"Tốt lắm, ta biết rồi, ngươi cứ đưa tờ giấy này cho hắn, lui ra đi!” 

Tại Vân Đoan các, sương mù lượn lờ. 

Ánh sáng nhàn nhạt, tiên cảnh phiêu phiêu. 

Tố Thu trưởng lão hiếm khi thay sang một bộ trường bào cổ rộng. Mái tóc dài xoã ra, mang theo nét quyến rũ và lười biếng, bà ta ngồi ở trên ghế lông phượng, tay cầm một chén rượu đan xanh biếc. 

Nghe Tố Thu trưởng lão nói xong, hắc y ma tu quỳ một bên cung kính cất kỹ thông kính, sau đó cầm lấy tờ giấy trên bàn rồi từ từ lui xuống. 

Ám Nguyên thánh nữ ngồi đối diện Tố Thu trưởng lão cau mày nhìn chất lỏng màu xanh biếc trong ly. Giữa màn tối mịt mù, nó lại loé lên luồng sáng kỳ lạ, có vẻ cô ta hơi e ngại thứ chất lỏng này. 

Tố Thu trưởng lão cười nói: "Không tệ. Dạ Ảnh đã nghe lời giết Lê Nhân Long. Xem ra có thể trả lại lệnh bài đường chủ cho hắn rồi. 

Ám Nguyên thánh nữ ngẩng đầu nói: "Tố Thu tỷ, vì sao tỷ lại để ý đến tên Dạ Ảnh này như vậy. Cứ hễ là chuyện liên quan tới hắn thì chị đều quan tâm. Hắn là gì của tỷ?” Tố Thu trưởng lão cười nói: "Nếu ta nói là kẻ thù thì muội có tin không?” 

Ám Nguyên thánh nữ lắc đầu nói: "Không tin. Nếu là kẻ thù thì nên giết quách rồi. 

Tố Thu trưởng lão bật cười thành tiếng, bà ta vừa cười vừa lắc đầu nói: "Nếu mọi chuyện trong thiên hạ đều đơn giản như muội nói thì tốt rồi. Nhắc tới Dạ Ảnh, đáng lẽ tên này phải giao cho muội quản. Hắn đã tới gặp muội lần nào chưa?” 

Ám Nguyên thánh nữ lạnh lùng nói: "Chưa từng. Nhưng cũng không cần thiết. Hắn cứ hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình là được. Ta không có thời gian gặp hắn. 

Tố Thu trưởng lão nói: "Hay là gặp một lần đi. Nói không chừng, muội sẽ thích hắn. Đây là một tiểu tử rất hấp dẫn” 

Ám Nguyên thánh nữ có vẻ đã nhận ra gì đó, cô ta nói: "Tố Thu tỷ, rốt cuộc tỷ muốn nói gì?” 

Tố Thu trưởng lão cười đáp: "Không có gì. Ta chỉ không muốn nhìn muội cứ cô đơn mãi như vậy. Nếu có người giúp muội một tay thì tốt rồi. 

Ám Nguyên thánh nữ nói chắc như đinh đóng cột: "Ta không cần người giúp đỡ. 

Tố Thu trưởng lão nhấp một ngụm rượu: "Bất cứ ai cũng cần sự giúp đỡ, thôi, không nói chuyện này nữa. Mặc Mặc, chuyện bên muội đã chuẩn bị thế nào rồi.” 

Ám Nguyên thánh nữ trả lời: "Tất cả chuẩn bị sẵn sàng, bất cứ lúc nào cũng có thể hành động. Nhưng ta hơi lo, nếu làm thế sẽ gây thương vong lớn đúng không?” 

Tố Thu trưởng lão nói: Thương vong? Không cần nghĩ về vấn đề này, với ba lũ sâu bọ, chỉ cần nhớ số lượng là được. Không cần quan tâm đã chết bao nhiêu. Vì trên đời này có quá nhiều sâu bọ, chết một đám thì sẽ có đám thứ hai, đám thứ ba thay thế. Không cần lo về vấn đề này, có chết bao nhiêu người cũng đáng” 

Ám Nguyên thánh nữ đặt ly rượu xuống, hai tay đan trước ngực, cô ta nhắm mắt lại nói: "Tử vong chính là sự khởi đầu!” 

Tố Thu trưởng lão nhìn Ám Nguyên Thánh Nữ rồi gật đầu nói: "Đúng vậy, tử vong là sự khởi đầu, tất cả đều đặt trong mắt Ma Thần” 

Khung cảnh ồn ào náo nhiệt, tiếng người vang lên không dứt. 

Cửu Thiên và Vũ Hoàng Yến không trở về ngay mà bắt đầu đi dạo trên phố. 

Chỗ này nhìn một chút, chỗ kia lại nhìn một chút. 

Không đi xem đại hội như vậy thì sao được. 

Cửu Thiên và Vũ Hoàng Yến vui vẻ du ngoạn như một đôi tình nhân. 

Sau khi xem vài trận đấu, Cửu Thiên còn cười tươi hơn. 

Nhìn chung thì cuộc thi vạn phương chư quốc thật sự xịn xò hơn nhiều. 

Những người tới đây tham gia thi đấu đều ít nhất đã nhập đạo. 

Nếu như anh chỉ là một võ giả Địa Cương Cảnh thì khó mà đánh lại người ta. 

Người có thể tới nơi này đều là cường giả trẻ tuổi trong thiên hạ. 

Ngay cả một nước nhỏ như Võ Đỉnh cũng có cường giả dưới ba mươi tuổi nhập đạo chứ đừng nói đến các nước lớn. 

Tóm lại nhìn sơ qua thì nhập đạo là trình độ cơ bản. Mạnh một chút thì đạt tới Thiên Canh cấp bốn cấp năm, lợi hại chút nữa thì cũng có vài người đạt tới cấp bảy cấp tám. 

Cửu Thiên nhẩm tính, trình độ trung bình của những người dự thi khoảng Thiên Canh cấp ba cấp bốn. 

Ở đất nước bọn họ, người có tu vi cỡ đó đã có thể tung hoành thiên hạ, bá chủ một phương rồi. 

Nhưng đặt ở nơi này còn chẳng đáng nhìn. 

“Đường chủ, anh xem tên kia kìa, thấy giống heo không” 

Vũ Hoàng Yến có vẻ rất hưng phấn, cô ta túm lấy cánh tay Cửu Thiên rồi chạy về phía trước. 

Cửu Thiên nhìn theo hướng Vũ Hoàng Yến chỉ, quả thật nhìn thấy một người đầu heo đang thi đấu. 

Phía dưới màn sáng còn có một đám đầu heo đang cổ vũ cho hắn, họ giơ bàn tay giống như móng heo lên rồi lớn tiếng kêu to. 

Cửu Thiên thấy khá mới mẻ nên không khỏi nhìn thêm vài lần. 

Nhưng ngay lúc này, hắn chợt phát hiện người đang đấu với tên đầu heo kia trông hơi quen. 

Khi nhìn kỹ lại, Cửu Thiên nhận ra, đây không phải là Hàn Vĩnh Tường sao! 

Thấy Hàn Vĩnh Tường tả đột hữu thiểm, cương kình bắn khắp nơi. 

Cửu Thiên không khỏi bật cười. 

“Thì ra là hắn. Hàn Vĩnh Tường ơi là Hàn Vĩnh Tường, anh thật sự quay về rồi. Xem ra anh cũng đã trải qua một lần thập tử nhất sinh!” 

Cửu Thiên nhớ rất rõ, lúc trước Hàn Vĩnh Tường đã bị Thiên Vĩnh Phúc phế tu vi. 

Không ngờ hắn có thể Đông Sơn tái khởi, quả thật không đơn giản! 

Vũ Hoàng Yến cũng nhận ra, cô ta kinh ngạc nói: "Hàn Vĩnh Tường? Sao hắn lại ở đây" 

Cửu Thiên cười cười: "Xem ra hắn cũng có kỳ ngộ. Nói không chừng hắn cũng tìm được một hạt châu” 

Cửu Thiên vừa nói vừa nhìn quanh. Nếu như Hàn Vĩnh Tường ở đây thì không chừng bọn Hàn Liên cũng ở chỗ này. 

Quả nhiên, vừa nhìn đã thấy vài người quen. 

Trong đám đông, Tần Chính đại đế, đại hoàng tử Tần Cảnh, nhị hoàng tử Tần Thiên và cả Lâm Sơ đều ở đây. 

Cửu Thiên nhìn bọn họ rồi cười: “Đều tới đủ nhỉ!” 

