CHƯƠNG 1674
Hỏa Đan Thư nhíu mày thu hồi bước chân, Hỏa Chí Thiên khế phất tay, lập tức mười ba luyện khí sĩ mặc áo bào tím cùng lúc truyền lực lượng vào trong chiếc thuyền.
Chiếc thuyền đỏ tím lập tức sáng lên, lập tức lao về phía hư không rồi biến mất/
Hỏa Đan Thư đứng tại chỗ, nhưng hơi nhíu mày.
“Kỳ lạ.
Trong lòng có vài phần bất an, Hỏa Đan Thư cứ cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, ông ta cũng không nghĩ ra không đúng ở đâu.
Cất bước quay lại, đang đi bỗng nhiên trước mắt xuất hiện một bóng người.
Hỏa Đan Thư nhìn thấy người này thì vội vàng cúi người hành lễ: “Ngũ trưởng lão”
Ngũ trưởng lão chắp tay sau lưng, thản nhiên nhìn Hỏa Đan Thư nói: “Hỏa Chí Thiên đã đi rồi sao? Cậu không đi đưa tiễn nó à?”
Hỏa Đan Thư nói: “Có người đưa tiễn nhị công tử rồi. Tôi chuẩn bị đi báo cáo một tiếng cho đại công tử”
Ngũ trưởng lão kinh ngạc nói: “Ổ? Ai đi đưa tiễn nó?”
Hỏa Đan Thư nói: “Thị nữ của Cửu Thiên, Linh Bối!”
Đồng tử của Ngũ trưởng lão lập tức co rút một trận, nói: “Linh Bối ư? Cô ta đi cùng với Hỏa Chí Thiên rồi sao? Một mình ư?”
Hỏa Đan Thư nói: “Phải. Ngũ trưởng lão, cô ta rất quan trọng sao?”
Ngũ trưởng lão lớn giọng nói: “Quan trọng hơn nhiều so với cậu tưởng tượng, cậu mau đi bắt cô ta về! Đi mau!”
Hỏa Đan Thư há to miệng, không biết là như nào, khẽ nói: “Ngũ trưởng lão, đi chung với đám Linh Bối còn có mười ba chấp sự áo bào tím của Hỏa gia chúng ta, sẽ không xảy
ra chuyện đâu. Đợi đưa tiễn xong Hỏa Chí Thiên, bọn họ vẫn sẽ đưa Linh Bối trở về”
Lúc này sắc mặt của Ngũ trưởng lão mới tốt hơn một chút, nhưng suy nghĩ một lát, vẫn lớn giọng nói: “Không được, cô ta không thể xảy ra chút chuyện nào được, cậu vẫn là đi tìm cô ta về đi.
Hỏa Đan Thư khế đáp ứng, lập tức lấy một chiếc thuyền, lập tức cũng biến mất ở trong hư không.
Sắc mặt của Ngũ trưởng lão nghiêm túc, bỗng phất tay một cái, mười mấy Ngũ Hành Thiên Hoa xuất hiện ở trước mặt ông ta.
Trong Thủy Mạc Thiên Hoa, tất cả đều là chấp sự áo bào tím của Hỏa gia.
“Tham kiến Ngũ trưởng lão!”
Các chấp sự áo bào tím đồng thanh nói.
Ngũ trưởng lão lớn giọng nói: “Các người có biết Linh Bối dạo này làm chuyện gì không? Cô ta có lấy thứ gì của Hỏa gia chúng ta không?”
Các chấp sự áo bào tím vội vàng tra sổ sách, không lâu sau, mọi người bẩm báo: “Không có bất cứ dị thường gì.
“Chỉ lấy mấy cây dược liệu trong vườn mà thôi.
“Không có làm trái luật lệ của gia tộc.”
Ngũ trưởng lão mang vẻ nghi hoặc, nhưng có chút không hiểu, cuối cùng xác nhận: “Chắc chắn trừ mấy cây dược liệu ra, cô ta không lấy cái gì khác không?”
Các luyện khí sĩ mặc áo bào tím khẽ gật đầu.
Ngũ trưởng lão phất tay cho tan biến Ngũ Hành Thiên Hoa, khẽ nói: “Là mình nghĩ quá nhiều ư?”
