CHƯƠNG 1706
Linh Bối lật lòng bàn tay, chiếc bình và vòng tay mà Cửu Thiên đưa cho cô xuất hiện trong tay, Linh Bối siết chặt hai thứ này, nghiến răng nghiến lợi nói: "Cửu Thiên, em sẽ trở về nước Võ Đỉnh chờ anh!"
Nói xong, Linh Bối trở tay lại và cất hai thứ đi.
Nhưng vào lúc này, Linh Bối chợt nhìn thấy một nhóm luyện khí sĩ đột ngột xuất hiện trước mặt mình.
Đám người này ước chừng hơn trăm người, rõ ràng là luyện khí sĩ của mấy đại gia tộc tụ hợp lại với nhau.
Linh Bối lập tức truyền lực vào thuyền và chạy trốn trong nháy mắt.
"Phát hiện Linh Bối, có phải đuổi theo không?"
"Phái tiểu đội đi là được. Đại đội tiếp tục tiến về phía trước!"
Thuyền của Linh Bối sau khi liên tiếp lóe lên mấy lần thì xuất hiện, quay đầu nhìn về phía sau, Linh Bối lẩm bẩm nói: "Là không phát hiện ra mình hay là căn bản không muốn đuổi theo?"
Linh Bối âm thầm nghiến răng, đột nhiên ở phía sau, mấy tên luyện khí sĩ xuất hiện, nhìn Linh Bối lớn tiếng nói: "Cô nương, hãy giơ tay chịu trói đi!"
Linh Bối nhìn bọn họ, trong mắt tràn đầy sát khí ngút trời.
Kim nguyên lực phóng lên cao, Linh Bối lớn tiếng quát: "Các người tự tìm đường chết!"
Cửu Thiên cũng không biết đã chạy bao lâu, nhưng trước mặt vẫn là một khoảng hư không mờ mịt.
Ngược lại truy binh ngày càng gần, Cửu Thiên vừa lướt ngang qua một đám luyện khí sĩ.
"Chủ nhân vĩ đại, đi nhanh đi. Phía sau lại có truy binh đang tiến tới!"
Cửu Long Huyền Cung Tháp lớn tiếng gào lên.
Cửu Thiên đang định tiếp tục lóe lên, nhưng đột nhiên phát hiện con thuyền lại ngừng di chuyển.
Lần này, xuất hiện trước mặt hắn lại là một đội Thánh Lâm vệ.
Cũng mặc đạo bào Càn Khôn, nhưng người dẫn đầu lại khoác thêm một chiếc áo choàng Hắc Long, càn khôn chi lực trên người cũng di động, chứng tỏ tu vi của người này đã đạt đến Càn Khôn cảnh.
"Tôn giả, lại là tôn giả!"
Cửu Thiên thở dài một tiếng. Nước Đan Thánh đúng là không thiếu cao thủ, tôn giả nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không ít.
Đám Thánh Lâm vệ này lập tức bao vây Cửu Thiên, đạo vực bao trùm hư không, phong tỏa hết tất cả khả năng chạy trốn của Cửu Thiên.
Cửu Thiên nắm chặt trọng kiếm Vô Phong, cảm nhận canh khí vừa mới khôi phục một chút, nhếch miệng cười nói: "Tôi ngược lại muốn xem thử hôm nay mình sẽ chiến đấu với bao nhiêu tôn giả đây!"
Vừa dứt lời, Cửu Thiên đột nhiên nhìn thấy hư không cách đó không xa lại có ánh sáng lóe lên, sau đó mấy trăm tên luyện khí sĩ đồng thời xuất hiện.
Những người đó mặc trang phục sặc sỡ sắc màu, lại bao vây Cửu Thiên một lần nữa.
Vừa liếc mắt nhìn, Cửu Thiên đã thấy được một người quen cũ trong đám đông.
"Thủy Gia Hành, Thủy Văn Triệu, các người cũng tới à!”
Thủy Gia Hành hừ lạnh một tiếng, Thủ Văn Triệu lại không nói tiếng nào!
Cửu Thiên liếc nhìn xung quanh, mỗi một người trong số những luyện khí sĩ kia đều có thực lực ít nhất là ngự khí sư, cũng có không ít cao thủ tiên khí sư giống như Thủy Gia Hành. Hơn nữa đứng trước mặt Thủy Gia Hành còn có một lão giả, hiển nhiên cũng là một vị tôn giả.
Cửu Thiên nhẹ giọng nói: "Lão Cửu, xem ra sau ngày hôm nay, ngươi phải tìm một chủ nhân khác rồi!"
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: "Chủ nhân vĩ đại, ngài là người cơ trí, anh minh thần võ nhất mà ta từng gặp qua. Những lời này thật sự không phải nịnh hót, nếu như hôm nay ngài thật sự chết ở chỗ này thì ta nhất định sẽ mang di nguyện của ngài truyền thừa đi"
Cửu Thiên cười nhạt nói: "Di nguyện? Ta không cần"
Vừa dứt lời, lại có luyện khí sĩ tiếp tục xuất hiện xung quanh hư không.
Đám người càng ngày càng nhiều, bên trong ba tầng, bên ngoài ba tầng, cuối cùng hoàn toàn bao vây lấy Cửu Thiên.
Cửu Thiên không chút sợ hãi nhìn bọn họ.
Trọng kiếm Vô Phong dựng trước người, Cửu Thiên hét lớn: "Tôi là Đông Hoa kiếm khách Cửu Thiên, tay trái cầm Cửu Long tháp, tay phải cầm Vô Phong kiếm, nguyện chiến đấu với cả thiên hạ!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất