CHƯƠNG 1701 

"Chạy! Linh Bối, chạy đi!” 

Cửu Thiên vừa nhìn thấy Ngũ trưởng lão liền hét lớn với Linh Bối. 

Giọng hắn khàn cả đi, con ngươi đều đỏ bừng. 

Linh Bối ầng ậc nước mắt, cô lớn tiếng nói: "Cửu Thiên, cùng đi đi!” 

Giọng nói lạnh lùng của Ngũ trưởng lão xuyên qua hư không: "Đều ở lại hết, đừng có mơ mà thoát!” 

Ông ta tung chưởng, trong chớp mắt, Cửu Thiên nhìn thấy một khoảng đỏ rực hiện ra giữa hư không. 

Đạo vực, đó là đạo vực của Tôn giả. Đạo Vực muốn trùm kín cả hắn và Linh Bối. 

Cửu Thiên vung tay vỗ lên đáy thuyền của Linh Bối. 

Trong phút chốc, đáy thuyền hiện lên một ấn ký rất rõ, con thuyền lập tức chở Linh Bối đi xa. 

Đạo vực trùm kín cơ thể Cửu Thiên, hoả diễm lập tức bùng lên từ dưới chân hắn và đốt thẳng vào xương cốt Cửu Thiên. 

“Ngũ Tạng Câu Phần!” 

Ngũ trưởng lão bước dần về phía Cửu Thiên. Mỗi khi ông ta tiến gần thêm một bước thì hoả diễm trên người Cửu Thiên lại mạnh thêm vài phần. 

Khi chứng kiến cảnh tượng này, cả cơ thể Linh Bối loé lên ánh sáng vàng kim rồi lao thẳng từ trên thuyền xuống. 

Kim nguyên lực lập tức hóa thành hàng nghìn hàng vạn tia kiếm quang, Ngũ trưởng lão ngẩng đầu nhìn Linh Bối. Ông ta vung tay một cái, ánh sáng trên người Linh Bối lập tức vỡ vụn, sau đó, cô ta rơi thẳng xuống cạnh Cửu Thiên. 

Cửu Thiên cảm thấy cả người không thể nhúc nhích chút nào, hắn chỉ cần vận chút canh khí đều bị hoả diễm đốt sạch. 

Chiêu này khá giống với chiêu Nhất Niệm Thành Hoả của hắn. 

Có điều đạo vực của Ngũ trưởng lão rõ ràng là mạnh hơn một chút. Đây không phải là hoả diễm bình thường mà là thiên viêm có thể thiêu rụi vạn vật. 

Hoả diễm cỡ này chắc chắn phải từ dương viêm trở lên, Linh Bối cảm thấy nội tạng của mình đều đang bốc cháy, máu tươi dần trào ra từ khoé miệng. 

Ngũ trưởng lão nhìn chằm chằm Cửu Thiên: “Cửu Thiên, Linh Bối, Hoả gia bọn ta đối xử với các ngươi không tệ, không ngờ các ngươi lại làm ra chuyện điên cuồng như thế. Không chỉ huỷ hoại danh tiếng của Hoả gia mà còn giết chết đệ tử Hoả gia. Hôm nay, nếu ta không thiêu các ngươi thành tro bụi thì không thể trút hết nỗi hận này.” 

Cửu Thiên chợt nắm lấy tay Linh Bối, trong phút chốc, Linh Bối cảm thấy lửa trong cơ thể mình đều bị Cửu Thiên hút hết. 

Cả người Cửu Thiên dần bốc khói nhưng hắn vẫn nhìn về phía Ngũ trưởng lão rồi cười nhạt: “Không cần phí lời như vậy, ở Hoả gia, tôi cùng lắm cũng chỉ là một công cụ để ông lợi dụng thôi. Chẳng lẽ Ngũ trưởng lão muốn phủ nhận chuyện ông động tay động chân trong Ngũ Hành Lệnh của tôi sao?” 

Ngũ trưởng lão hừ lạnhi: "Nếu phải thì sao, chỉ đề phòng cậu nảy sinh tâm tư khác mà thôi. Xem ra tôi đã đúng. 

