CHƯƠNG 1718 

Càng đi vào trong, Cửu Thiên mới phát hiện, thôn trang này thật ra rất lớn, tuyệt đối không kém một tòa thành trì, chỉ có điều không có tường thành mà thôi. 

Trong thôn trang, tất cả mọi người đều là con gái. 

Lớn bé, cao thấp, béo gầy, tất cả đều là các cô gái xinh đẹp. 

Cho dù là bà cụ tóc đã bạc cũng vẫn có dáng vẻ của quý phụ xinh đẹp, tóc trắng kết hợp với phong thái trưởng thành mà phổng phao, vẫn rất quyến rũ động lòng người. 

Phục Thất giống như là khoe khoang chiến lợi phẩm của mình, đưa Cửu Thiên đi tản bộ ở trong thôn. 

Tất cả các cô gái đi qua đều vây lại xem, về sau còn là một đống người đi theo, tuy bọn họ không dám lại gần nhưng lại không ngừng chảy nước miếng với Cửu Thiên. 

Trên trời, các cô gái mọc cánh dơi trên lưng, lượn quanh đám người Phục Thất, không ngừng phát ra tiếng cười như chuông bạc kêu. 

Cửu Thiên thật sự có chút nghi ngờ, những ma nữ này không phải là muốn ăn hắn đấy chứ! 

Cuối cùng, Phục Thất dừng ở trước một căn nhà gỗ, nhảy xuống từ thủ lông lá, sau đó tay phải cầm đao, tay trái chống hông nói: “Tất cả quay về đi, nhìn cái gì mà nhìn. Ngày mai tôi sẽ dẫn thủ lông lá xuống chân núi thần giao cho tộc trưởng” 

Tất cả các cô gái lớn tiếng hoan hô, những người này hét lên: “Chị Phục Thất, chị sẽ giao cả người đàn ông này cho tộc trưởng sao?" 

Phục Thất còn chưa lên tiếng, đám người Phục Thập Ngũ lập tức hét lên. 

“Đây là con mồi của chính chúng tôi, việc gì phải giao cho tộc trưởng?” 

“Hừ, không có phần của các người đâu, về hết đi. 

Phục Thất vẫy tay với Cửu Thiên, ý bảo hắn mau xuống. 

Cửu Thiên nhíu mày, nhảy xuống từ trên thú lông lá, ở dưới cái nhìn nóng bỏng của tất cả các cô gái, hắn theo Phục Thất đi tới gần căn nhà gỗ. 

Căn nhà gỗ rất lớn, sau khi đi vào, Cửu Thiên mới phát hiện, căn nhà gỗ này vậy mà còn có cấu kết hai tầng trên dưới, mấy chục người ở cũng không thành vấn đề. 

Vừa đi vào, đám người Phục Thất bèn cởi một ít da thú trên người ra, đám người Phục Thập Ngũ cũng thế, sau đó nhìn Cửu Thiên nói: “Nô bộc, cất quần áo của chúng tôi đi. Bắt đầu từ hôm nay, nơi này là nhà của anh. Tất cả mọi việc lớn bé đều do anh xử lý” 

Cửu Thiên nhìn cơ thể tuyệt đẹp của bọn họ, hoàn toàn ngây ra, đâu còn nghe rõ bọn họ nói cái gì. 

Bọn họ thấy Cửu Thiên lại đứng bất động ở đó, Phục Thất vỗ đầu nói: “Aiya, biết sớm thì không truyền ma khí cho cậu ta nhanh như vậy. Trông giống kẻ ngốc, việc gì cũng không biết làm!” 

Phục Thập Ngũ chạy tới bên cạnh Cửu Thiên, nhảy qua nhảy lại, nói: “Ngốc thì ngốc thôi. Chị cả à, nghe nói chỉ cần có đàn ông thì có thể sinh em bé có đúng không? Tối nay em liệu có phải sẽ sinh em bé không?” 

Nghe thấy lời này, Cửu Thiên suýt nữa không thở được, vội vàng nói trong lòng: “Bình tĩnh, bình tĩnh” 

Phục Thất nhíu mày nói: “Không biết. em đi mời Tiền bà bà tới hỏi thử đi! 

Phục Thập Ngũ cầm tấm da thú ở bên cạnh lên: “Được, bây giờ em đi. 

Phục Thất đi tới bên cạnh Cửu Thiên nói: “Ê, nô bộc, cậu nên nói cho tôi biết cậu tên là gì chứ? Cậu còn nhớ không?” 

Cửu Thiên mỉm cười nhìn cô ta, vẫn không nói chuyện. Nếu cô ta đã coi hắn đầu óc bị hỏng, vậy thì dứt khoát tiếp tục giả ngốc đi. 

Phục Thất thấy Cửu Thiên cười mà không nói, buồn bực đi sang một bên. 

Không lâu sau, Phục Thập Ngũ dẫn một lão bà bà quay lại. 

Cửu Thiên quay đầu nhìn, trong lòng khẽ động, cuối cùng cũng nhìn thấy một người mặc quần áo bình thường, hơn nữa dáng vẻ tuổi già sức yếu đó thật sự có chút không ăn nhập với người của cái thôn này, tay còn cầm một cái gậy đầu rắn. 

eyJpdiI6InNLQjhyUWdxZjJPM0x6aEtCUWtnUkE9PSIsInZhbHVlIjoiNlYwVkxiNEFHNDJEbEdMeHl5WVc1cktDckJ1RXNVZVZcL3FETGV0NmRCcnhZalkzdkpxYVloamFPVHBRdkZ6SmJmZitFMk9NaXRicjBZQzAraVRib3ZLakl3elFtbEo2V3pnNHIwVmJHOStrNGNnN2ZESkRBeTFKQ1VDWVg4eVI0ZzlYZWduQ1RyczNQMjBrUGRhRHNDc0U1VjJiXC91RGVMcnJOVHdTSU1tSjR0U1RpU21cLzdOeHZKa2lvQUhcLzdYR3hjTktQb25sV3dkaEltOXJVU0wzQmc9PSIsIm1hYyI6IjljMWE2N2JjMmIzZmM2NzAwYzVhZGQyZDA1YWVjOTgyM2NiM2IzMWVlNWQyZTExMTY1YTlmNjQzNzBlYjlmZTQifQ==
eyJpdiI6ImRhRHJ2Q3c3ZWVvK1d5SU1uNTdZa2c9PSIsInZhbHVlIjoiNTdYeGtIc1FTWTZuVFh1QWQ4cmw0eElmZHVqaVpzemEra3NDc1RjQUlsc0VtblV0REJ1NHpFcHJmKzJhejlqSmlsYkxZdlJITmN3T3dCVFhURDcrb3l4QjBVck53ZmxNb2VoQUszTk4walZcL0NyWDAwbkFNTitKcEJ2WE9ZcXdvWG01MlNaRGhFR01LQk05U0o5VUU1WXlcL1wvUGJSQWFcL0JcLys0Q3NTcVdZRE53NEJET1NzMFZSdm5EbVdJWURHZmhGWW11dGk5c0NVdVAyd3NETGNzdng4T3ZHV2xJaUREbm9ueEx6d0NqM3BvPSIsIm1hYyI6Ijc0ZWRlNmQ5NjZkNGI3NTdkZmVlYTUxNWFmM2RiZDBjZDE5YWQwOTA0Nzg5NDc4ZGZhNzNjMjhhMmZjZTZmNjIifQ==

Lão bà bà tươi cười đi vào, khoảnh khắc nhìn thấy Cửu Thiên, cũng lập tức dừng bước chân.

Ads
';
Advertisement
x