CHƯƠNG 1722 

Nếu không phải bản thân Cửu Thiên phản ứng nhanh, chạy nhanh, đoán chắc trinh tiết không giữ được rồi. 

Có thể ra ngoài đi lại, không cần gặp những cô gái đói khát như sói cái đó, vừa hay hợp ý của hắn. 

Phục Thập Ngũ nhảy lon ton, vừa hái thuốc vừa nói: “Tiểu Bạch, tôi từng đi hỏi Tiền bà bà làm sao sinh em bé. Buổi tối sau khi chúng ta trở về, thử xem như thế nào nha? 

Bàn tay của Cửu Thiên chợt run lên, suýt nữa ném dược liệu ra ngoài. 

Ho khan hai tiếng, Cửu Thiên nói: “Tiền bà bà nói với cô là có thể sao?” 

Phục Thập Ngũ gật đầu nói: “Bà bà nói không thành vấn đề. Hơn nữa nếu sinh em bé với anh, chắc sẽ tiện hơn tới lãnh địa Ma Thần, tới đó phải đi nơi rất xa, hơn nữa còn có nguy hiểm” 

Cửu Thiên nghi hoặc hỏi: “Thì ra các cô sinh con phải tới lãnh địa Ma Thần à?” 

Phục Thập Ngũ trả lời: “Phải. Các chị trong tộc chỉ cần qua ba mươi tuổi thì sẽ lập nhóm cùng nhau tới lãnh địa Ma Thần, đi vào Thần trì. Sau đó khi trở về thì sẽ có em bé.” 

Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Còn có loại chuyện này à? Bọn họ đều phải hoan ái với Ma Thần sao?” 

Phục Thập Ngũ nghẹo đầu nói: “Hoan ái? Có ý gì? Nghe các chị nói, sau khi tới Thần trì thì sẽ hôn mê, sau đó khi tỉnh dậy thì có rồi, đây là ban thưởng của Ma Thần đại nhân” 

Cửu Thiên gật đầu hiểu ý, trong lòng khẽ cười nói: “Ban thưởng của Ma Thần ư? E rằng là trở thành đồ chơi của ma tu. 

Cửu Thiên lắc đầu, quăng những suy nghĩ linh tinh này ra khỏi đầu, hỏi tiếp: “Sau đó thì sao? Lẽ nào thôn trang của các cô chưa từng sinh ra bé trai sao?” 

Phục Thập Ngũ nói: “Không có, chưa từng nghe nói. Nghe Tiền bà bà nói, hình như là do vấn đề huyết mạch. 

Cửu Thiên khế ồ một tiếng. 

Phục Thập Ngũ bỗng cầm một bông hoa đỏ cài lên tóc, cười tươi như hoa, quay đầu hỏi Cửu Thiên: “Như thế nào, đẹp không?” 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười, nói: “Rất đẹp. 

Vào lúc này, đằng xa bỗng có một đám mây đen bay tới, mang theo một trận gió mạnh, thổi bay quần áo của Cửu Thiên, thổi da thú trên người Phục Thập Ngũ. 

Phục Thập Ngũ ngẩng đầu liếc nhìn đám mây đen, lập tức sắc mặt thay đổi, nói: “Không tốt, là Dạ Ảnh tới rồi. Mau về thôn!” 

Nói xong, Phục Thập Ngũ nhanh chóng chạy về phía thôn trang. 

Cửu Thiên ngẩng đầu lên, liếc nhìn đám mây đen ở đằng xa, lông mày nhíu chặt. 

Hắn từ trong đám mây đen này cảm nhận được ma khí ngút trời, đây không phải là chuyện mà ma tu bình thường có thể làm được. 

Rảo bước theo Phục Thập Ngũ về tới trong thôn, Phục Thập Ngũ vừa vào thôn thì lớn tiếng hét lên: “Dạ Ảnh tới rồi! Các chị em mau trốn đi, Dạ Ảnh tới rồi!” 

Tất cả các cô gái lập tức sửng sốt kêu lên rồi trốn vào trong nhà, giống như Dạ Ảnh này là thú hoang tuyệt thế gì đó. 

Cửu Thiên vẫn đứng ở cổng làng bất động, Phục Thập Ngũ lo lắng gọi hai tiếng, sau đó dứt khoát lao ra, kéo Cửu Thiên vào trong một căn phòng, trốn ở sau cánh cửa. 

Xuyên qua khe hở của cánh cửa gỗ, Cửu Thiên có thể nhìn thấy mây đen trên trời đã bao trùm cả thôn. 

Phục Thập Ngũ có hơi căng thẳng kéo áo của Cửu Thiên, khẽ lẩm bẩm: “Đừng xuống đây, đừng xuống đấy!” 

Cửu Thiên hoàn toàn không hiểu Phục Thập Ngũ đang nói gì, sau đó, hắn đột nhiên nhìn thấy một luồng khí đen dày đặc từ trên trời giáng xuống, trực tiếp đáp ở trước cửa. 

Cửu Thiên trợn to mắt, cái đập vào mắt thì ra là một người đàn ông vô cùng yêu diễm. 

Bôi son trát phấn, mặc đồ đen, trên eo còn có một con rắn dài quấn quanh, thè ra cái lưỡi rắn với bên ngoài. 