Cửu Thiên cười lớn: "Không phải chứ. Tôi thấy Ngũ trưởng lão chỉ định lợi dụng tôi xong thì giết chết tôi. Có điều ông thấy tôi nhiều lần đắc thắng nên có chút luyến tiếc mà thôi. Ngũ trưởng lão, tôi nói có đúng không?” 

eyJpdiI6InhHbXNXYVZOa1kzT3ZxNkIxeUllQ1E9PSIsInZhbHVlIjoidGVoaUowVHlLZ2tZVjUxUjZmQUt0T054aGs4NjB1ejlJQld6M1ZnOGVLN2dBXC9idkQ0TW4xMHpacUVMcVZ3QWNuYzlxUzVPRXMzQmpMQXhKZkFTa1BUSGMxeWVnMFNTMnBWTjAyc2JcL29pb25ZYlwvYnNZa05TT1NwSkxxZ1ZyWG1vdDA0UGhMQnNpdXFYdGd0Q2NiSFJOYTIyMTVYbkllbmxFb0t4R2MwdDFlSXlUQ3hBTHdhVnVLOWdKd1FkYzA0QlNsbDhwaG9yelhjSlEraHI0c1creVlJTjN0clo4YzExZUNLQVJOSlBTc2laSnllaGprZ295R1g5T1J0N2tOTnBmRFg5cVdGTzFVeE5TZGszQ0d6T21qVmxOM04zeTRnam0yOWI2WGVIYUw0VjRmM2ZPbE5CM3lNRGRwVHp6b2lcL2Q3Q0ROTlYzUDk2TDhxRWxMRFdVVHJndWpZQXVIaGRmYTlNUTZDXC85RDFiZWpaWG5HN0x1WmkzMjJwVEJBSXd2MkJ3N2F4dmRaMkZQUlVTTUc4Smhac2pRVFRDQlRyUGFCanBGYjN4UGFmeW9CbUxHM2JaVVwvb0F3U3J5XC9iSldQQlAwcWttM051OG10Q202Z1VLZVVrWnlrdkQ1cFJOMkN2R3gxcm5rYUgwaGJ3b25oT1l2bVNrR040bmEzd0ZEbWdkS0Y4clwvNGtRWllsdzFsR3NcL0pnUlVmdTZhem1FRUs3eVRQMWJscTZNPSIsIm1hYyI6IjVmMzFlODFkNTQ4ZTA1M2NhZGNiOTFmYmI4NTJhYzI5NzFjMzMwMjYwYjVhYWRiMzU3MWNiODJhZmYyYjAzNmEifQ==
eyJpdiI6IkdcLzhmSkZvZE1VQnFubDN2WTVyQkdnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjVEcTZYRm5cLzJwaVhhVHc4SHBCQjRwOHk4cCtMelNyQ2lGaXA4TXJnd2JyT3Jmdld0ME5cL09yVEVWdTQ3OXBlWkJObE10MW9GY2JZYUZITWQwSE9qd2lnYWgzemIwYjJ1MENpN3Y5UTQrZ1huQ0VTRE9ieVBCVEhLWk9SM1JjdVRTWEVQWlwvSGpGeHVJWnVGY0RkcTB3eWZ5WkVyMzhQYWdCMWVDTTVrWnNxY3lcL3o5UmxPU0VwRzM1WktqQTdDeklxR2lTV2lVTVwvZERDR1FjcVk1SzhlSFhzaGZjNUNwTFdrbDBLZmhmV29jQ3AwMzRjUUdSOGNZZ3p1KzZMTnROUktDZ1dUNHhpcG5nS0tVbGxWK0h0anc9PSIsIm1hYyI6IjRiZmZiN2RjZGM5NzliZGUyZWVkOGU2NjcwODE5Zjk1MTFjNmEyY2YwM2U5M2YzNzhjOWM0OWNkZDMxNWNhMzYifQ==

Cửu Thiên cười nói: “Khi vừa nhìn thấy càn khôn chi lực trong Ngũ Hành Lệnh, tôi liền biết ông đang nghĩ gì. Dù ông đã biết thân phận của tôi, cũng biết tôi đã bắt cóc Hoa Thịnh nhưng lại không nhắc gì tới chuyện Hoả Thịnh. Lúc đó, tôi liền đoán ra ông chắc chắn đã nổi sát tâm. Nếu ông thật lòng bỏ qua chuyện lúc trước thì chắc chắn trước khi tôi tới nước Đan Thánh, ông đã đánh tiếng với tôi, bảo tôi thả Hoả Thịnh ra rồi. Nhưng ông chẳng làm gì cả, chỉ đưa cho tôi một tấm lệnh bài có thể phát nổ bất cứ lúc nào. Đây chính là sát tâm!”

Ads
';
Advertisement
x