Vũ Hoàng Yến nói: "Muốn sang nói chuyện với bọn họ không?” 

Cửu Thiên nghĩ một chút rồi lắc đầu nói: "Không cần. 

Nói xong thì trận đấu của Hàn Vĩnh Tường đã kết thúc, hắn ta thẳng thừng giết chết tên đầu heo kia. 

Hàn Vĩnh Tường hiện ra từ màn sáng, sau đó hắn ta hành lễ với bọn Tần Chính Đại Đế. Tần Chính Đại Đế cười vô cùng vui vẻ. Thái tử Tần Cảnh vội vàng tiến lên, đưa đan dược cho Hàn Vĩnh Tường nói: "Hàn huynh có công pháp cao siêu, khiến ta mở mang tầm mắt. Xem ra đệ nhất nước Võ Đỉnh chính là anh rồi. 

Hàn Vĩnh Tường lắc đầu nói: "Chỉ e là không phải tôi, ngài quên Cửu Thiên rồi sao. Hiện giờ anh ta vẫn là cường giả mà Bát phương tiền trang cho rằng sẽ giành hạng nhất. 

Nếu có thể thì tôi muốn gặp lại anh ta và đấu một phen. 

Giọng hắn ta rất lớn, Cửu Thiên cũng nghe được rõ ràng. 

Cửu Thiên cười khẽ rồi truyền âm cho Hàn Vĩnh Tường: "Sẽ có cơ hội thôi.” 

Vừa nghe Cửu Thiên truyền âm, Hàn Vĩnh Tường lập tức sửng sốt, hắn ta vội quay đầu nhìn quanh. 

“Cửu Thiên!” 

Nhưng tìm một vòng vẫn không thấy bóng dáng Cửu Thiên. 

Lúc này, Cửu Thiên đã biến mất giữa dòng người. 

Ở bên kia, Vũ Hoàng Yến mỉm cười nhìn Cửu Thiên nói: "Anh vừa nói gì với hắn vậy?” 

Cửu Thiên mỉm cười không đáp. 

Nhưng vào lúc này, bỗng có một người chặn bước Cửu Thiên. 

eyJpdiI6IlF0NUxTVmFiMnZwQVwvMlwvVjFwQVZ2QT09IiwidmFsdWUiOiJIdE1XQXNEQTBNRjUzMlZVSzNwK1NJY3QwYjRSb2RqZkd0bkV5MlZqR0JGOXR1VUJ5VG43MXpUT21KOTZ2d2laYWYxRWZXRHMxRitvODJVUmdLanoyZVk2QWxLc25RVlVSRll1dHR6UVdnVDJOdmhjVm1SRXpNczRrZ3J4V0dvTnUrcm9SZnBvODZMTGo3NUp5a2xrUDE0U0wzRzdjM1lCUmFaTmxuVUE5d0k9IiwibWFjIjoiOGM4MmNlNzlmNmFjZWMwYzkyZTY2ODZmOGI0ZDM1NTZhOTg2ZjE4NjZjOGZhOTNjNjJkN2JjMWUwMjUzODg5OCJ9
eyJpdiI6InF6M3VYTDNmYkhXNGc4Q3dcL1ozOHh3PT0iLCJ2YWx1ZSI6ImZPMkVkWHBaMEVcL1hsNWpEWTR3SWZ0dTJ1ZXZPZ3lMdXZUMmFBaXZEa1hYZkVIVTdiaG82dXlZem1UTXFjd2dGRlpXMGJVeXVKaU5XUXRyVVhRQldsMCsxZTlxZGNpZ2FycENNQjVnNFhISjUySVppeWVXdGhnWG5lY2MzSWhnTytWamlRN3hwTmlCYXAyckRJZE5Sdm1OMldtYm45eXkxcXVaT05OeU5uTkxWRUowaXRJempGcWVRS1o0VXRaRUJyXC9KOUVFNU00bGFIdnI5SEdyeCswQT09IiwibWFjIjoiODJkNTBkNDk0ZDNlYTg1MjgwZTRlMDY1N2MyMzUxMTkyNDAzZTJmNDkwMTU4ZDUzZmRhYmYxMDZjZGQ0Njk0OSJ9

Cửu Thiên cúi đầu nhìn thoáng qua rồi cười khẽ.

Ads
';
Advertisement
x