Tay để hình bông hoa lan, người đàn ông cười nói: “Ừm, nơi này là một thôn không tệ, ta dường như lại ngửi được mùi của máu xử nữ!” 

Nói xong, người đàn ông phất tay một cái. Ngay lập tức căn nhà bên tay trái của hắn ta đột nhiên nổ tung, mấy cô gái trực tiếp đáp ở trước mặt người đàn ông. 

Phục Thập Ngũ cũng nhìn thấy cảnh này, lập tức rơi nước mắt, bịt miệng khẽ nói: “Tiểu Linh, Cửu Cửu, chị Tằng” 

Mấy cô gái vội vàng run rẩy quỳ ở trước mặt người đàn ông, liên tục kêu lên: “Dạ Ảnh đại nhân tha mạng!” 

Người đàn ông cười híp mắt nhìn bọn họ, bàn tay phất nhẹ, ngay lập tức đầu của mấy người rơi xuống đất. 

Cửu Thiên trợn mắt nhìn cảnh này, hơi há to miệng. 

Người đàn ông giống như làm chuyện gì đó rất thú vị, vỗ con rắn dài ở eo của mình. 

Ngay lập tức, con rắn dài há miệng hút, máu trên thi thể lập tức như nước chảy, bị con rắn dài hút hết. 

Trên người con rắn hồng nhuận cả mảng, trên người của người đàn ông cũng sáng lên ánh sáng đỏ. 

Giống như uống một ly rượu vô cùng tiêu hồn, người đàn ông say sưa nói: “A, thoải mái” 

Dứt lời, người đàn ông ngâm nga khúc hát đi về phía trước. 

Sắc mặt của Cửu Thiên lạnh đi, nghiến răng nói: “Ma tu!” 

Phục Thập Ngũ lau nước mắt, nói: “Ma tu gì chứ. Đó là Dạ Ảnh đại nhân, sứ giả Ma Thần quản lý chỗ chúng tôi. 

eyJpdiI6ImFvMDA1ZklzSXJlY1dxQWZPYUNpamc9PSIsInZhbHVlIjoiQ0kwOFFpdXpvbTVORlVvZ1VoZWtlc29XU2tnMlN3QnpYc3UwM2NvQ0dNaFpmVGdLRzlVa0h6V3Qzd01tM2ZzT1NzaTJsUGR3aVZOU0k0aWViSkNQTkxoTEZFK1NFZnczaEIxNVJiQ1ZkV0h4SGNxY1RRNXBcL1NkOHRZMVFlT2o2UlorMU8rVk0zNHdWeVZWWkp5blRGVmdmWDBOamJ1bmxuaHZIakhYMU1Cckc0TjlrM3VQRlhUbjNPVE54RUJsbTIrK3hobW9MQnZpK1VsbllOV3E3Q2hjWWV2bXl5MzlGYU41XC9IblppS0JYdkdqR1M0dUxoSXF4S1wvMGpyRTdSdjJ5Y2gwSDdXQ29udmdmRUtuMEVabHNkNlRtNzJDZzNWK094SzJsNFoyVnBkTFF4bnc5WjhjZ25BUU1HNHhZZkwiLCJtYWMiOiJmMDFiNzUwY2FjN2FlZTFmYzNlNzkxMjExN2M4YjNkZWQ2OWJjYmFhMGMyODgyNWQwZmEwYmQyM2E1MWJiOTFkIn0=
eyJpdiI6InRBWDlUVllremRjSCtcL1ZaRnR2RGR3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlhWVXlha2poSXE5eE5oWG1CQXFESkJTS3BmWUNZKzVodnFPVEFEdzRqU1ljWElvNGQ1dHlZQzZ4amh2TGU3eUxBYWttUnptNDYyN2lrbkhvbVV4Y21CT2MwT1NNZjBJT2RlQ2o4NE1LK2ZvU05scnNtNWZkMm0xaGU5YTRlUERCVW0wNXpQaXEwTHJkNklQUjljZ3pNY0tLWkpkUEJoMDN3NVlhclwvWHRZRXVzMlBxamZUSEozeGRzRm16dVdyWU1MRExFT1d1YmJhQTh2dG5CRng1WFwvUE9yaEI5OERQcHRzUGJUR2FXc2FYY3VZcGFaZTBiRWdyZWQrZVwvdEhvNm02ZkRRRldEVThQQkFuSTZiWmphRjdxN25XdkpBMlB0UEpNK25zK2xZSkVLRjRGOUNYRzQzaFRuM2YxRGI0QnJlZHJlWkU1VFhVMGRFWFQzU2s5djk1dG80Z0RTSTQ0K1lETjRsOVJGc3dCb2FsVVA0eG9haTFQek1HR1dxMkw4SCIsIm1hYyI6ImM0ZmExYTQ0YmI5YzFjZTc0ZjdlZDYyMmJkZDgzMmI1ZGU4MmU0NTAzMGY4YjQwNGNjN2Y4NDc3NjE4NjFmMjAifQ==

Cửu Thiên thầm nghiến răng, trong người sôi sục một cơn giận dữ!

Ads
';
Advertisement
x