Một canh giờ sau.
Thành Kình Thiên, thành Nam, trong một biệt viện trang nhã.
Đan Thánh quốc chủ từ từ khôi phục từ trong tu luyện.
“Phù!”
Từ từ phun ra một hơi dài từ trong miệng, Đan Thánh quốc chủ cúi đầu nhìn sang cơ thể của mình.
Cơ thể vốn thấp bé, đáng yêu, da trắng như tuyết, da thịt hồng hào, lúc này bên trong có một vùng khí đen lưu động.
Giống như dòi đục xương, phát triển không ngừng.
“Phong Thiên!”
Đan Thánh quốc chủ nghiến răng nghiến lợi nhả ra cái tên này.
Gương mặt nhìn trông chỉ có vẻ của đứa trẻ tám tuổi, lúc này tràn ngập ý hận.
Gò má hoàn hảo không tì vết của hắn ta, lúc này cũng nhiều thêm một vết sẹo dữ tợn. Đây chính là ấn ký Phong Thiên để lại cho hắn ta.
Vừa nghĩ tới cảnh tên Phong Thiên đó dẫn theo các ma tu giết tới cửa.
Đan Thánh quốc chủ cho tới bây giờ vẫn còn sợ hãi.
Cũng là vì như vậy, hắn ta không dám ở cùng với người của nước khác.
Ngược lại lén ở trong thành Kình Thiên, tự mình kiếm một căn trạch viện, nấp đi.
Hắn ta không biết trong nước Kình Thiên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng nếu trong số ma tu có nhiều cường giả đều ở đây như vậy, chứng tỏ nơi này chắc chắn phải xảy ra chuyện lớn.
Đây cũng là nguyên nhân Đan Thánh quốc chủ không muốn rời đi.
Phất tay mở cửa đá cực lớn ra, Đan Thánh quốc chủ từ từ đi ra.
Nhìn một cái, Đan Thánh quốc chủ bèn nhìn thấy gia chủ của năm đại gia tộc đang đợi ở ngoài cửa.
Trên người của những gia chủ này cũng có vết thương, vết thương thối rữa, cho tới bây giờ vẫn còn để lại nước mủ, khí đen lượn lờ. Rõ ràng, chỉ có ma tu mạnh mẽ mới có thể để lại vết sẹo như này cho bọn họ.
Đan Thánh quốc chủ nhìn gia chủ của năm đại gia tộc, nhíu mày nói: “Xảy ra chuyện gì rồi? Các người đứng hết ở đây làm cái gì?”
Vẻ mặt của năm đại gia tộc rất khó coi. Sau đó, gia chủ của Hỏa gia bước ra, lớn giọng nói: “Bẩm bệ hạ, xảy ra chuyện rồi!”
Gia chủ của Hỏa gia vẫy tay kêu hai người đàn ông sớm đã đứng ở một bên đi lên.
Hai người khiêng một cái xác, đi tới trước mặt Đan Thánh quốc chủ.
Ngay lập tức, Đan Thánh quốc chủ đi lên đánh giá kỹ thi thể một phen, trong mắt lập tức mang theo lửa giận, chỉ vào thi thể, nói: “Đây không phải là Ngũ trưởng lão của Hỏa gia các người hay sao? Ông ta sao lại chết? Chết trong tay ai? Là ma tu sao?”
Gia chủ của Hỏa gia mặt mày đau thương đi lên nói: “Bệ hạ. Ngài ấy không phải chết trong tay ma tu, mà chết trong tay Cửu Thiên. Đêm nay, tôi nhờ ông ấy đi bắt hoặc giết chết Cửu Thiên. Kết quả ông ấy bị người khác ném xác về. Đồng thời, Cửu Thiên còn phái người chuyển kèm một câu cho ngài.
Đan Thánh quốc chủ vô cùng tức giận, nghiến răng ken két nói: “Câu gì?”
Gia chủ của Hỏa gia trả lời: “Đường chủ của phân đường 15 – Dạ Ảnh, chào ngài.
“Đáng hận!”
Đan Thánh quốc chủ quát một tiếng, âm thanh trực tiếp gây chấn động khiến bức tường xung quanh cũng nứt ra vô số hoa văn.
Gia chủ của Hỏa gia ngẩng đầu lên, đanh giọng nói: “Bệ hạ. Có cần bây giờ phái người đi xé tan xác tên Cửu Thiên đó không? Tôi đã kêu tất cả mọi người chuẩn bị đầy đủ rồi.
Bốn đại gia chủ khác cũng lũ lượt nói: “Bệ hạ. Chúng tôi cũng chuẩn bị xong rồi.”
Đan Thánh quốc chủ đanh giọng nói: “Các người là đồ ngu à? Đã lộ hết rồi, còn muốn đi bắt cậu ta nữa? Nghe không hiểu câu này của cậu ta có ý gì à? Bây giờ cậu ta là người của ma tu rồi. Hơn nữa còn trực tiếp ném xác tới cửa. Chính là nói cho chúng ta, bọn họ muốn tới tìm chúng ta tính sổ rồi. Các người đã quên vết thương trên người từ đâu mà ra rồi sao?”
Mấy vị gia chủ đều sững sờ, sau đó vẻ mặt đều rất nghiêm trọng..
Đan Thánh quốc chủ tức tới run cả người, nghiến răng nói: “Đi. Nơi này không thể ở lại. Các người cũng không được phép phái bất cứ ai đi tìm Cửu Thiên gây sự nữa. Nếu ngay cả tôn giả cũng không thể đối phó cậu ta, chứng tỏ cậu ta.”
Nói tới đây, Đan Thánh quốc chủ hít sâu một hơi, sau đó nói tiếp: “Chứng tỏ cậu ta đã thành tài rồi!”
Năm đại gia chủ gật đầu đáp ứng.
Nếu Đan Thánh quốc chủ đã nói ra câu này, chứng tỏ tên Cửu Thiên đó tạm thời không thể động vào nữa.
Ánh mắt của Đan Thánh quốc chủ lạnh băng, nhìn cơ thể của Ngũ trưởng lão, cúi người xuống.
Đan Thánh quốc chủ nhẹ nhàng vuốt đôi mắt không cam tâm của Ngũ trưởng lão xuống, lẩm bẩm nói: “Cửu Thiên, cậu ác, coi như cậu ác!”
Thời gian như nước chảy, thoáng cái đã trôi qua ba ngày.
Thành Kình Thiên, đường xá trống trơn.
Tất cả mọi người đều tới chỗ cổng thành, hôm nay là ngày diễn ra chiến đấu trong top 100 ở nước Kình Thiên, cũng là thời khắc mở ra chiến trường Kình Thiên trong truyền thuyết.
Cổng thành cao vút vô tận, bia đá khổng lồ như núi, một dàn đen xì xì.
Bên ngoài cổng thành, ngàn vạn binh sĩ duy trì trật tự.
Một đài cao từ dưới đất nâng lên, đâm thẳng vào tầng mây.
Trên đài cao, Kình Thiên quốc chủ đi từng bước về phía trên.
Bước chân của ông ta rất chậm, giống như rất chân thành, giống như đang khấn vái thiên địa.
Trong miệng lẩm bẩm, vô số người của nước Kình Thiên đều lẩm bẩm trong miệng.
“Sống không phải mãi mãi, chết không phải chấm dứt. Dục vọng của con người, chiến đấu không ngừng nghỉ!”
Dưới đài cao, trăm vị cường giả quan sát.
Trên trời, tam thánh đứng đó, giống như nhật nguyệt tinh thần lơ lửng trên cao.
“Cái này làm khá long trọng!”
Hàn Liên và Linh Bối cố ý chen tới bên cạnh Cửu Thiên.
Hàn Liên sư huynh nhoẻn miệng nhìn động tác của Kình Thiên quốc chủ, cười không ngừng. Chỉ thiếu đưa ngón tay ra, chỉ chỉ trỏ trỏ một phen.
Ánh mắt của Cửu Thiên lại không dừng trên người Kình Thiên quốc chủ, ngược lại luôn nhìn tam thánh trên không.
Nhìn một cái, Cửu Thiên bỗng phát hiện, khí tức của tam thánh dường như đều có hơi khác so với khi gặp lần đầu.
Cửu Thiên có thể cảm nhận được lực lượng đáng sợ tỏa ra từ trên người bọn họ.
Nếu là cao thủ bình thường, phóng thích ra loại khí tức này, còn có thể chứng tỏ tu vi của ông ta cao thâm, là chuyện tốt.
Nhưng đối với cường giả đỉnh phong như tam thánh mà nói, khí tức như này chỉ có thể chứng tỏ bọn họ có chút lực lượng không áp chế được mình.
Điều này giống như chuyện phi lý, đường đường là tam thánh trong thiên hạ, sao có thể ngay cả lực lượng của mình cũng không áp chế được.
Vậy thì suy đi nghĩ lại, giải thích duy nhất chính là.
Tam thánh bị thương rồi!
Cửu Thiên cũng không biết tại sao, cũng không biết rốt cuộc là ai có thể khiến tam thánh bị thương.
Nhưng đây lại là giải thích có khả năng nhất.
Đột nhiên, Cửu Thiên nhớ tới lời Nam Cung Lệ từng nói với hắn vào trước đây.
Cường giả trong thiên hạ tập trung về nước Kình Thiên. Không chỉ là tới xem cuộc thi đấu vạn phương chư quốc. Hình như cường giả trong thiên hạ cũng sẽ tới nước Kình Thiên giao chiến.
Vậy thì đối thủ của tam thánh cũng chính là bản thân bọn họ.
Bọn họ đã từng giao lưu tỉ thí rồi!
Cửu Thiên đang thầm phỏng đoán, bỗng nhiên giọng nói của Kình Thiên quốc chủ vang lên.
“Mở ra đi, chiến trường Kình Thiên!”
Giơ hai tay lên cao, bỗng chốc tất cả mọi người nhìn thấy cả thành Kình Thiên bắt đầu phát ra vô số ánh sáng lên bầu trời.
Mỗi một tòa kiến trúc, mỗi một tảng đá bắt đầu bắn ra chùm ánh sáng lên bầu trời.
Thành trì này giống như ảo ảnh do vô số ánh sáng ngưng tụ, xuất hiện ở trên bầu trời của mọi người. Cửu Thiên trợn to mắt, nhìn lên bầu trời, vô cùng kinh ngạc nói: “Đây là thành dựng ngược!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất