Vài giờ sau, cỗ xe băng tinh cuối cùng cũng bay ra khỏi bầu trời đông nghẹt. 

Cửu Thiên thay đổi diện mạo, lặng lẽ đi theo cô ta. 

Nơi có quá nhiều người thực sự rất khó ra tay, Cửu Thiên định đợi cô ta bay đến nơi có ít người hơn. 

Hoặc đợi cô ta quay về phòng rồi hắn sẽ ra tay. 

Nhưng theo sau một hồi, Cửu Thiên phát hiện cỗ xe băng tinh có xu hướng muốn quay đầu. 

Cửu Thiên cũng mơ hồ cảm giác được có một đôi ánh mắt từ trong xe băng tinh đang nhìn chằm chằm mình. 

Hình như hắn đã bị thánh nữ phát hiện! 

Khẽ mỉm cười, xem ra thánh nữ có rất nhiều kinh nghiệm bị theo dõi! 

Nhưng Cửu Thiên cũng không quan tâm, bị phát hiện thì đã sao? 

Ở khoảng cách này, cho dù thánh nữ dùng hết sức lực chạy trốn, hắn vẫn có thể đuổi kịp. 

Cửu Thiên đã âm thầm điều chỉnh canh khí của mình. 

Nhưng thánh nữ dường như không định tăng tốc để chạy trốn. 

Chiếc xe ngựa đột nhiên quay đầu, bay về hướng khác. 

Cửu Thiên bước nhanh hơn, đi theo xe ngựa của thánh nữ. 

Một lúc sau, xe ngựa đáp xuống một con đường hẹp. 

Có thể bởi vì con đường nhỏ này không đủ rộng, lại không có cuộc tỷ thí nào ở đây nên có vẻ rất yên tĩnh. 

Xe ngựa của thánh nữ dừng lại trên con đường này, từ trong xe ngựa, vài tên võ giả áo trắng tay cầm vũ khí bước ra. 

Vẻ mặt của họ có vẻ rất nghiêm trọng, tràn đầy sát khí. 

Đồng thời, họ còn lấy ra vài hạt ngọc ném xuống đất. 

Ngay lập tức, một trận pháp trong suốt xuất hiện trên nửa con đường. 

Thánh nữ chậm rãi cũng bước ra khỏi xe ngựa. 

Lạnh lùng nhìn bốn phía, thánh nữ lớn tiếng nói: “Vị bằng hữu này, đi ra đi, theo dõi người khác không vui chút nào đâu!” 

Cửu Thiên từ xa nghe được lời thánh nữ nói. 

Mặt nở nụ cười, hắn từ từ bước ra khỏi góc. 

Lập tức, Cửu Thiên cảm giác được rất nhiều ánh mắt đổ dồn về phía mình. 

Ánh mắt như mũi kim, châm chích, tất cả đều mang khí thể sắc bén. 

Thánh nữ nhìn chằm chằm Cửu Thiên, có lẽ khuôn mặt của Cửu Thiên quá bình thường, khiến cô ta nhất thời không nhận ra, nên cô ta cau mày. 

“Anh là ai? Tại sao lại theo dõi tôi!” 

Thánh nữ lớn tiếng nói. Đồng thời, ngón tay khẽ cử động, như đang ra lệnh cho các võ giả xung quanh sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào. 

Cửu Thiên chậm rãi tiến lên nói: “Hàn Vũ Nhi, thánh nữ Nước Bắc Thần, cô không nhận ra tôi sao?” 

Thánh nữ nhìn chằm chằm khuôn mặt đã được biến đổi của Cửu Thiên, nói: “Xin lỗi, tôi gặp quá nhiều người, tướng mạo bình thường như các hạ đây thật lòng tôi không nhớ nổi. Có lẽ, các hạ có thể gợi ý cho tôi một chút. 

Cửu Thiên vừa đi về phía trước, vừa nói: “Có thể chứ. Tôi là người từng bị cô chơi khăm, cũng là người từng bị cô chơi khăm nhưng vẫn còn sống, cùng cô đi qua hư không, ngắm sông núi các nước. Tôi vốn tưởng cô là một thánh nữ cao ngạo kiêu kỳ, băng thanh ngọc khiết, phẩm chất cao thượng. Nhưng cô lại làm chuyện giết người đoạt bảo, hèn hạ cùng cực. Cô là một con quỷ ích kỷ, đạo đức còn chẳng bằng một tên ma tu cỏn con. Tuy rằng gọi cô là thánh nữ, nhưng thật ra toàn làm những chuyện như ma tu. Bề ngoài thì xinh đẹp, nhưng tâm địa lại xấu xí. Tôi miêu tả như vậy, không biết thánh nữ đây đã nhớ ra tôi là chưa?” 

Khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm, nhưng trong mắt Cửu Thiên lại đầy sắc lạnh. 

Hắn cố tình dùng lời nói để kích thích thánh nữ. Lập tức, trên mặt thánh nữ lộ ra vẻ sợ hãi. 

Cô ta chỉ vào mặt Cửu Thiên, nói: "Anh... anh là...” 

Lúc này Cửu Thiên đã cách cỗ xe băng tinh khoảng trăm bước, nụ cười trên mặt dần nhạt đi, nói: “Sao, cô còn chưa nhớ ra sao? Tôi lại nhắc thêm chút nữa. Nước Linh, Thập Phương đỉnh, người hầu cận đã chết của cô!” 

Vẻ mặt của thánh nữ đã trở nên hung dữ, một luồng canh khí mạnh mẽ lập tức trỗi dậy từ cơ thể cô ta. 

Tóc tự động tung bay không cần gió. 

Giơ tay chỉ vào Cửu Thiên nói: "Giết hắn! Giết hắn cho tôi!” 

Nghe được mệnh lệnh, tất cả võ giả áo trắng bên cạnh xe ngựa lập tức lao về phía Cửu Thiên. 

canh khí vọt lên trời, cát đá văng tung tóe dưới chân, âm thanh không gian vỡ vụn không ngừng vang lên. 

Cửu Thiên nhìn võ giả áo trắng đang lao về phía mình, trở tay một cái, trọng kiếm Vô Phong xuất hiện trong tay. 

“Xích Viêm Long Hống Kiếm!” 

Vù! 

Một con rồng lửa xuất hiện, lướt qua tất cả các võ giả áo trắng với tốc độ cực nhanh. 

Con rồng đỏ rực khổng lồ bay lượn trên bầu trời như một con rồng thần, bất cứ nơi nào nó đi qua đều trở nên đỏ thẫm. 

Linh hoạt lúc ẩn lúc hiện, dường như không dính chút khói bụi nào. 

Vốn dĩ là võ kỹ cực kỳ bá đạo, lực phá hoại kinh người, bây giờ ở trong tay Cửu Thiên, lại có một loại cảm giác khác. 

Đây là sự nâng cấp võ kỹ của Cửu Thiên, một cường giả chân chính không chỉ có thể khống chế võ kỹ của mình mà còn có thể tạo ra phong cách của riêng mình. 

Cửu Thiên đã sớm thành thạo loại võ kỹ như Xích Viêm Long Hồng Kiếm. 

Hiện tại Cửu Thiên thậm chí còn có thể dung nhập đạo của mình vào trong rồi cải tạo võ kỹ này, cho nên một khi sử dụng thì sẽ rất bất phàm. 

Một tia lửa lóe lên, thân ảnh của Cửu Thiên lướt tới trước mặt thánh nữ Hàn Vũ Nhi. 

Cơ mặt hắn vặn vẹo, rất nhanh, Cửu Thiên khôi phục lại hình dáng ban đầu. 

“Cửu Thiên, nước Võ Đỉnh đã tới, bây giờ có lẽ cô đã nhớ ra hết rồi nhỉ!” 

Cửu Thiên vừa dứt lời, các võ giả áo trắng phía sau đột nhiên phun máu như suối. 

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm! 

Những võ giả áo trắng thực lực rất mạnh này lần lượt ngã xuống đất, sinh lực nhanh chóng biến mất. 

Cửu Thiên không hề nương tay, mà hắn cũng sẽ không nương tay. 

Thanh kiếm sắc bén không dính chút máu được cắm ngay trước mặt thánh nữ. 

“Cửu Thiên!” 

Thánh nữ thốt ra hai chữ này qua kẽ răng. 

Lúc cô ta nói, Cửu Thiên có thể nhìn thấy gân xanh trên trán nàng ta đang giật giật. 

Bỗng thánh nữ ra tay. 

Vạn Tải Hàn Băng Kiếm đột nhiên ra đòn với tốc độ cực nhanh, kiếm pháp hung dữ, lúc này, khí thế của thánh nữ vượt xa trạng thái ban nãy vừa chiến đấu với Sở Trực sư huynh. 

Quả nhiên con người luôn có tiềm năng. 

Nhưng đáng tiếc, những thứ này ở trước mặt Cửu Thiên đều vô dụng. 

Tay trái tóm một cái, Vạn Tải Hàn Băng Kiếm rơi lên người Cửu Thiên. 

Khí lạnh trên kiếm và canh khí của thánh nữ đối với Cửu Thiên mà nói giống như một cơn gió lạnh thổi qua. 

Mặc dù rất lạnh nhưng lại không có tác dụng gì cả. 

“Cô tiến bộ quá chậm!” 

Cửu Thiên khế giọng nói. 

Tay trái của hắn thêm lực, tiếng rắc rắc vang lên. 

Vạn Tải Hàn Băng Kiếm trực tiếp vỡ thành hai nửa, mặt thánh nữ đầy vẻ kinh ngạc, nghiêng mình cố gắng rút lui. 

Nhưng vào lúc này, ánh mắt Cửu Thiên lóe một cái, cô ta cứng đờ tại chỗ. 

Đoạt Hồn Diệt Phách! 

Thân thể bắt đầu có dấu hiệu hóa đá, thánh nữ run rẩy nói: “Cửu Thiên, sao anh có thể mạnh như vậy? Không thể nào!” 

Cửu Thiên chậm rãi đặt Trọng kiếm Vô Phong lên cổ thánh nữ, nói: "Ba chữ Không thể nào chưa bao giờ đúng với tôi. Thật sự cô không nên chọc vào tôi. 

Thánh nữ nhìn trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên, nghiến răng nghiến lợi nói: “Anh sẽ không giết phụ nữ, đúng chứ! Cửu Thiên, ân oán giữa anh và tôi có thể giải quyết. Tôi sẽ xin lỗi anh, tặng quà tạ lỗi. Anh tha cho tôi đi, có gì từ từ nói. 

Cửu Thiên nhìn vào mắt thánh nữ, chậm rãi nói: “Cô biết không? Biểu hiện bây giờ của cô khiến tôi nhớ tới một người. 

Hai mắt thánh nữ sáng lên, cô ta nói: “Ai? Là người quen cũ của anh sao? Có phải là cô ta cũng từng làm chuyện này rồi anh tha cho cô ta không? Liệu tôi có thể có cơ hội như cô ta không? Cửu Thiên, chỉ cần anh tha cho tôi, tôi sẵn sàng làm người hầu cho anh. 

Cửu Thiên lạnh lùng nhìn khuôn mặt thánh nữ, nói: “Vậy phải xin lỗi, người đó tên là Tĩnh Như, cô ta cũng chết trong tay tôi. Tôi ấy à, không giống tam sư huynh, tôi có giết phụ 

nữ!" 

Nói xong, Cửu Thiên mạnh mẽ huơ trọng kiếm Vô Phong một phát. 

Máu tươi văng tung tóe như hoa anh đào bay trong gió. 

Một cơn gió nổi lên, mang theo cái lạnh băng giá, thánh nữ ngã rầm xuống đất. 

Vẻ mặt cô ta đầy kinh ngạc, vừa mang vẻ không thể tin được, vừa mang vẻ không cam tâm. 

Nếu biết lần này tới nước Kình Thiên nguy hiểm như vậy, cô ta nhất định sẽ không tới. 

Nếu cô ta biết thực lực của Cửu Thiên kinh người như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy Cửu Thiên, cô ta nên bỏ chạy. 

Nhưng trên đời này không có nếu như, chỉ có tất nhiên. 

eyJpdiI6InNIaTZXTGRZMlNUaktmak1iK3hnd1E9PSIsInZhbHVlIjoiSUNsVkVYcFwvTUxGaTlOMjJmXC9jN09yYlFNRGk2cnB5ODJXOERCdUJyRmk5M3dGOTdlRG5TTldsZnA0RUIybkVkZWd0c294VUY5NXErSjc5MjE3eUt0RHN1OE9YU2JUSEVObVNyUU1xNlI3RmNKM3pKdFQrellhUEFNT0xaaExjekJDSUYwMzBWckNBWFZPY1dyeEZaZFFIS3RPS01ETW1YVlY4NTFiMXlhNmtGY3lcL0lhS1wvNTFXc0pNbVNlclhaNVlhdDkrWUFCTXVwMTl4a1dIWGY4ZFdsSHFZU0tUWEZrcHpEenpZeFZydDhRZHFmaWZ6S09ER2lKZnVXd2dGSGhpTzZDQ3dKdUxjQUNtQTFCY0NHbjB3PT0iLCJtYWMiOiJlZWE5M2U2NmI3NTZlZDFhZDNkMTI4ZWE3MWYwYTY4YzFhNjQ5M2Y3ODVjNjBjZGM2ZDc2MTA0Y2NmNTZhYTIxIn0=
eyJpdiI6IlZPMkxud1F0czI4cFwvZDJwZHlwSnZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik9neUlsMmRwZFJVVlwvSHpXSmNIbWdZN052VmVcL21EbVRjdmhVZ1VOMUYwaVk4XC9mU3JCT3FXQU9OV0dYTnJzdUFSaUVmTmJGNHlCTTd1MnVRNDdJcW9uc3Z3QUJzY1pyUU5yUkFwYnVBZVVnaUg1UnN1OVUrd0hXNlhsb3pmK3JiZzh0MEZ3cVZ6Nk9DWkZJVzFrZUpWdlwvOWZONzUzajZaV0xLVk5yXC9XQTBVallMcUROamVxMFBiZFVNSEZONkNBVEdrNFA2a2lmUmRNNEYwczNvSTVxTWx3bUI3eFhQbG5BZ21QaU1RZEJqV2MwQ2lYNk9ja2xOUlVJRkROTXl6QkJaWnhcL2ZOXC96a3hXQXlCK1pQMkpSdnRQbmlXZUhhVzkxOWw2TXIwMzN2QT0iLCJtYWMiOiI4NmU0YjI3YTdkZGM4ZGRhOGNhZGNiNzM1OGFlZjk4NWRmYWU3NjM5MmIzNWI3ZDMyMmIzNjM0ZDRiMWU3M2I0In0=

Hắn búng nhẹ ngón tay, ngọn lửa đột ngột bùng lên, thiêu rụi mọi thứ.

Ads
';
Advertisement
x