Cách không lấy vật, loại thủ đoạn này chỉ cần là võ giả đã qua Ngoại Cương Cảnh đều biết.
Nhưng trong tình huống như này, người dám dùng cách không lấy vật để cướp chấm sáng, cũng chỉ có một mình Cửu Thiên.
Tất cả những người khác thì lao ra, thậm chí không ít người cầm vũ khí trong tay, rõ ràng là chuẩn bị đại chiến một trận với người tranh chấm sáng với mình.
Chấm sáng trong mắt Cửu Thiên bay được nửa đường, bỗng bị một võ giả áo tím cản lại.
Mặt nở nụ cười lạnh, võ giả áo tim nhẹ nhàng liếc nhìn Cửu Thiên.
Sự mỉa mai trong mắt vô cùng rõ ràng.
Cửu Thiên cũng nhẹ nhàng liếc nhìn hắn ta, chỉ là trong mắt kèm theo một tia ánh sáng.
Bỗng chốc, võ giả áo tím như bị công kích mạnh, cơ thể lắc lư một trận, miệng phun máu ngã ra một bên.
“Quá yếu rồi!”
Cửu Thiên khẽ lắc đầu thản nhiên nói. Thần hồn công kích vẫn sắc bén như vậy.
Tuy không có dùng Hồn Thiểm nhưng cũng không phải ai cũng có thể chặn được.
Ít nhất trình độ của võ giả áo tím này còn kém xa.
Mắt thấy Cửu Thiên dễ dàng đánh lui một người như vậy, những người khác thông minh tránh ra.
Chỉ là chọn đối thủ mà thôi, nếu làm cho mình bị trọng thương không thể chiến đấu, vậy thì được không bằng mất.
Chấm sáng trực tiếp chui vào trong tay Cửu Thiên.
Lập tức Cửu Thiên nhìn thấy trong tay mình xuất hiện hai chữ “Quản Đào”.
Sau đó, tên hóa thành ánh sáng lao lên trời.
Ngay lập tức, hai chữ Dạ Ảnh ở trong đống chấm sáng ban đầu cũng bay lên trời.
Tất cả mọi người lập tức nhìn thấy tên của Dạ Ảnh và tên của Quản Đào bị ánh sáng bao trùm.
Sau đó ánh sáng hóa thành ngọn lửa, cháy hừng hực ở dưới tên của hai người.
Biểu thị hai người này chính là đối thủ của trận sau!
Tất cả mọi người ở xung quanh nhìn thấy cảnh tượng như vậy thì đều hơi sững người, sau đó nhanh tay nhanh chân cướp đoạt chấm sáng.
Bọn họ không muốn mình còn chưa chọn được người thích hợp thì bị người khác chọn trước rồi.
Ngay sau đó, những luồng ánh sáng lao lên trời.
Người chọn được đối thủ tốt thì cười tươi, người bị người ta chọn trúng thì mặt mày nghiêm trọng. Có mấy người còn mở mồm chửi thành tiếng.
Bọn họ sợ rằng lúc này đã quên hết, cảnh như này, cả nước Kình Thiên thậm chí người trong khắp thiên hạ đang thông qua bức màn ánh sáng quan sát.
Nhất cử nhất động đều nằm trong sự chú ý của người đời. Sự thất thổ, nói bậy mà bọn họ thể hiện sẽ bị vô số người quay lại.
Do đó, người của cả nước Kình Thiên đều đang bình luận, đánh giá rần rần về những nhân phẩm này.
Người nào tốt, người nào không tốt ở hết trong miệng của người đời.
Cửu Thiên nhìn tên của Quản Đào, hơi nhíu mày. Cái tên này hắn chưa từng nghe nói.
Hắn cũng là chọn tùy ý, nói thật, tới loại tu vi cảnh giới như hắn, đối thủ là ai đã không quan trọng nữa.
Thật ra Cửu Thiên từ tận đáy lòng hy vọng có thể chọn một đối thủ có thực lực mạnh một chút.
Hắn đã cảm thấy thực lực của mình đi vào một giai đoạn bình cảnh, muốn đột phá thì có hai cách.
Cách một là từ từ tu luyện, dùng sự tích lũy của đạo và một chút cảm ngộ về thiên địa, tạo ra điều kiện lực lượng tràn trề, cuối cùng xung kích phá xiềng xích.
Cách hai là trong thời khắc sinh tử, khi hấp hối, dùng sự giãy dụa ở thời khắc cuối cùng của con người, cưỡng chế thúc đẩy tiềm lực của bản thân, dùng để đột phá.
Nếu dùng cách nói hình tượng hơn một chút, đó chính là trên con đường tu vi xuất hiện một tảng đá chặn, hoặc từ từ đẩy nó ra nó!
Hoặc là thật mạnh tay, phá hủy nó!
So sánh mà nói, Cửu Thiên thích cách sau hơn.
Từ trong xương cốt mà nói, hắn vẫn là một người thích mạo hiểm.
“Đáng chết, mình vậy mà bị Đông Dương Phong của nước Thương Minh chọn trúng. Lần này rắc rối to rồi.”
Bên tai truyền tới tiếng kêu khẽ, Cửu Thiên quay đầu nhìn qua, chỉ thấy một người đàn ông cao lớn thô kệch đang nhìn bầu trời mà mắng chửi, giống như đang nhìn tên của đối thủ của mình.
“Lại là nước Thương Minh!”
Đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay Cửu Thiên nghe tới nước này.
Điều duy nhất hắn biết, đây là một nước lớn ở Tây Lĩnh.
Có điều hắn không biết, không đại biểu không có ai giải thích cho hắn nghe.
Cửu Long Huyền Cung Tháp bỗng chui ra, nói ở trong cơ thể của Cửu Thiên: “Chủ nhân vĩ đại, nước Thương Minh là một trong ba nước lớn ở Tây Lĩnh. Người ở nơi đó, bẩm sinh thể chất như đá, khó bị giết chết. Có nhiều cường giả, nếu gặp phải nhất định phải cẩn thận.
Cửu Thiên cười nói: “Ngươi còn biết không ít nhỉ. Vậy ngươi nói thêm cho ta, còn có người của những nước nào đáng để chú ý nữa.
Lòng bàn tay của Cửu Thiên hơi tỏa ra ánh sáng, nhìn sang xung quanh nói: “Chủ nhân vĩ đại. Với thực lực hiện nay của người, chỉ cần chú ý cường giả của chín đại cường quốc trong thiên hạ là được.
Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Còn có kiểu nói chín đại cường quốc ư?”
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Đương nhiên. Đây là chín đại cường quốc được thiên hạ công nhận. Trong đó Bắc Cương có ba nước, Tây Lĩnh có ba nước, Nam Vực có hai nước, Đông Giới có một nước.
Cửu Long Huyền Cung Tháp khựng một chút rồi nói tiếp: “Ba nước của Bắc Cương lần lượt là nước Vạn Tôn, nước Long Võ, nước Kình Thiên. Ba nước của Tây Lĩnh lần lượt là nước Thương Minh, Huyền quốc, nước Đỉnh Vực. Hai nước của Nam Vực là nước Phong Vũ, nước Hoàn Vũ. Đông Giới thì không cần nói rồi, nước Đan Thánh!”
Cửu Long Huyền Cung Tháp vừa nói vừa hơi hơi phóng ra tia ánh sáng, chỉ về phía một số người.
Không thể không nói, Cửu Long Huyền Cung Tháp chỉ rất chính xác, những người này nhìn trông rất lợi hại.
Những người này rất rõ ràng, so với người của nước khác lại có vài phần khác. Trên người có thêm một cỗ ngạo khí ẩn mà không lộ.
Theo những cái chỉ của Cửu Long Huyền Cung Tháp, Cửu Thiên bỗng phát hiện, người của chín nước lớn này đã chiếm gần một nửa suất trong top 100.
Cũng tức là, chín đại cường quốc, mỗi nước ít nhất đều có bốn cường giả lọt vào top 100.
Thực lực cỡ này, quả thật không phải là thứ mà nước khác có thể so bì.
Nghĩ tới đây, trong lòng Cửu Thiên khẽ động.
Không đúng, vẫn có một nước có thể so bì ở phương diện này.
Đó chính là nước Võ Đỉnh của bọn họ.
Tính kỹ lại, Linh Bối, Hàn Vĩnh Tường, Hàn Liên sư huynh là ba người rồi.
Nếu cộng thêm cả Cửu Thiên nữa, vậy chẳng phải là đủ bốn người hay sao.
Cửu Thiên khẽ cười nói: “Cường quốc thứu 10? Ha ha.
Ở bên cạnh, hai võ giả đều nhìn hắn bằng ánh mắt khác lạ.
Tất cả danh sách tỉ thí xuất hiện, năm mươi tia lửa lượn quanh trên không.
Kình Thiên quốc chủ vỗ tay nói: "Xem ra danh sách tỉ thí của trận tiếp theo đã có. Vậy thì trẫm tuyên bố, tất cả cao thủ trong top 100 sẽ có được phần thưởng tới từ nước Kinh Thiên và Bát Phương Tiền Trang. Xin mời Bát Phương Tiền Thánh!”
Vừa dứt lời, đám đông sôi sục.
Sau đó, bóng dáng của Bát Phương Tiền Thánh từ sau đại điện từ từ đi ra.
Vẫn là bộ quần áo lôi thôi, dáng vẻ chân đất.
Bát Phương Tiền Thánh nhìn tất cả mọi người rồi lớn giọng cười nói: "Các vị cường giả trẻ tuổi, chúc mừng các người chính thức trở thành khách quý hắc long của Bát Phương Tiền Trang, đây là thẻ tinh của các vị”
Bát Phương Tiền Thánh vừa nói vừa phất tay, trăm cái tinh thể xuất hiện trong tay bọn họ.
Ngay lập tức, Cửu Thiên cảm nhận được hô hấp của những người xung quanh đều trở nên nặng nề.
Cửu Thiên hít thở sâu một hơi, nói: “Xem ra, ta sắp thực hiện được lý tưởng ăn cơm không tốn tiền rồi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất