Bữa tiệc lại kéo dài một lúc, ăn uống no nê xong, lúc này mọi người mới lũ lượt rời đi.
Bữa tiệc này tràn ngập tiếng cười và ca múa thướt tha.
Bất luận là người tham gia bữa tiệc hay là người ở trong thành Kình Thiên xem bữa tiệc, đều cảm thấy rất không tệ.
Đám đông bàn luận không ngừng, đối với trăm cường giả, khen chê khác nhau.
Trong lòng mỗi người đều có người được chọn số một của mình.
Chỉ là tới bây giờ, không có ai dám khẳng định, người mình đánh giá cao, nhất định có thể đi tới cuối cùng.
Trước cửa hoàng cung, xe ngựa lũ lượt rời đi.
Đối với các vị cường giả tới tham gia chiến đấu mà nói, ăn cái gì, chơi cái gì đều là thứ yếu.
Mấu chốt nhất vẫn là làm sao có thể thắng chiến đấu tiếp theo.
Vậy nên bữa tiệc còn chưa kết thúc thì có rất nhiều người vội vàng rời đi.
Rõ ràng đều vội quay về luyện hóa tinh thạch quy nguyên.
Đối với điều này, Cửu Thiên chỉ có thể chúc bọn họ may mắn. Hắn cũng không có cách cứu quá nhiều người. Chỉ cứu người ở bên cạnh mình mà thôi.
Trong hoàng cung, trên xe ngựa hoàng gia.
Cửu Thiên nói với Thập Tam: “Nhớ lời tôi nói rồi chứ? Bây giờ đi nói những lời này cho đám người đại sư huynh. Kêu đại sư huynh chuyển lời cho Hàn Liên và Linh Bối, tuyệt đối không thể sử dụng tinh thạch quy nguyên. Một chút cũng không thể dùng, tốt nhất trực tiếp phá hủy”
Thập Tam gật đầu hiểu ý, rảo bước rời đi.
Nam Cung Lệ đi theo lên xe ngựa, kễnh bụng nói: “Rất lâu không ăn no như vậy rồi. Đường chủ, cần phải cẩn thận như vậy ư? Anh trực tiếp đi nói với bọn họ không phải là được rồi hay sao?”
Cửu Thiên day trán nói: “An toàn là trên hết. Linh Bối vẫn không muốn qua đây sao?”
Nam Cung Lệ nhún vai nói: “Cô ấy nói với tôi, kêu đường chủ anh mau làm xong việc, nguy hiểm gì đó, cô ấy không hề để ý. Cô ấy cảm thấy đi theo sư phụ của anh khá an toàn. Cũng bớt gây rắc rối cho anh.”
Cửu Thiên gật đầu hiểu ý, nói: “Ừ, có sư phụ ở đây, quả thật an toàn hơn một chút. Được rồi, đi, chúng ta nên trở về rồi.
Ngồi lên xe ngựa, ba người Cửu Thiên, Vũ Hoàng Yến và Nam Cung Lệ từ từ đi về phía phủ đại hoàng tử.
Vũ Hoàng Yến hơi nheo mắt lại, hơi dựa dựa vào người Cửu Thiên, khẽ nói: “Cửu Thiên, cái này cho anh”
Vũ Hoàng Yến nói xong thì nhét một viên ngọc vào trong tay Cửu Thiên.
Cửu Thiên truyền lực lượng vào trong, nhìn qua thứ trong viên ngọc, kinh ngạc nói: “Cô sao kiếm được thứ này? Cái này đều là cô tìm được ư?”
Vũ Hoàng Yến nói: “Đương nhiên. Anh nghĩ khoảng thời này, tôi cần nhiều nhân thủ như vậy để làm gì? Cửu Thiên, tôi nói rồi, tôi sẽ không hại anh. Ngược lại, tôi sẽ giúp anh”
Vũ Hoàng Yến nở nụ cười, khẽ nói: “Đương nhiên, giúp anh cũng có cái giá của nó. Đừng trách tôi.
Cửu Thiên nghe lời ẩn ý của Vũ Hoàng Yến, từ từ nói: “Cô tùy ý.”
Mắt Vũ Hoàng Yến cong thành hình trăng khuyết, lại cách khăn che mặt hôn Cửu Thiên một cái.
Nam Cung Lệ ho khẽ hai tiếng, nói: “Tôi có phải nên đi ra để hai người làm việc không?”
Cửu Thiên cười nói: “Có thể, anh ra ngoài đi.”
Vừa dứt lời, xe ngựa bỗng chấn động kịch liệt.
Sắc mặt của Cửu Thiên, Vũ Hoàng Yến và Nam Cung Lệ đều thay đổi.
Vào lúc này, Cửu Thiên bỗng nhìn thấy cả chiếc xe ngựa bốc cháy.
Một ngọn lửa cùng cực đầy mạnh mẽ đốt cháy xe ngựa, cùng lúc đó, cơ thể của Vũ Hoàng Yến và Nam Cung Lệ cũng bắt đầu đỏ lên.
“Đạo vực!”
Cửu Thiên sửng sốt nói.
Túm lấy Vũ Hoàng Yến và Nam Cung Lệ, cương khí trực tiếp lao vào trong cơ thể của hai người, áp chế lực lượng của đạo đang chuyển hóa điên cuồng trong cơ thể của bọn họ.
Đồng thời đạo vực của Cửu Thiên cũng phóng ra theo.
Âm!
Xe ngựa nổ tung, lực lượng mạnh mẽ xung kích vào trên người Cửu Thiên.
Một bóng đen cùng lúc lao tới!
Cửu Thiên hất tay ném Vũ Hoàng Yến và Nam Cung Lệ ra ngoài, sau đó lật tay đấm một quyền về phía bóng đen.
Keng!
Nắm đấm giáng vào người của bóng đen, phát ra âm thanh va chạm vào kim thạch.
Lúc này Cửu Thiên mới nhìn rõ, đây là một đại ấn, pháp khí tiêu chuẩn của luyện khí sĩ.
Trên đại ấn, ánh sáng chín màu ẩn bên trong, kèm theo càn khôn kình nồng đậm.
"Mo!"
Cửu Thiên quát một tiếng, cương khí điên cuồng xông ra, đập pháp khí này xuống mặt đất.
Ngẩng đầu nhìn về phía trước, ngay lập tức Cửu Thiên nhìn thấy trên trời có thêm một bóng đen.
Toàn thân của người này ẩn trong áo choàng màu đen, nhìn không rõ dung mạo.
Điều duy nhất có thể xác định chính là người này chắc chắn là một luyện khí sĩ, hơn nữa còn là một Tôn Giả.
Cửu Thiên lại nhìn sang bên cạnh, thị vệ hộ tống xe ngựa của bọn họ đều bị thiêu chết, thi thể đang nhanh chóng bị đốt thành tro.
Ánh mắt của Cửu Thiên trở nên bừng bừng sát khí, chém giết đêm khuya như này, người này rốt cuộc có lai lịch gì?
Ma tu sao?
Chắc không phải, nhìn đạo vực hệ hỏa mạnh mẽ và lực lượng càn khôn tiêu chuẩn này, không hề có ma khí. Tuyệt đối không phải là lực lượng của ma tu, ít nhất Cửu Thiên không biết ma tu nào có thể che đậy ma khí tới mức này.
Người mặc đồ đen thấy một kích không có hiệu quả, tay lại bắt quyết.
Thần sắc của Cửu Thiên khẽ động, ngay lập tức cảm nhận được đạo vực ở xung quanh lần nữa tăng cường, đè ập xuống.
Trong đạo vực, ngọn lửa chín màu xuất hiện, phong bế chặt trên dưới trái phải của Cửu Thiên.
Tư duy hiển nhiên rất rõ ràng, chính là muốn dùng lực lượng mạnh nhất trực tiếp áp chết Cửu Thiên.
Tôn Giả đối chiến Thiên Canh vốn là chuyện khó quên được.
Chỉ đáng tiếc, người kẻ đó đụng phải là Cửu Thiên.
Đột nhiên, Cửu Thiên cũng phóng đạo vực của mình ra, chặn chết xung kích của ngọn lửa chín màu.
Nhìn xung quanh biến thành một vùng biển lửa, tay trái của Cửu Thiên âm thầm kết pháp quyết.
Ánh mắt xuyên qua biển lửa, nhìn chằm chằm người mặc đồ đen đó.
Mắt thấy Cửu Thiên vậy mà cũng phóng ra đạo vực, người mặc đồ đen rõ ràng có hơi kinh ngạc, sững người.
Cửu Thiên là đợi lúc này.
“Vô Cực Luyện Thần, Cửu Long Thần Tiêu, mở!”
Ánh sáng chín màu cùng lúc xuất hiện ở dưới chân người mặc đồ đen.
Chơi pháp quyết, ai không biết chứ!
Cửu Thiên tin, chiêu thức như này, nhất định là cái người mặc đồ đen không ngờ tới.
Sinh tử quyết đấu, Cửu Thiên sẽ không chỉ dùng võ kỹ như lúc tỉ thí.
Giết người mới là mục đích!
Nhưng ngay sau đó, chuyện khiến Cửu Thiên kinh ngạc đã xảy ra.
Trong tay của người mặc đồ đen đột nhiên xuất hiện trận pháp, chín đạo thần long Cửu Thiên vừa ngưng kết, vậy mà bị trực tiếp trấn áp.
Kẻ đó giống như đã chuẩn bị từ lâu sẽ tiếp chiêu này của Cửu Thiên!
Phòng ngự đánh lén mọi lúc!
Cửu long bị đè thành một cục, cuối cùng bị diệt.
Khóe miệng của người mặc đồ đen nở nụ cười, đang muốn ra tay lần nữa.
Bỗng nhiên nhìn thấy một thanh trọng kiếm đen xì công kích tới trước mặt.
Lúc này, người mặc đồ đen mới hơi hoảng loạn, bóng dáng hóa hư vô, vụt cái để tránh được trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên.
Nhưng kiếm của Cửu Thiên lại giống như cứa rách không gian, chém tan hư không, vẫn là rơi vào người của kẻ đó.
Toàn thân người mặc đồ đen lập tức tỏa ra một vùng ánh lửa, mặt nạ trên mặt bị chém tan.
Trọng kiếm dường như lao tới.
Nhìn gương mặt quen thuộc của đối phương, Cửu Thiên cười nói: “Quả nhiên giống như tôi nghĩ. Ngũ trưởng lão của Hỏa gia nước Đan Thánh, lâu rồi không gặp”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất