Ông lão thầm nghiến răng, đạo vực trên người bỗng khuếch tán tới dưới chân Cửu Thiên. 

Âm dương canh kình mang theo lực lượng của đạo, hung hăng xung kích vào trên người của Cửu Thiên, giống như muốn kìm chế Cửu Thiên. 

Nhưng ngay sau đó, trên người Cửu Thiên cũng phóng ra lực lượng của đạo. 

Ngay lập tức, đạo vực dưới chân sụp đổ, cánh tay của ông lão bỗng run lên, lại lùi liên tiếp mấy chục bước. 

Cửu Thiên đanh giọng nói: “Tôi muốn đi. Ông không cản được tôi!” 

Cửu Thiên cất bước lớn đi về phía ngoài. 

Tất cả người của Ngự Thú trai ở xung quanh như thiêu thân lao vào lửa, lao về phía Cửu Thiên. 

Chỉ là bọn họ lao tới nhanh, ngã xuống càng nhanh. 

Cho dù Lê Nhân Long cũng chưa chắc chịu được chiêu này của hắn, những con cháu bình thường của Ngự Thú trai này sao có thể chặn được. 

“Hắc Nha! Xông lên!” 

Bỗng nhiên, một người của Ngự Thú trai tức giận gầm lên một tiếng. 

Sau khi chỉ huy thì thú hoang ở trong thú trường mãi không nhúc nhích đã xông ra. 

Những con cháu của Ngự Thú trai chưa hôn mê cũng lũ lượt học theo, thả ra thú hoang của mình. 

Suy cho cùng là Ngự Thú trai, gần như mỗi người, ít nhất đều mang theo một con thú hoang. 

Ngay lập tức, trên trời dưới đất đều bị bóng dáng của thú hoang che đậy. 

Tiếng gầm không ngừng, lực lượng ngút trời. 

Cửu Thiên nhìn những thú hoang này, từ từ rút trọng kiếm Vô Phong của mình ra. 

“Thú hoang thì như nào?” 

Cửu Thiên đanh giọng nói. 

Trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu, cương khí trong tay tăng vọt. 

Trong cả căn nhà của Ngự Thú trai cũng vang lên một tràng tiếng bước chân. 

Không lâu sau, võ giả ngân giáp kết thành đàn xuất hiện, trấn thủ tất cả lối ra vào. 

Bọn họ ngược lại tới khá nhanh! 

Ông lão ở bên cạnh vẫn trong cơn sốc. Ông ta không hiểu Cửu Thiên làm sao phá được đạo vực. 

Tuy ông ta không sử dụng toàn bộ lực lượng, nhưng nghĩ thế nào, một võ giả Thiên Canh cũng không nên có năng lực phá đạo vực. 

Cưỡng chế thu liễm tâm thần, ông lão chỉ vào Cửu Thiên đanh giọng nói: “Dạ Ảnh, cậu không đi ra được đâu. Mau mau giơ tay chịu trói, cậu muốn chết sao?” 

Tay Cửu Thiên cầm trọng kiếm Vô Phong, lớn giọng nói: “Kêu tôi giơ tay chịu trói, si tâm vọng tưởng. 

Trong mắt ông lão cũng mang theo tia lạnh, đưa tay ra nói: “Vậy thì đừng trách tôi không khách sáo. 

Ông lão nói xong thì chuẩn bị lên tiếng hạ lệnh. 

Nhưng vào lúc này, một làn gió nhẹ bay tới đằng sau ông ta, một thanh trường kiếm lập lòe hàn quang, kề trên cổ của ông ta. 

Bóng người đột nhiên xuất hiện này, khiến mọi người sững sờ biến sắc, bởi vì không ai nhìn thấy hắn ta xuất hiện như nào. 

Mái tóc màu đen bay bay, một cỗ lực lượng màu bạc nhạt lưu động ở trong sợi tóc của hắn ta. 

Đôi mắt hơi tím, cơ bắp trên người phình lên, trường kiếm mang theo ngọn lửa màu tím sẫm. “Thập Tam!” 

Cửu Thiên cũng sửng sốt thốt lên. 

Khi hắn vừa đi vào, không có dẫn Thập Tam cùng vào. Thập Tam vốn nên đợi hắn ở bên ngoài cùng với Tam Đầu Long mới đúng. 

Lúc này, Thập Tam như ma quỷ xông vào, trong nháy mắt kề kiếm trên cổ ông lão. 

Thực lực cỡ này, ngay cả Cửu Thiên cũng phải kinh thán 

“Chủ nhân!” 

Ánh mắt của Thập Tam như tia điện, cất tiếng đầy nghiêm trọng. 

Ông lão cúi đầu liếc nhìn kiếm trên cổ, khẽ cười nói: “Không ngờ, một võ giả Thiên Canh cũng dám uy hiếp tôi. Thật không sợ chết!” 

Nói xong, đạo vực của ông lão lần nữa xông ra. 

Sắc mặt của Thập Tam thay đổi, nhưng vẫn phản ứng nhanh chóng, cứa một vết máu ở trên cổ của ông lão. 

Đạo vực đánh bay Thập Tam, con cháu của Ngự Thú trai ở xung quanh cũng cực kỳ phẫn nộ. 

Quát to một tiếng: “Giết!” 

Bỗng chốc, thú hoang ngập trời lao về phía Cửu Thiên, lực lượng đáng sợ giống như thủy triều dâng lên. 

Giơ cao trọng kiếm Vô Phong, khi Cửu Thiên chuẩn bị dựa vào kiếm đỡ chiêu này. 

Bỗng nhiên, Tiểu Hắc trên vai hắn bay lên. 

"Gu!" 

Một tiếng rồng gầm vang vọng tầng mây, cơ thể bỗng biến to, ngọn lửa màu đen khuếch tán ra. 

Tiếng rồng gầm này, khác với tất cả tiếng rồng gầm mà Cửu Thiên từng nghe. 

Hắn cũng là lần đầu nghe thấy Tiểu Hắc phát ra tiếng gầm như này. 

Sóng âm giống như gợn sóng lan ra trên mặt biển, nơi đi qua, tất cả các thú hoang xung quanh, vậy mà đều cúi đầu, thu hồi lực lượng mà mình phóng ra. 

Một màn này, không chỉ Cửu Thiên sửng sốt. Tất cả người của Ngự Thú trai ở xung quanh cũng đều sững sờ. 

Gur! Gur! Gur! 

Tiểu Hắc lại liên tiếp phát ra ba tiếng gầm, tất cả các thú hoang ở xung quanh đều theo tiếng gầm khẽ nằm rạp xuống đất. 

Chúng giống như thú nhỏ hèn mọn, nhìn thấy tồn tại chí cao vô thượng, phát ra âm thanh thần phục. 

Cự long cũng được, phượng cũng được. 

Tất cả đều run rẩy ở dưới đất, dáng vẻ đó rất giống chuột bị mèo bắt, thậm chí sợ hãi. 

Tất cả con cháu của Ngự Thú trai đều không nói chuyện. 

Dù là tồn tại cả đời tiếp xúc với thú hoang như bọn họ cũng rất khó lý giải được cảnh xảy ra ở trước mặt bọn họ, rốt cuộc là sao. 

Đặc biệt là sư phụ của Huyễn Tâm, ông lão dẫn Cửu Thiên tới. 

Ông ta nhìn kỹ lại Tiểu Hắc, rõ ràng chỉ là thú hoang hỗn huyết của Long tộc cấp thấp, tại sao có thể phát ra tiếng gầm như chí tôn của vạn thủ. “Không thể nào!” 

Trong miệng ông lão lẩm bẩm. 

Cửu Thiên cũng nuốt một ngụm nước bọt. 

Trong sân, người duy nhất không bị Tiểu Hắc dọa, khả năng cũng chỉ có Thập Tam. 

Mắt thấy cơ hội tốt như này, Thập Tam sao có thể bỏ qua. 

Vào khoảnh khắc ông lão ngây người, Thập Tam trực tiếp nhân kiếm hợp nhất, giống như một tia ánh sáng, từ trong đám đông lao ra một con đường. 

“Chủ nhân!” 

Thập Tam hét to một tiếng! 

Lúc này Cửu Thiên mới phản ứng lại, vội vàng phất tay với Tiểu Hắc, lao ra khỏi thú trường. 

Tiểu Hắc cúi xuống, Cửu Thiên và Thập Tam nhảy lên, bay lên trên lưng của Tiểu Hắc. 

Mang theo một phiến hư ảnh lửa đen, Tiểu Hắc bay lên cao rồi đi xa. 

Ở đằng sau, mọi người của Ngự Thú trai vẫn ở trong cơn sững sờ. 

Một đám ngân giáp vệ chuẩn bị truy kích nhưng vào lúc này, mấy ông lão râu trắng xuất hiện, mỉm cười lắc đầu với bọn họ, ngăn cản bọn họ. 

“Tông chủ có lệnh, để cậu ta đi!” 

Tất cả ngân giáp vệ cúi người đáp ứng, sau đó rảo bước rút về. 

Các trưởng lão đáp vào trong thú trường, nhìn tất cả con cháu của Ngự Thú trai ngã dưới đất và thú hoang vẫn đang run rẩy, lớn giọng nói: “Chuyện ngày hôm nay, các người không ai được truyền ra ngoài. 

Các trưởng lão đút đan dược cho con cháu của Ngự Thú trai đang hôn mê dưới đất, rất nhanh bọn họ đều tỉnh táo lại. 

Một trưởng lão mặc áo choàng trắng đi tới trước mặt ông lão. Ông lão lập tức nói: “Đó là tư chất thánh thú, thú hoang của cậu ta nhất định từng ăn thứ gì đó ghê gớm. Trưởng lão mặc áo choàng trắng gật đầu: “Phải. Chúng tôi đều nhìn thấy. Tông chủ tìm ông, ông mau qua đó đi. 

Ông lão nhíu mày nói: “Tông chủ tìm tôi ư? Bây giờ sao?” 

Trưởng lão mặc áo choàng trắng nói: “Phải. Ngay bây giờ, tông chủ muốn nói chuyện với ông, chuyện liên quan tới đồ đệ Huyễn Tầm của ông. 

Ông lão có vẻ mặt không hiểu. 

eyJpdiI6IjdHRlpQZDBSVlZQVTgzNEZ5Y2dqN2c9PSIsInZhbHVlIjoiclRhRnppR2pjd1ErY0FkVytwaVB3RHI1OE9CeExiOXRxb1NlbmlRNXdHMjFWTzRqOWZzcVZ4SVY4SUJCK1B1UloyR2VCRXExY1RxSlBUNXE4enZSTWx5anFwamVpMldiSXo1M0QxMkJCV2h3dGU0WnBcL1lSUmM5RXpVNytiN0VkWkx3Myt4T0lRb29mcWxYXC9haTVjR3VZQWJucWdJZ016SlNEZEhueFlPdXRLa2h0NlgyNURsdnBYV0RYMDEzSW1XZ3d3cWorbWRWbVZYU2lvRmo4TjdcL2dnMGJReTlwWmJLbmIwTzk1enJwNzQ0TkFQSXpKSW8wN0wxTnlLM0hUc1pTb2l0T0czaldta3VKTjRKcVRoS1BaRTJ5cWJLVXZzRmtTSG9Eb3V3dnBMcjZLbjR2OTFxcGIwNzFDbzN3MjkrRGMxc0JqNGxSOG9CQm9UQjRMR2E1TVdPQTZHczdcL1NNb01PNWlweGpjUlU2OCtWMVoyZWh5YUROWEduY3JYdnU3c0tYZUNZXC8wbDVibG94WVJVbWc1bjY1cGhPandJK29yVXBRSjhZSndcL2xYWnM4Q0UwWVRBYzN6U3J2K2dXRVBPVDFvZHhqUW53eGZmVlk5dGVvbmVKODhuUHZ4Ym85SDF3Y0Zrcjd2cmxyZkw1Wjcwa1BtN1dXWElPSVwvcFFoRVNXYitqbFpwajVIcllzRE5pZ0x1ZTNDaitoajUyUm5hWW96eVdXaWFxcFJHNzNVWnNuYVBYVW42TTZESHk5MjFhQmc4U2NxN0IwWVRXMWlkWFNxZnJYK3N5eUpUSEVmUWhteGlQeTZtZlZmR1dGamxwM2tDZVZpVGxnSVRabGRtRlR1eFlWeGhXNkFGVHVGQ2w1NHRncXhOcSsrTlVsMHY3MWVYMzFORUFLcmVUYWU5Wnh5dFYwYXU3bUpiU2J3UFFtOFNGNlpCQk1Hdm9ERmNoczhDeGdkeWxUSCtJYkRDNTFmSE9zaGxwQmVMenJsQlVzT2lPSVF6eHNkWEphTFJEdU9HUkEzSlM3MjNuR2RiS05LSDlLbEtuWEk0bkt0SjZiOUhcLytiNHBlTTArRGZ5TlNhRStPalh5c1NoMERmSkcxNzVkYlNacUxIcUI5WUxRTmZtRjZLb0ZnTjlMTEdnWmhaa0VTSWZ3ZUJtSVpjWURqRW9WMTB1aTZwUTNrdyIsIm1hYyI6IjQ1ZWYyY2Y2MWFmOTlmYzhlZTIwMDMyMjBjMGYzYWUwY2YwMTJkODk4ZWExN2MzNTMwY2Y1MzFlOTM0NDY5OTEifQ==
eyJpdiI6IjBmUmtmKzhtcWVDRjJEODFrYjgrVmc9PSIsInZhbHVlIjoiMzNSaGQzN3JNVUd6Z2pHWGFrRFN6NXlxOTVQZFRcL21zaXg0akszb3RhOHVVdWd6YkdLV1FHMTlWZWlTXC9xMjZOZTdib3hxaWRBSkpsSktNMngyN1ppb0dFbyttMFFTakxxM21OdE5Mbmh2elNHbmlITHRMaTNRR20rTUNVNFF6NFBHRDRPa2N5ZXo1Vmk3TW1vU29iUnVYRWpHNDY2RW4zeVhHdkNLSk1zUlArM2VNMG42ZGxzbVdaVkJ0dDlaMnAiLCJtYWMiOiJjNDgxMDEzODI3NmU4NzdhNDJmMjc5NTYyNzFkODYzZDE3MTEzNDFiMjA4NzA5Y2MyYWRjOGJlNTU5YTU2MGZjIn0=

Đột nhiên, hư ảnh của Cửu Long Huyền Cung Tháp xuất hiện từ trong tay trái của Cửu Thiên, cười nói: “Chủ nhân vĩ đại. Chuyện của Tiểu Hắc, ta có thể giải thích cho người nghe!”

Ads
';
Advertisement
x