CHƯƠNG 1675
Bát Trọng Thiên.
Cửu Thiên thấy Linh Bối và Tiểu Hắc bắt đầu hành động thì từ từ thu lại Ngũ Hành Thiên Hoa.
Không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, bên phía Linh Bối chắc sẽ rất thuận lợi, có Tiểu Hắc và hàng trăm võ giả giúp đỡ, Linh Bối cướp Hỏa Chí Thiên chạy ra bên ngoài hư không của nước Đan Thánh, vấn đề không lớn.
Cửu Thiên cũng không thể không thừa nhận, Linh Bối thật sự rất thông minh, cũng rất lợi hại.
Có lẽ là luôn đi theo bên cạnh hắn, Linh Bối không có cơ hội thể hiện quá nhiều, cho nên Cửu Thiên cũng không chú ý tới Linh Bối thật ra rất giỏi.
Cửu Thiên cũng không ngờ lại có thể mượn lực lượng của võ giả thuộc Hỏa gia.
Càng không ngờ tìm một thứ như phủ đệ hư không, giấu những võ giả như khôi lỗi trước đi, sau đó vào thời khắc quan trọng thì thả ra đối địch.
Xem ra khoảng thời gian này Linh Bối không có làm uổng công, vậy thì tiếp theo là việc của hắn rồi.
Loại bỏ nỗi lo về sau, bây giờ Cửu Thiên muốn một lòng nghĩ xem làm sao lấy được dịch cây của cây Thánh Linh Bổ Thiên
Hít thở sâu một hơi, trên mặt Cửu Thiên nở nụ cười, quay trở lại.
Từ xa, Cửu Thiên nhìn thấy đám người Hỏa Chân Tâm trưởng lão, Kim Dịch trưởng lão vẫn đang chơi cờ.
Đối với những tôn giả rảnh tới nhàm chán này, một ván cờ có thể đánh mấy ngày, thậm chí mấy tháng.
Cửu Thiên liếc nhìn bàn cờ, rất nghi ngờ ván cờ này có phải là ván hai ngày trước không.
Cửu Thiên đi tới bên cạnh mấy vị trưởng lão nói: “Mấy vị tiền bối. Tôi muốn rời khỏi Bát Trọng Thiên rồi. Vị trưởng lão nào nguyện ý giúp tôi mở cửa?”
Năm vị trưởng lão cùng lúc ngẩng đầu nhìn sang Cửu Thiên, Hỏa Chân Tâm trưởng lão cười nói: “Giờ muốn đi rồi à? Chưa được mấy ngày mà? Dù sao Đan Thánh quốc chủ cũng không có giục cậu về, nếu tôi là cậu, không bằng ở đây đột phá tới Tôn Giả Cảnh rồi quay về”
Cửu Thiên cười nói: “Mấy ngày này ở Bát Trọng Thiên đã có thu hoạch phong phú rồi. Tham thì thâm, tôi vẫn là tự biết rõ mình”
Hỏa Chân Tâm trưởng lão lắc lư cái đầu nói: “Không tệ, biết dừng đúng lúc là chuyện tốt. Tâm tính tốt, có lúc mạnh hơn ngộ tính tốt. Kim Dịch à, ông đưa cậu ta xuống đi, đừng để cậu ta bị những thú hoang của Thất Trọng Thiên nuốt vào trong bụng rồi”
Kim Dịch nói: “Ông muốn đuổi tôi đi để trộm cờ có đúng không?"
Hỏa Chân Tâm trưởng lão nói: “Tôi là người như vậy à?”
Bỗng nhiên, Thủy Diểu trưởng lão ở bên cạnh nói: “Tôi đưa cậu xuống.
Mấy vị trưởng lão kinh ngạc nhìn Thủy Diểu trưởng lão, sau đó đều cười gật đầu.
Cửu Thiên cũng có chút kinh ngạc, hắn ngàn vạn lần không ngờ, người muốn đưa anh xuống vậy mà là Thủy Diểu trưởng lão.
Nhưng lúc này hắn cũng không thể nói không được, chỉ đành nói: “Vậy thì cảm ơn Thủy tiền bối!”
Dứt lời, Cửu Thiên đi theo Thủy Diểu trưởng lão đi về phía trước.
Thủy Diểu trưởng lão từ từ nói: “Cửu Thiên, mấy ngày này cậu đã ngộ ra cái gì?”
Cửu Thiên cười nói: “Nói ra hổ thẹn, không ngộ ra gì cả, chỉ thấp thoáng có chút cảm ngộ về đạo khác, chỉ vậy mà thôi.
Thủy Diểu trưởng lão liếc nhìn Cửu Thiên nói: “Có lúc quá mức khiêm tốn chính là kiêu ngạo. Bỏ đi, cậu không muốn nói thì tôi cũng không hỏi nữa.
Không lâu sau, Thủy Diểu trưởng lão đi tới vị trí lúc đầu Cửu Thiên tới. Lúc này Cửu Thiên mới cảm nhận được, nơi này là nơi trống không của tất cả thiên đạo trong Bát Trọng Thiên, giống như bị thứ gì đó chặn lại, ngay cả đạo ở xung quanh cũng rất khó đi vào.
Dừng bước chân, đưa tay khua một cái ở trước mặt.
Thủy Diểu trưởng lão liếc nhìn, nói: “Lúc lên mới cần, đi xuống thì không cần”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất