Vỗ cánh bay lên cao, rất nhanh Tiểu Hắc đã bay ra khỏi phủ đệ hư không của Ngự Thú trai, bay tới trên thảo nguyên mênh mông. 

Trên lưng rồng, Cửu Thiên nhướn mày nhìn Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Ngươi biết sao? Sao ngươi biết?” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười ha ha nói: “Chủ nhân vĩ đại, đây là do ta làm ra. Sao ta không biết chứ!” 

Cửu Thiên càng không hiểu, nói rõ từng từ: “Ngươi làm? Ngươi là nói, ngươi truyền lực lượng cho Tiểu Hắc ư? Dựa vào dáng vẻ keo kiệt này của ngươi, ngươi sẽ nỡ cho Tiểu Hắc mượn lực lượng ư?” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp họ khẽ hai tiếng, nói: “Chủ nhân vĩ đại. Có thể đừng nói hai chữ keo kiệt này không, ta gọi nó là tiết kiệm” 

Cửu Thiên lớn giọng nói: “Nói mau, rốt cuộc là sao?” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói ngay: “Vâng, vâng, vâng. Chủ nhân vĩ đại. Là như này, người còn nhớ dịch cây của cây Thánh Linh Bổ Thiên mà lúc đầu người lấy được ở nước Đan Thánh không?” 

Cửu Thiên nói: “Đương nhiên nhớ. Rất khó khăn mới lấy được dịch cây. Ngươi không phải là muốn nói, Tiểu Hắc cũng ăn dịch cây của cây Thánh Linh Bổ Thiên đấy chứ? Ta nhớ rất rõ, lúc đầu ta chỉ lấy được một giọt” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Không không, không có liên quan tới cây Thánh Linh Bổ Thiên. Ta là nói lúc đó, khi chủ nhân vĩ đại người có được cây Thánh Linh Bổ Thiên Tiểu Hắc thật ra có được một thứ khác giống vậy. 

Cửu Thiên càng thêm không hiểu, hỏi: “Cái gì? Sao ta không nhớ có thứ khác?” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười he he nói: “Quả Kim Đan Đại Đạo!” 

Cửu Thiên nghe được năm chữ này, đồng tử bèn co rút một trận. 

Sau đó, Cửu Thiên nói: “Không đúng, Tiểu Hắc căn bản chưa từng chạm vào quả Kim Đan Đại Đạo. Thú hoang từng chạm vào quả Kim Đan Đại Đạo đều chết rồi. 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Phải, đều chết hết rồi. Chính vì mấy con thú hoang ngu ngốc đó đều chết hết, vậy nên mới trở thành của Tiểu Hắc. Người nhớ ta từ nước Đan 

Thánh mang về rất nhiều thi thể thú hoang không? Ta đều cho Tiểu Hắc ăn. Ha ha, tuy những thú hoang đó không ăn được quả Kim Đan Đại Đạo nhưng dù sao đã nhiễm khí tức của quả Kim Đan Đại Đạo. Tiểu Hắc ăn thịt của chúng, đương nhiên cũng nhiễm vài phần. Vậy nên nó bắt đầu có khí tức của thánh thú” 

“Thánh thú ư?" 

Cửu Thiên sửng sốt nói. 

Mắt đang phát sáng, khóe miệng nhếch lên nụ cười. 

Tiểu Hắc nghe vậy thì lại gầm lên vài tiếng, dường như đang đắc ý nói: “Không sai, chính là như vậy” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói tiếp: “Chủ nhân vĩ đại. Tình trạng hiện nay của Tiểu Hắc tương đương với thay đổi da thịt của người lúc đầu. Nó đã nhiễm vài phần khí tức của thánh thú. Về sau thực lực của nó sẽ tiếp tục tăng lên, đợi tới khi kích hoạt huyết mạch thượng cổ thì có một lần tăng vọt cực mạnh. Về sau nói không chừng, thật sự có thể biến thành thánh thú” 

Cửu Thiên cười thành tiếng, nói: “Không ngờ nha, không ngờ nha. Chuyến đi tới nước Đan Thánh, không chỉ ta có được thu hoạch cực lớn. Ngay cả Tiểu Hắc ngươi cũng có thu hoạch phong phú” 

Trong lòng Cửu Thiên rất dễ chịu, chút tức giận ở trong Ngự Thú trai vừa nãy, lúc này đều tan biến. 