Mà sau khi Ngũ trưởng lão cho tan biến Ngũ Hành Thiên Hoa, một chấp sự áo bào vàng bỗng chạy tới trước mặt một chấp sự áo bào tím, anh: “Anh Vũ, xảy ra chuyện rồi, có mấy võ giả hái thuốc không thấy đâu nữa!”
Chấp sự áo bào tím hơi nhíu mày, khoát tay nói: “Không thấy thì không thấy thôi. Nói không chừng là bị ai phải đi làm việc khác rồi. Mấy võ giả mà thôi, có gì đáng phải kinh ngạc. không nhìn thấy tôi đang bận à.
Đang nói, lại có một chấp sự áo bào vàng chạy vào, nói: “Anh Vũ, võ giả ở vườn thuốc sao đều không thấy nữa? Là anh phải đi làm việc khác rồi sao?”
Lúc này thần sắc của chấp sự áo bào tím mới hơi thay đổi, sau đó lông mày nhíu chặt, nói: “Không có! Tất cả đều không thấy ư? Rốt cuộc thiếu bao nhiêu người? Lần cuối cùng là ai từng đi tìm bọn họ?”
Hai chấp sự áo bào vàng đồng thanh nói: “Linh Bối.
Thần sắc của chấp sự áo bào tím lập tức thay đổi, lập tức mở Ngũ Hành Thiên Hoa ra...
Cùng lúc đó, trong hư không, ngàn vạn thiên địa chi lực thổi vù vù qua, ánh sáng ngũ sắc thật sự sắp làm hoa mắt của Linh Bối.
Một Ngũ Hành Thiên Hoa ở trước mặt Linh Bối sáng lên, nhìn bóng người trong Ngũ Hành Thiên Hoa, Linh Bối nói: “Bắt đầu thôi.
Hỏa Chí Thiên quay đầu nhìn thấy động tác của Linh Bối, nói: “Em gái Linh Bối, cô đang nói chuyện với Cửu Thiên à?”
Linh Bối cười nói: “Phải, anh có muốn nói vài câu với anh ấy không?”
Hỏa Chí Thiên gật đầu nối: “Được.”
Hỏa Chí Thiên nói xong thì đi tới, nhìn vào trong Ngũ Hành Thiên Hoa, bóng dáng của Cửu Thiên khẽ cười nói: “Cửu Thiên, thì ra là tôi quá ngông cuồng, đắc tội với cậu, bây giờ tôi xin lỗi, lần này là thật lòng. Sau này chúng ta vẫn tính là bạn, bạn bè không đánh không quen nhau, cậu thấy thế nào?”
Trong Ngũ Hành Thiên Hoa, Cửu Thiên cười nói: “Nhị công tử, anh muốn làm bạn với tôi đúng không? Vậy xin anh cũng tha thứ cho tôi một lần”
Hỏa Chí Thiên cười nói: “Tha thứ cho cậu cái gì? Cậu đâu có làm gì tôi”
Cửu Thiên nói: “Vốn là không có, nhưng bây giờ có rồi. Rất xin lỗi, Hỏa Chí Thiên công tử”
Nói xong, Cửu Thiên cười tươi.
Trong lòng Hỏa Chí Thiên bỗng dấy lên một chút dự cảm không tốt.
Sau đó, một luồng kình phong truyền tới, Hỏa Chí Thiên còn chưa kịp phản ứng thì cảm nhận được mười mấy cỗ lực lượng cùng lúc đập vào người hắn ta.
Trong nháy mắt, Hỏa Chí Thiên đã mềm nhũn ngã ra đất, giương mắt nhìn bên cạnh Linh Bối bỗng xuất hiện hàng trăm bóng người.
“Võ giả!”
Hỏa Chí Thiên nói bằng giọng khàn khàn.
Linh Bối chỉ vào mười ba luyện khí sĩ mặc áo bào tím còn lại, khẽ nói: “Bắt hết bọn họ lại cho tôi!”
Ngửa lên trời rít gầm, âm thanh chấn động hư không, Tiểu Hắc cuối cùng cũng thức tỉnh!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất