CHƯƠNG 1721 

Thoáng cái đã qua mấy ngày, Cửu Thiên coi như tạm thời ở lại nơi có tên là thôn Ma Nữ này để khôi phục lực lượng. 

Đan dược mà Tiền bà bà cho hắn quả thật không tệ, so với đan dược hắn luyện chế thì tốt hơn nhiều, nhưng di chứng này thật sự khiến Cửu Thiên không biết nên nói như nào. 

Dục hỏa khó nhịn mà Tiền bà bà nói, giống như đốt người, thật sự là nói quá nhẹ rồi. 

Theo Cửu Thiên thấy, hắn thật sự sắp bốc lửa toàn thân. 

Sắc mặt đỏ rực, dục vọng tăng cao, cái này không tính là gì. Mấu chốt là thứ không nghe lời ở bên dưới, nó cứ cương lên, thật sự phiền phức. Vậy nên Cửu Thiên trong lúc không biết làm sao, chỉ đành dùng Lân Long Giáp trùm người, cộng thêm quần áo che đậy, như vậy ít nhất không dễ nhìn ra. 

Nhưng nếu chỉ là những rắc rối nhỏ này, Cửu Thiên cắn răng cũng qua. Vấn đề là hắn ở thôn Ma Nữ, những cô gái ăn mặc hở bạo, xinh đẹp trong thôn mới là khảo nghiệm lớn nhất đối với hắn. 

Không nói cái khác, chỉ riêng việc cả ngày đám người Phục Thất lượn qua lượn lại ở trước mặt hắn đã khiến Cửu Thiên thật sự đau khổ vô cùng. 

Có thể nhìn không thể động, cả người còn tràn trề máu, Cửu Thiên cũng cảm thấy lý trí của mình sắp bị bào mòn. 

“Ngưng thần, tịnh khí, tu thân dưỡng tính. 

Mấy ngày này trong miệng Cửu Thiên đều niệm mấy câu này, dáng vẻ lầm ba lẩm bẩm của hắn càng khiến các cô gái của thôn Ma Nữ chắc chắn đầu óc của hắn thật sự có vấn đề. 

Ở thôn Ma Nữ mấy ngày, Cửu Thiên cũng coi như hiểu được nguồn gốc của thôn này. 

Nơi này nói chính xác chắc là thuộc khu cư dân bình thường của Ma Vực. Các cô gái của thôn Ma Nữ trong các thế hệ đều chưa từng rời khỏi Ma Vực. 

Bọn họ hoàn toàn không biết thế giới bên ngoài có dáng vẻ gì, ngay cả đàn ông cũng chưa từng thấy bao nhiêu. 

Bọn họ dựa vào việc săn giết thú hoang cỡ lớn để sống, công pháp tu luyện được gọi là Ma Thánh Quyết, nghe nói là công pháp mà Ma Thần ban cho. Mà Ma Thần thì ở trong lãnh địa Ma Thần màu đỏ máu trên bầu trời cách đó không xa. 

Không sai. Bọn họ gọi thành trì trong quả cầu máu đó là lãnh địa Ma Thần. 

Tuy bọn họ biết chữ Ma này, nhưng chưa từng hiểu chữ Ma này có ý nghĩa gì. 

Cũng tức là bọn họ ngoài tu luyện công pháp ma tu ra, những cái khác không khác gì người bình thường. 

Giống như thôn của bọn họ, ở trong cả Ma Vực, nằm rải rác, còn có rất nhiều. 

Chỉ là mỗi một thôn, đều cách rất xa. Dựa theo cách nói của Phục Thập Ngũ, trong thôn Ma Nữ của bọn họ chỉ có vài cường giả trước kia tránh né thú hoang triều ở bên ngoài mới ngẫu nhiên từng tới thôn khác. Phục Thất là một trong số đó, vậy nên cô ta từng thấy đàn ông có dáng vẻ gì. 

Cũng tức là trong Ma Vực này, ngoài thôn Ma Nữ của bọn họ ra, các nơi khác vẫn có đàn ông. 

Điều này khiến Cửu Thiên ít nhất yên tâm một nửa, ít nhất hắn không phải “loài khác” duy nhất trong Ma Vực này. Như vậy thì quá bắt mắt, giả dụ gặp phải ma tu lợi hại, vậy hắn sẽ có rắc rối lớn. 

Bây giờ ấy à, ít nhất hắn còn có thể giả thành ma tu khác. 

Từng lăn lộn một khoảng thời gian ở nước Đan Thánh, bây giờ Cửu Thiên đối với trò lừa bịp... không đúng, nên nói hắn rất tự tin vào khả năng ẩn náu đầy thông minh của mình. 

Cộng thêm Tiền bà bà cũng ở đây, Cửu Thiên có chuyện còn có thể đi hỏi tình hình, trong lòng càng thêm tự tin. 

“Tiểu Bạch, mau lên. Lề ma lề mề, anh chạy quá chậm!” 

Tay Phục Thập Ngũ chống hông, chỉ vào Cửu Thiên ở đằng sau nói. 

Cửu Thiên thật sự không hiểu, hắn cũng không tính là trắng, tại sao lại bị các cô gái này gọi là Tiểu Bạch, lẽ nào là coi hắn như thú cưng hình người sao? 

Cửu Thiên cũng lười nói họ tên cho bọn họ, thích gọi gì thì gọi đó. 

Những năm nay, biệt danh của hắn có không ít, tốt xấu đều có một đống. Cái tên Tiểu Bạch này, ừm, vẫn là lần đầu tiên. 

Cửu Thiên đi từ từ, theo Phục Thập Ngũ ra ngoài hái thuốc. 

Các cô gái trong thôn chia thành hai loại, một loại thì hái thuốc, một loại thì đi săn. 

Bình thường mà nói, người có tu vi mạnh mẽ đều sẽ vào đội ngũ đi săn, săn giết thú hoang để cống hiến cho thôn trang! 

Những người có tu vi kém một chút thì chỉ có thể đi hái thuốc. Vậy nên, cô gái ở trong thôn có thể đi săn đều rất được người khác tôn kính. Mà người hái thuốc, địa vị thấp hơn một chút, các thợ săn nữ khác đều không muốn làm loại việc này. 

Nhưng chỉ có Phục Thập Ngũ này là một ngoại lệ, cô ta rất thích hái thuốc. Đặc biệt là thích hái dược liệu nhiều màu sắc. 

eyJpdiI6IjRLSXo0cVd5aWdlVFlQVTcxS05CTnc9PSIsInZhbHVlIjoiUjF0RzlpMmhySmU5YUlGOStEeVdBWGpJeWdBTG01WVlMQ2N2QmFQZWtTbnhuRmljaWMzMkpaUkNZNlwvQ2RvMm9LYldQTXkybTNxaGFyOUwwRXNwbldrdkJhSUJOMk5WZ0hrbVNHaWZ5dHFqTis3K0h6RkkrTFhIZDJVRkZaN3cyTkhCbGNhMzZ4dno3MURlcUNPamxnVFoxS0cxdUpHQUpLUHJYUHduV005NEZkcFU5clNFaGxjR2RaRzJ3OU9LYURrbllwcWwrVjNkSDZicStXXC9USHFCUlg2RzgxK2U2bHlPM042a0dkajdxRUg3Njc0dDdIZExzSDJYOWVTdVdiNFp5d2xlOWtvZ2owWFVCSFp4XC9obEZmUGJRZ2k3dHlpbWVBMzBTUXNZUUFGZmQwMTZna0hhcFRhMVwvQTQzcHBqakZWRjIySmxVaTZpTlg0ZmdqVXdpcU1SSjNyQVZRb0tkQ3BXa25qXC95d2ZBejh4VnozXC9leFAzVk43VDRQWTFteElKbDdBYU5wUFZvQlFmK2xJdXhwY1N1cW53TnhRb3k2dEZnNzFhazNaakhIZHAzWVcyclRvd2pHNmt6YjV2WVVzbklhaGw4REVEZWFGdmpJS3NoQWc1eWxacVI5VzF2K3RQK3dublU3bmdRa1BMWnhkYmRLOHh3V1JrV09YRnRHWWlJVXJHWlhSRjJ3MWg5SHQzV2hlaThINElrVEJcL2hMUytZUnBaN2MyeXNCTjBcL0UyN2JzWFwvV2xKcitiWGVkY1l5Z3B6OFwvWGc4azFGV25IR0lUS0ZYWkRCdElzbUlDODBEeWIrQ3d3eUV1bHU1NmQ0RkphNU04QTlEVHBRdzMiLCJtYWMiOiI0YzA0NmJjYjY2NWMwMWU3ZTcxNDVlZjMwMTE1YTBkNDEzZTM4ZWU0ZDFkMmNmZTM4NTZhY2YyOWM1MDRmZGQxIn0=
eyJpdiI6Im9ic0RPelYwcUdnSVVHUlBrNzBvY3c9PSIsInZhbHVlIjoiNDVsSk15SjZ1cUdOdG5na3dcL3ZBNVMzTzNtRUx3R2E4N1pPMEhubndDNjFRM1VTaFlNa25nZExrYlwvakl5RlwvaWhuM2FoOWQ3RFV1bTBPRWw1WmFnMGduOGlXNys5N29RbndZNTduSjRRdHdTeGVwTWxlbnJLOFpEejdzenI2ZXRVS1hQdlNuR2hGRTVMbFdkZkt6c0Rpazc2Y2lXVGJ5dFwvOUdsdXZURjFkZmZJalBDM1FMc0Z3MU15dEJDczN4TEJDYW5ac3dvdHF5ZVJiOGo5TzllWmpwNnRiakFFOGZTcWNMWmpuZ1pwMTA9IiwibWFjIjoiNmQwMGIyODJlYzMzNTc5ZWFiOWNhM2RhODZiZDZmNDkyMTBjZmQ5MmZkMmRjNTE2YzM1ZTM1OTY3ZTZhNGM0MSJ9

Khoảng thời gian này ánh mắt mà các cô gái khác nhìn hắn càng lúc càng kỳ lạ. Nhất là tới buổi tối, có mấy cô gái còn lén lút lẻn vào nhà gỗ, muốn sàm sỡ hắn.

Ads
';
Advertisement
x