Bọn họ lấy thiết bài ra, xác nhận thân phận rồi tiến vào trận pháp.
Một mảnh màn sáng hiện lên, trời xanh đất rộng, hẻm núi vực sâu.
Cuồng phong không ngừng gào thét, chim ưng không ngừng bay lượn.
Khung cảnh đẹp của nước Kình Thiên cứ thế xuất hiện trước mắt mọi người.
Thấy cảnh tượng này, Cửu Thiên nhỏ giọng nói: “Tôi nghĩ, sau khi cuộc thi đấu vạn phương chư quốc kết thúc thì không biết cả nước Kình Thiên có trở nên hoang tàn hay không?”
Linh Bối cười nói: "Cả nước? Chắc không đâu. Nước Kình Thiên có nhỏ tới đâu thì cũng lớn hơn nước Võ Đỉnh. Một vài địa phương bị huỷ là điều chắc chắn, nhưng cả đất nước bị huỷ thì không thể đâu”
Cửu Thiên nói: "Đúng vậy, tôi cứ luôn nghĩ, rốt cuộc những cường giả từng huỷ diệt cả một quốc gia phải mạnh tới mức nào. Có thực lực cỡ nào mới có thể huỷ một quốc gia như thế”
Linh Bối cười nói: "Thánh giả cường đại thôi. Một ngày nào đó anh cũng sẽ tiến vào đẳng cấp kia.
Cửu Thiên nói: "Em tin tưởng tôi như vậy sao?”
Linh Bối cười đáp: "Đương nhiên!”
Trong màn sáng, Sở Trực sư huynh và thánh nữ nước Bắc Thần Hàn Vũ Nhi đã bắt đầu giao chiến.
Sở Trực sư huynh vừa lên đã phóng cương kình của mình ra.
Ánh sáng vàng lam đan xem, đạo chi lực bao trùm.
Sở Trực sư huynh không chỉ bước vào Thiên Canh cảnh mà còn ngộ được hai đạo.
Tu vi khoảng Thiên Canh cấp ba, tiến bộ cỡ này thật đáng mừng.
Cửu Thiên thán phục nói: "Tu vi của Sở Trực sư huynh kinh người thật!”
Hàn Liên sư huynh quay đầu lại, cười cười Cửu Thiên: "Sư đệ. Có câu gì ấy nhỉ. Chia cách ba ngày đã phải cạo mặt nhận nhau. Ta nói cho đệ biết, không chỉ Sở Trực sư huynh mà cả Hàn Liên sư huynh này cũng có tu vi tăng vọt rồi đấy”
Hàn Liên vừa nói vừa vỗ ngực.
Cửu Thiên nói: "Là cạo mắt, không phải cạo mặt
Đại sư huynh lên tiếng: "Hàn Liên sư đệ, đệ làm màu trước mặt Cửu.... Dạ Ảnh sư đệ làm gì chứ”
Hàn Liên nhếch miệng: "Không phải là làm màu, đây chính là thực lực. Huynh không thấy trận đấu ban sáng của đệ sau. Hạ gục đối thủ trong chớp mắt. Tên võ giả của Tuyết quốc gì gì kia không phải là đối thủ của ta.
Cửu Thiên vừa nghe Hàn Liên sư huynh lảm nhảm, vừa nhìn Sở Trực sư huynh chiến đấu.
Lúc này, trong màn sáng, hai luồng sáng như ảo ảnh đan xen vào nhau.
Vạn Tái Hàn Băng Kiếm của thánh nữ nước Bắc Thần không ngừng toả ra băng sương đáng sợ. Thái Ất vô tâm quyết của Sở Trực sư huynh cũng chuyển động thành luồng sáng bát quát.
Họ không ngừng chiến đấu, không ngừng ra chiêu.
Hai người đều chiến đấu với tốc độ cực nhanh, thân ảnh dần trở nên mơ hồ, tới mức hoá thành quang ảnh đầy trời.
Ở bên kia.
Sau khi rời khỏi chỗ Cửu Thiên, Vũ Hoàng Yến liền thu lại nụ cười trên mặt.
Cô ta bước nhanh vào trong một con hẻm nhỏ rồi phất tay, một gã ma tu như quỷ ảnh xuất hiện.
“Phó đường chủ có lệnh, để ta bái kiến trưởng lão.
Ma tu cúi người đáp: "Trưởng lão đang ở Vân Đoan Các?
“Dẫn đường đi”
Vũ Hoàng Yến vung tay áo lên rồi đi theo tên ma tu.
Rẽ tới rẽ lui.
Không bao lâu sau, tên ma tu này đã dẫn Vũ Hoàng Yến tới trước một tòa lầu trông rất cao nhã.
Mây mù che phủ như một khối bạch ngọc, bên trên toả ra hào quang, bên dưới được lát đá cẩm thạch.
Còn được điểm xuyến màu xanh trông rất tinh tế.
Vô số viên ngọc được khảm lên.
Chỉ mới đứng ở cửa thông mà Vũ Hoàng Yến đã cảm thấy lòng nhẹ nhõm. Quả là một nơi thích hợp để uống trà tám chuyện.
“Xin chờ ở đây!”
Ma tu đi vào bên trong.
Vũ Hoàng Yến lẳng lặng đứng bên dưới rồi ngẩng đầu nhìn về phía lầu các bên trên.
Cô ta cảm thấy có người đang nhìn xuống quan sát nhưng Vũ Hoàng Yến không hề sợ hãi, trên mặt vẫn mang theo ý cười.
Tên ma tu kia rất nhanh đã trở lại, hắn ta cao giọng nói: "Trưởng lão cho mời!"
Vũ Hoàng Yến cất bước vào trong. Vừa mới đi vào, Vũ Hoàng Yến lập tức nhìn thấy một đám mây màu trắng nâng cô ta từ từ bay lên.
Toàn bộ căn lầu gần như trong suốt, từ bên trong có thể thấy rõ bên ngoài.
Vũ Hoàng Yến nhanh chóng phi thẳng tới tầng trên cùng. Sau đó cô ta liền nhìn thấy Ám Nguyên thánh nữ và Tố Thu trưởng lão đang nói chuyện. Vũ Hoàng Yến cúi người hành lễ rồi nhẹ giọng nói: "Vũ Hoàng Yến của phân đường 15 bái kiến trưởng lão.
Tố Thu trưởng lão và Ám Nguyên thánh nữ đều quay đầu nhìn Vũ Hoàng Yến.
Đột nhiên, Ám Nguyên thánh nữ đứng dậy: "Tố Thu tỷ, muội đi trước đây”
Tố Thu trưởng lão nói: "Mặc Mặc đừng quá vất vả. Ai trong bổn tông này cũng có thể mệt chết, riêng muội thì không được. Ta sẽ đau lòng đó!”
Khóe miệng Ám Nguyên thánh nữ cong lên.
Cô ta không giỏi mỉm cười nên nụ cười này trông vô cùng cứng ngắc.
Ám Nguyên thánh nữ sải bước lướt qua người Vũ Hoàng Yến. Trong phút chốc, Vũ Hoàng Yến như ngừng thở.
Hắc ám chi khí nồng đậm kia như muốn nhiếp trụ thần hồn của cô ta trong nháy máy.
Nhưng sau một khắc, hắc ám chi khí đáng sợ kia cũng rời đi cùng Ám Nguyên thánh nữ.
Vũ Hoàng Yến run rẩy, chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi mà cả người cô ta ướt đẫm như vừa mới được vớt từ dưới nước lên.
Quần áo dán sát vào người, lộ ra dáng người duyên dáng.
“Ngươi tới tìm ta có chuyện gì?”
Tổ Thu trưởng lão hỏi.
Vũ Hoàng Yến đáp: "Tôi tới báo cáo với trưởng lão một chuyện đại sự”
Tố Thu trưởng lão cười cười: "Đại sự? Mỗi ngày ta đều xử lý đại sự. Một tiểu cô nương vừa mới tiến vào phân đường 15 như cô thì có chuyện đại sự cần bẩm báo cho ta chứ. Vũ Hoàng Yến nói: "Chuyện về Cửu Thiên có tính là đại sự không?”
Vừa nghe thấy tên Cửu Thiên, Tố Thu trưởng lão lập tức biến sắc.
Tố Thu trưởng lão nhìn chằm chằm Vũ Hoàng Yến, sau đó trầm mặc một hồi rồi vẫy tay với Vũ Hoàng Yến: "Lại đây đi!”
Vũ Hoàng Yến ngẩng đầu, khuôn mặt bên dưới lớp mạng che mặt tươi như hoa.
“Ngồi xuống!”
Tố Thu trưởng lão dùng giọng điệu ra lệnh với Vũ Hoàng Yến.
Vũ Hoàng Yến cung kính hành lễ rồi mới chậm rãi ngồi xuống vị trí vừa rồi của Ám Nguyên Thánh Nữ.
Tố Thu trưởng lão nói: "Đương nhiên là thật. Nếu cô làm được thì dù là vào ma trì hay lấy ma lệnh đều được. Ta dám đảm bảo chuyện này”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất