CHƯƠNG 1717
Núi tuyết mênh mông, trời đất một vùng ánh sáng trắng.
Cửu Thiên ngồi ở trên người con hoang thú lông lá, nhìn quả cầu lông to đùng này ở trong núi tuyết đi bộ như trên đất phẳng, thỉnh thoảng còn nhảy xuống vách đá vạn trượng.
Suốt đoạn đường, chị cả Phục Thất không ngừng hỏi Cửu Thiên các câu hỏi.
Bao gồm những câu Cửu Thiên đến từ đâu, tại sao lại xuất hiện ở trên núi Bạch...
Cửu Thiên trầm mặc không nói, bởi vì hắn cũng không biết nên trả lời như nào.
Tuy những cô gái này nhìn trông trí thông minh không cao, nhưng Cửu Thiên một chốc một lát cũng không nghĩ ra lời nói dối gì rất hay.
Vậy nên chỉ có thể giả ngốc, cô gái hỏi hắn cái gì, hắn cũng có vẻ mặt mờ mịt, giống như bản thân hắn cũng không nhớ.
Sau mấy câu hỏi, chị cả Phục Thất đã đưa ra kết luận.
“Người đàn ông này bị ngốc rồi, chắc là vừa rồi truyền cho cậu ta quá nhiều ma khí, tổn thương tới thức hải rồi.”
Cửu Thiên nghe vậy thì thầm trợn ngược mắt.
Chút ma khí đó, còn muốn tổn thương hắn à. Không cần Lão Cửu giúp, Cửu Thiên dựa vào cơ thể của mình cũng có thể tiêu hóa phù ấn ma khí đó.
Tới đó, suốt chặng đường không nói gì nữa.
Vượt núi tuyết, xuyên qua rừng cây, đi qua hoang nguyên.
Tới dưới chân núi cuối cùng mới có thể nhìn thấy ít thực vật.
Có điều thực vật ở đây hình như không có màu xanh lá. Nhìn một cái, cái có thể nhìn thấy, đều là một vùng thực vật màu đỏ rực, giống như đã nhuộm vô số máu tươi mới trưởng thành, nhìn trông đỏ rực lại yêu dị.
Cửu Long Huyền Cung Tháp lẩm bẩm nói ở trong cơ thể của Cửu Thiên.
“Cây này là hoa thi thương, linh dược trị thương của ma tu. Cây này là cỏ huyết thổ, dùng khi luyện chế Huyết Đan. Chủ nhân vĩ đại, dược liệu ở đây đều là đồ tốt. Chỉ đáng tiếc không giống thứ chúng ta có thể dùng”
Cửu Thiên yên lặng lắng nghe, ánh mắt không ngừng quét xung quanh.
Nơi này còn cách quả cầu máu khổng lồ ở trên không một đoạn. Ngược lại không sợ những những bóng đen ở bên trong xông ra tìm hắn gây rắc rối. Trong rừng cây màu đỏ rậm rạp, thấp thoảng còn có thể nghe thấy không ít tiếng gào của thú hoang, trong đó còn kèm theo giọng nữ trong trẻo.
Xem ra là sắp tới nơi tập trung của các cô gái này, Cửu Thiên thầm nghĩ trong lòng.
Quả nhiên, không lâu sau, cảnh sắc trước mắt bỗng là từng vùng thôn trang to lớn đập vào tầm mắt.
Nhà gỗ nhà đá chi chít, một đám các cô gái mặc quần áo không ra sao đi qua đi lại.
Đám người này vừa nhìn thấy đám người Phục Thất thì lập tức đi tới đón.
“Chị Phục Thất, chị về rồi. Wow, lần này bắt được nhiều thú lông lá quá!”
“Chị cả, chị giỏi quá. Có những thủ lông lá này thì chúng ta có thể đi sâu vào trong núi Bạch.
“Chị Phục Thất, em có thể sờ thú lông lá của chị không?”
Một đám các cô gái quấn da thú ở eo, áo hở bạo vây lấy đám người Phục Thất.
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, xem ra đám người Phục Thất còn là cường giả của thôn trang này.
Vào lúc này, bỗng có mấy cô gái nhìn thấy Cửu Thiên ở đằng sau Phục Thất, bọn họ bỗng sửng sốt kêu lên một tiếng: “Trời ạ, đàn ông!” “Chị Phục Thất đưa một người đàn ông trở về!”
Ngay lập tức, tất cả các cô gái đều rất thảng thốt, lũ lượt nhìn Cửu Thiên với ánh mắt nóng bỏng.
Cửu Thiên nhìn những cô gái có dáng vẻ không tệ, vóc dáng cũng gần như hoàn mỹ này thì lại cảm thấy có hơi rợn tóc gáy.
Các cô gái ở xung quanh đều không cam tâm mà tản ra, Phục Thất dương dương đắc ý vỗ cái đầu của thú lông lá, tiếp tục đi vào trong thôn trang.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất