Gió đêm vù vù, tờ áo bay bay, hai người lơ lửng trên không. 

Trong tay Ngũ trưởng lão sôi sục lực lượng càn khôn, toàn thân trên dưới đều ẩn hiện lực lượng của đạo mạnh mẽ. 

Đạo vực của hai người không ngừng va chạm ở trên không. 

Xét từ độ sắc bén, đạo vực của Ngũ trưởng lão hơn xa Cửu Thiên. Biến hóa đa dạng, lực lượng của đạo hệ hỏa không ngừng như thủy triều dâng lên. Diện tích bao phủ cũng hơn Cửu Thiên không biết bao nhiêu, ít nhất nhìn từ xa, đạo vực cuồn cuộn của Ngũ trưởng lão giống như biển lớn mênh mông hiện ở trên không, đạo vực của Cửu Thiên giống như một chiếc thuyền lá, bị sóng biển không ngừng công kích. 

Nhưng đạo vực của Cửu Thiên lại hơn một bậc ở độ mạnh. 

Mặc cho đạo vực của Ngũ trưởng lão xung kích như nào, Cửu Thiên đều bất động. 

Hắn giống như một tảng đá, đứng ở trong thiên địa. Ngũ trưởng lão nhìn mà vội thay đổi sắc mặt. 

“Không ngờ chỉ trong thời gian ngắn ngủi không tới một, hai năm, thực lực của cậu vậy mà tăng tới mức này. Thật khiến người khác kinh ngạc và cảm thán!” 

Tay trái của Ngũ trưởng lão để ở đằng sau, Cửu Thiên chỉ liếc nhìn thì biết Ngũ trưởng lão đang kéo dài thời gian, chuẩn bị âm thầm ngưng pháp quyết mạnh mẽ. 

Loại chiêu trò này, ban đầu bản thân Cửu Thiên cũng từng dùng. Muốn lừa hắn thật sự là không thể nào! 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười, căn bản lười trả lời câu của Ngũ trưởng lão. 

Lao thẳng về phía Ngũ trưởng lão, trực tiếp vung trọng kiếm Vô Phong trong tay. 

“Sinh Tử Luân Chuyển Kình, Ngũ Chuyển U Minh Sát!” 

Kiếm quang bốc lên, trực tiếp phân tách đạo vực của Ngũ trưởng lão. 

Lực bạo phát của canh khí, lực lượng thể hiện lúc này khiến tôn giả cũng sửng sốt. 

Ngũ trưởng lão cũng sốc trước canh khí sắc bén như dao của Cửu Thiên. Thật sự không phải là thực lực mà võ giả Thiên Canh, hoặc Tiên Khí Sư nên có. 

Kiếm quang kèm theo vài phần khí lạnh lẽo, Ngũ trưởng lão nhạy bén cảm nhận được sát cơ trên kiếm. 

Nếu ông ta muốn dùng thân thể ngũ hành ngăn chặn chiêu này của Cửu Thiên, kết quả rất có khả năng trực tiếp bị Cửu Thiên giết tại chỗ. 

Ngũ trưởng lão vội vàng phân tán bóng người, vô số đốm lửa bắn ra. Tránh một kiếm mạnh mẽ này của Cửu Thiên. 

Nơi kiếm quang đi qua, một động đen xuất hiện, còn kèm theo lực hút mạnh mẽ. Nhưng không có làm Ngũ trưởng lão bị thương. 

Đốm lửa ở một bên khác lần nữa ngưng tụ thành hình. Trong tay Ngũ trưởng lão đã có thêm một phiến ánh sáng trận pháp. 

“Diễm!” 

Cửu Thiên hơi nhướn mày, tay trái đồng thời đưa ra. 

“Đại Hoang Nguyên Quyết, Nhất Tự Vạn Pháp, giáng lâm!” 

Hai luồng ánh sáng va chạm ở trên không, ngay lập tức chiếu sáng cả bầu trời đêm. 

Sắc mặt Ngũ trưởng lão tối sầm lại, trong mắt dĩ nhiên kèm theo tia lạnh băng, khẽ lật cổ tay, ánh sáng ngưng tụ. 

Ngũ trưởng lão thầm nói trong lòng: “Thực lực mạnh như này, tăng nhanh như này, không thể giữ lại!” 

Ở lòng bàn tay, một đạo phù văn phức tạp xuất hiện. 

Ngũ trưởng lão đã chuẩn bị sử dụng công pháp mạnh nhất của mình. 

Trước khi tới, ông ta chưa từng nghĩ thực lực của Cửu Thiên có thể khiến ông ta liều chết. 

Nhưng bây giờ, tên đã lên cung không thể không bắn. 

Nơi này không phải nước Đan Thánh, còn kéo dài nữa, cho dù ông ta có thể chiến thắng Cửu Thiên, cũng nhất định bị thị vệ đuổi tới bắt lại. 

Ông ta không tin trong nước Kình Thiên không có cao thủ tôn giả giống ông ta! 

Lực lượng của hai người quấn lấy nhau, không ngừng phát ra âm thanh xoẹt xoẹt. 

Ngũ trưởng lão thầm nghiến răng, ánh sáng trong tay đã tăng tới cực hạn. 

“Chết đi!” 

Ngũ trưởng lão khế quát. 

Nhưng vào lúc ông ta chuẩn bị quăng ánh sáng ra, bỗng cảm thấy nguyên khí trong cơ thể mình đột nhiên đảo ngược. 

Tình trạng này trực tiếp khiến ánh sáng nguyên khí mà ông ta ngưng tụ trở nên ảm đạm. Đồng thời, đạo vực phóng ra cũng bắt đầu co rút nhanh chóng. 

Bup! 

Nguyên khí trong cơ thể Ngũ trưởng lão đột nhiên ngưng thành một đoàn ở trong cơ thể, sau đó bắt đầu va chạm linh tinh ở xung quanh. 

Còn chưa đợi ông ta kịp phản ứng, nguyên khí của ông ta vậy mà nổ tung. 

Phun ra một ngụm máu, Ngũ trưởng lão lùi liên tục mấy bước. 

Cùng lúc này, một thanh trọng kiếm từ trên trời giáng xuống, chém mạnh vào vai của ông ta. 

Oành! 

Ngũ trưởng lão bị chém một kiếm, đập rầm xuống dưới đất. 

Thân thể ngũ hành không thể kích hoạt, lực lượng phòng ngự còn bị một kiếm chém tan. 

Miệng phun máu, lực lượng trong cơ thể hỗn loạn một vùng, khí tức của Ngũ trưởng lão bỗng giảm quá nửa. 

Cửu Thiên từ trên trời đáp xuống, nhảy tới tới trước người Ngũ trưởng lão. 

Đạo vực trên người trực tiếp bao trùm trên người Ngũ trưởng lão, khống chế triệt để tất cả mọi thứ của ông ta. 

“Sát Sinh!” 

Cửu Thiên quát một tiếng, trực tiếp rút một vùng sinh cơ trong cơ thể của Ngũ trưởng lão. 

Nghe thấy hai chữ này, Ngũ trưởng lão có vẻ mặt sững sờ, giống như ở trong cơn sốc rất lớn. 

Ông ta dùng hết lực lượng cuối cùng, cưỡng chế giữ lại sinh cơ của mình ở bề ngoài, không cho Cửu Thiên đoạt đi. 

Nhìn chằm chằm mặt của Cửu Thiên, Ngũ trưởng lão nói: “Cậu rốt cuộc đã sử dụng thủ đoạn gì? Tôi đường đường là tôn giả, vậy mà lại thua cậu” 

Cửu Thiên thản nhiên trả lời: “Với trình độ tôn giả bình thường của ông, cũng vọng tưởng đi một mình tới bắt tôi. Tôi chỉ có thể nói ông rất to gan, cũng rất ngu!” 

Sắc mặt của Ngũ trưởng lão nhanh chóng từ đỏ rực chuyển sang trắng bệch, lúc này các thị vệ trong hoàng cung cũng chạy tới. 

“Bên này, mau. Đám phế vật các người!” 

Nam Cung Lệ vẫy tay hét to. Đồng thời hắn ta và Vũ Hoàng Yến đi tới bên cạnh Cửu Thiên. 

Biết thực lực của Cửu Thiên mạnh nhưng thấy Cửu Thiên tự tay đánh bại một tôn giả, cảm giác này rất khác. 

Ngay cả Vũ Hoàng Yến, trong mắt lúc này cũng bắt đầu gợn sóng. 

Dường như có thêm một chút ánh mắt sùng bái. 

Một đám thị vệ vây Ngũ trưởng lão lại, mắt thấy cục diện đã định, Ngũ trưởng lão thở dài nói: “Không ngờ tôi tung hoành thiên hạ một đời, cuối cùng lại chết trong tay cậu. Tôi không phục” 

Cửu Thiên nói: “Kẻ yếu không được sống tốt, kẻ mạnh không được chết tử tế. Đây là quy tắc của thiên hạ, cũng là chân lý. Ngũ trưởng lão, đừng vọng tưởng thăm dò công pháp của tôi. Còn có di ngôn gì, cứ việc nói đi!” 

Nắm đấm của Ngũ trưởng lão siết chặt, nói từng chữ: “Cậu thật sự muốn giết tôi ư?” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Ông nói xem? Ngũ trưởng lão, ông đêm khuya chém giết tôi như này, không phải là ông chết thì là tôi chết. Cái này còn có gì để nói chứ?” 

Ngũ trưởng lão cười to, nói: “Vậy cậu tới đi, giết tôi đi!” 

Nói xong, mọi người bỗng nhìn thấy cơ thể của Ngũ trưởng lão phình lên. 

Nam Cung Lệ trợn to mắt, lớn giọng hét lên: “Lùi ra, lùi hết ra! Ông ta muốn tự bạo rồi!” 

Ngay lập tức, tất cả thị vệ của hoàng cung lũ lượt lùi ra. 

Tự bạo của một tôn giả đáng sợ như nào, dùng đầu gối cũng có thể tưởng tượng được. 

Nhưng ngay sau đó, Cửu Thiên phất nhẹ một tay, có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cơ thể của Ngũ trưởng lão vậy mà lại co rút lại. 

Phập một tiếng, trọng kiếm Vô Phong đột nhiên đâm vào trong cơ thể của Ngũ trưởng lão. 

Trọng kiếm xoay một cái, Cửu Thiên đã phá đan điền của Ngũ trưởng lão. 

Nhấc tay tung một chiêu, sự sống của Ngũ trưởng lão rơi vào trong tay Cửu Thiên. 

“Yêu pháp!” 

Ngũ trưởng lão hoàn toàn không hiểu công pháp của Cửu Thiên, cuối cùng nhìn Cửu Thiên kinh sợ nói ra hai chữ này. 

Cửu Thiên nhìn ông ta, đè thấp giọng nói: “Đây không phải yêu pháp, mà là công pháp. Công pháp ông nhìn không hiểu mà thôi, từng nghe nói tới Khí Tàng Quyển chưa?” 

Hai mắt của Ngũ trưởng lão trợn to, vô cùng sững sờ. 

Rõ ràng, ông ta biết Khí Tàng Quyển là thứ gì. 

Cửu Thiên tiếp tục khẽ mỉm cười, nói: “Tạm biệt! Nể tình sự chiếu cố khi ở nước Đan Thánh, tôi sẽ để ông lá rụng về cội” 

Vừa dứt lời, bàn tay Cửu Thiên nắm lại. 

Giọng nói của Ngũ trưởng lão như một tia gió biến mất ở trong tay. 

Trong cổ họng phát ra tiếng kêu khàn đặc, Ngũ trưởng lão đưa ra ngón tay, chỉ vào mặt Cửu Thiên như muốn nói cái gì đó. 

Nhưng cho tới khi ánh sáng trong mắt mất đi, ông ta cũng không nói ra được một câu. 

Cửu Thiên rút trọng kiếm Vô Phong ra, bàn tay mang theo ánh sáng, nhẹ nhàng lau máu trên người. 

“Cần gì phải thế, cần gì phải khổ thế!” 

Lúc này đám người Nam Cung Lệ mới quay lại bên cạnh Cửu Thiên. 

Bọn họ có vẻ mặt kinh sợ, đồng thời lại vừa nể vừa sợ Cửu Thiên. 

Ngay cả tự bạo của tôn giả cũng không sợ, Dạ Ảnh công tử thật sự là cường giả trong cường giả. 

Trong lòng tất cả các thị vệ đều chỉ có một ý nghĩ này. 

Cửu Thiên quay đầu liếc nhìn bọn họ, đanh giọng nói: “Lui xuống hết đi” 

“Vâng.” 

Tất cả các thị vệ cúi người rời đi, nhanh chóng biến mất. 

Nam Cung Lê khuỵu người xuống, nhìn cơ thể của Ngũ trưởng lão nói: “Ông ta là người của nước Đan Thánh ư?” 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Không sai. Tôi biết nước Đan Thánh có thể sẽ ra tay với tôi nhưng không ngờ lại nhanh như vậy. Nam Cung Lệ, đóng gói thi thể này lại, đưa tới cho Đan Thánh quốc chủ!” 

Nam Cung Lệ gật đầu hiểu ý, nói: “Phải cảnh cáo bọn họ một chút. Hôm nay suýt nữa giết chết cả tôi rồi. 

Cửu Thiên nói: “Không chỉ là cảnh cáo. Thuận tiện, giúp tôi chuyển lời một câu cho Đan Thánh quốc chủ!” 

eyJpdiI6IjhJVlBQT3hSTEFFalRwMTRya1krTmc9PSIsInZhbHVlIjoieUpiRStaVE5BSWRFY3prY1l6UmlqbUdwa3pkaE5YS2t4T3BDNmxkQlwvbUZaeG5sMHhickUxZWJZNDFad3VUT1pYOENHYlJzdFBqWVQyNndQclp4Q0k0eCtacEZlMEpYS2dxVFRPQ1wvXC9iRDhmdURLcnk1blpXa1pURTd5anBGdjBheXh1R0pzTFcwYmw1YlFmSGU4WU1nPT0iLCJtYWMiOiI4MDg4Njg0MjBlZjg2YzhkMDE0MDU4ZmQyMzVkMmUxNzkwNTA3ZTgxMTZmYjgwY2MwYzFiZjE5Mzg1ZGFjOWMyIn0=
eyJpdiI6ImFlU2FycFh2aWdqQU9kSFNIWE5idVE9PSIsInZhbHVlIjoiYkdYNmVRS1d4dXB0M0lqSlNySUZ3UEFiMVFuXC8rZVZxSTRoV05DRENMWGZDMUdobUFlU01VY1Jzeld4SkxzWVhLN1NoTjRRYXptR3ZLeERURlR2U0RHcHptRkxQQ3hKb1VUbjQwTW40em1DVGh2bVBTTXhBUVNGUHo4NVwvYjFSV3ZuS01zWWcxRVkyWnNMOFN5WXNGSWN5eW9ZTGtJUnBXb0Z2d0xnN2RLWm9RSmh2c2pHbStaNzdqNTdyUU93d3pYXC9lejZqY3RqWDVPMGJGNHlzNnRcL0hTSnpQeHozMTl4ZkVXNVhEYkMwbFRIS3Vmczg0RVkwVEJzbFRzSTRVQ3NMNmhsbGR2VEs0blR3Z1lSZDA3T1hBPT0iLCJtYWMiOiIwNTQ4NjNjOTc5MThjYTc3ZDRhYmEyZDYzNDFlOGE0ZDViMGUxM2NkOTEyZTQyMTAwYTMzM2M2OTI1YmM4OTc4In0=

Nam Cung Lệ, Vũ Hoàng Yến nghe xong thì nhếch miệng nở nụ cười.

Ads
';
Advertisement
x