTVk5ZDdueHlmZTJKSHBnWE5MQ21DaEdGR05Sbzg1YmpUR1RsbHM2UmJ5ZmltaFp4QmgzbmMxdEE4NGdud2llbG56MU9LMTVqcEU0VlNJTFwvS0JkeTJkUDZqRzFQWFBreTRqQVc4Z2tSUm1KeGVYNWQwc29DMGtoVnVYOWlpRVo5cURDbVVBPT0iLCJtYWMiOiIwZjQ3YWM2NWMwMjY4ZDdmYTFmYWVhZGI1NDNlZjYzNzlkYjI0YWIzMmM1ZjA3NTg3NTljYTU5ZWI5YzA0ZWNlIn0=

Cửu Thiên nuốt mạnh một ngụm nước miếng.

Ads
';
Advertisement
x