Vốn khi nghe sư phụ của Huyễn Tâm nói, Tiểu Hắc chỉ là huyết mạch Long tộc cấp thấp, trong lòng Cửu Thiên vẫn có chút tiếc nuối. 

Có ai không muốn thú hoang đồng hành của mình càng ngày càng mạnh, nếu chỉ là vì huyết mạch, bị hạn chế bình cảnh, vậy chẳng phải quá đáng tiếc hay sao. 

Nhưng bây giờ, Cửu Thiên phát hiện, tiền đồ của Tiểu Hắc xán lạn như hắn. 

Tiềm lực như này, thật sự có thể so với hắn. 

“Quả Kim Đan Đại Đạo!” 

Cửu Thiên khẽ lẩm bẩm. 

Thứ này, hắn vốn cũng sắp quên rồi. 

Nhưng bây giờ xem ra, nếu sau này thật sự mạnh lên, hắn thật sự nên nghĩ cách có được thứ này. 

Chỉ nhiễm một chút khí tức thì khiến Tiểu Hắc gia tăng lớn như vậy, vậy nếu ăn toàn bộ thì quá đỉnh rồi. 

Cửu Thiên vừa cười vừa nhìn sang Thập Tam. 

Hôm nay, người vượt ngoài dự liệu của hắn, còn có Thập Tam. 

“Thực lực của Thiên Canh Cảnh, rất ít ma khí, ánh sáng màu tím. Sư phụ truyền cho anh sao?” 

Cửu Thiên xoay người hỏi. 

Hắn nhìn một cái thì nhìn ra, lực lượng trên người Thập Tam có khí tức của sư phụ của hắn. 

Thập Tam nghe thấy hai chữ sư phụ của Cửu Thiên, toàn thân bắt đầu run rẩy. 

Dường như ký tức đó thật sự quá đau khổ, vừa nghĩ tới thì sẽ lạnh toát cả người. 

Thập Tam gật đầu, nói: “Tử hỏa” 

Cửu Thiên mỉm cười hiểu ý, sư phụ cũng thật lợi hại. Coi người như luyện đan, còn có thể coi đan hỏa thành lực lượng luyện cho đối phương. 

Thủ đoạn cỡ này, Cửu Thiên cũng khát khao. 

Xem ra hắn cách trình độ của sư phụ vẫn còn một khoảng cách rất xa nữa! 

Bay thẳng về phía trước, không lâu sau, Tiểu Hắc bèn chở Cửu Thiên rời khỏi hẳn Ngự Thú trai, bay về phía hoàng cung. 

Trên đoạn đường này, Ngự Thú trai vậy mà không phải bất cứ ai đuổi theo hoặc ngăn cản hắn. 

Điều này ngược lại khiến Cửu Thiên hiểu vài phần. 

Người của Ngự Thú trai thật ra không phải không cản được hắn, thậm chí bắt hắn, chỉ là không cần thiết mà thôi. 

Nếu hắn đoán không sai, đây sợ rằng chính là hiệu quả mà Lê Hi – tông chủ của Ngự Thú trai đó muốn. 

Cố ý để hắn giết thẳng một đường ra khỏi Ngự Thú trai, mà không phải rời đi một cách thiện chí. 

Nếu hắn đoán không sai, trong Ngự Thú trai nhất định cũng có người của ma tu. 

Lê Hi là cố ý làm cho thám tử của ma tu xem. Cửu Thiên chỉ là phối hợp theo mà thôi. 

Đương nhiên những cái này cũng đều là Cửu Thiên từ từ phát giác, lúc đó hắn chỉ biết, đám người Lê Hi tuyệt đối sẽ không làm gì hắn mới đúng. 

Mặc kệ xuất phát từ mục đích gì, Ngự Thú trai đều không cần động vào hắn vào lúc này, bởi vì hắn đâu có thật sự giết chết Lê Nhân Long. 

Cũng là nghĩ thông điểm này, Cửu Thiên mới dám đại náo một trận ở trong Ngự Thú trai. 

Yên lặng nghĩ lại tất cả mọi chuyện mình làm hôm nay. 

Cửu Thiên đang suy xét lại hành vi không bình tĩnh của mình. 

Cường giả có thể trưởng thành là vì bọn họ sẽ suy xét lại sai lầm của mình, hơn nữa kèm theo thay đổi. 

Đương nhiên, phần lớn mọi người ngoài miệng sẽ không thừa nhận bọn họ thật sự làm sai. 

Biết sai, sửa sai, tuyệt đối không nhận sai. 

Đây cũng là bệnh của cường giả. 

Phủ Đại hoàng tử. 

Khi Cửu Thiên quay về thì đã là đêm khuya. 

Từ từ đi vào trong phủ, ngay lập tức Cửu Thiên bèn nhìn thấy Vũ Hoàng Yến vẫn đang dạy dỗ ma tu mới tới. 

Và Nam Cung Lệ đang xử lý đủ loại việc. 

Nhìn thấy Cửu Thiên trở về, Nam Cung Lệ lập tức đi tới hỏi: “Sao rồi, nói chuyện với Ngự Thú trai sao rồi?” 

Cửu Thiên lắc đầu nói: “Không thể nào cả. Đối phương dường như có chút xem thường tôi. Cũng hết cách, so với người ta, thực lực của chúng tôi quá yếu, bị coi thường cũng là điều hiển nhiên 

Nam Cung Lệ lắc đầu nói: “Bọn họ trước giờ đều như vậy. Không nói cái này nữa, Cửu Thiên huynh, tôi có một tin tốt cho anh” 

Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Ổ? Vậy sao? Tin tốt gì?” 

ہے 

eyJpdiI6InIxdEJNeDIyVW1FNE5Rb1lBdVNxdXc9PSIsInZhbHVlIjoiUWliZ0twN0dMU2F4OWJCVXViSW8rRlBLZk1pMTBOaUljTzJ2eGNyOVwvd2pWK3R2OXYzT3dOeXZpSmdybVwvOTM5YTdKelNBT0ttR1Fndjc0TEx1WlZQeTlnOXhMUGxBeVBaVlpjUm1wWTc2MVRacUxlMzZ1WE5MWVpXUXZjR1dLZWNxQUxcL1FVWENybWdob2puVWJwZzJuZDllb0Z3dVwvdnYwN0xvcFlsTW5aWmhyM1RGTExhcVE2cndkMm1GUEllZzY4VmMzMFhaMFo2Tm5KWkp3SWQ3bHFhZXY5azdjeDlcL2pTTjM5V1NVdDFvc2dmRzNSdG1pakpmSzlGdmkyTjVGRldmNTdFNTNxNjBOeldJZmZoTEhkV08ySytwTzRSZVFvbFFuelhZaldXUDNIbUpzclBKQXhTb0loVE1Uc3ZkUlB0XC96VGpJOHFcL3pIbmJiMDVWTmdBU3dHeis4NUhxYyszT21cLzdXZjkwejd6KzJsUllwWWREdVorV1hnY25YeUI4R1BncGszMmFrQ2RIUkFwbGlNa3J2clBjaXlQdDVYeTAxZ0s0NTZVbEM4NE9OanZ4bnh6XC9SQnBaQVNPdTdWTm9LTkl0aktsU3p5czFmQUlzbjlINXc9PSIsIm1hYyI6ImUwZWM2OWY0NTgzNTFiMDVkNTUyMWUyNTlmYjdlYzIwMGViMWM5NGUwNmM2ZTE1OGZkM2YxMzlhOWYxNzNkYzcifQ==
eyJpdiI6IkErSVdsNFlENzdmN3MyVjhuUHJEcVE9PSIsInZhbHVlIjoiSUJmTjVVcXkxdWlUUng3QTdLQkZ5SkIrZXdLSzR5Z29MYW1ldTZzRlNGR0lCamRGeng3ejZ4dTUxOW80XC9PenZzK2c3eVNQTlR5N2hsdEtjTnNZNjFTOVAzTW01dVBHTmtDUGtlSnRyQWZsZVcxZ0l2c3UzTFVNYWFJTElUdFg0cXEyZHhrcVVjejJjWlBjOVRvYWV5d2ZGS1hrTFwvczdYTXJid0lIM2JOcFwvbmtwREhLbCswajVWa2xuY1E5NEk5ajNoSGp1Sk01bG43bGJIVUE5bFJ0QT09IiwibWFjIjoiNzNmOGYzMDUzMjU1ZmQ3ZGRiNWY5Yzg4M2JhNjExZmMyMWNhMzg4NzJjMzMyNWRkZjI2NjFhMGQxNWE3NTlmMSJ9

Cửu Thiên nhìn kỹ thứ bên trong viên ngọc, gật đầu cười nói: “Tốt, rất tốt. Một hai tháng mà thôi, không cần vội. Tôi ngược lại muốn xem thử lời Lê Hi nói, có thể ứng nghiệm không?”

Ads
';
Advertisement
x