Từng cú đấm chạm tới thịt, từng kiếm bắn ra tia lửa.
Cửu Thiên và Tinh Khôi đánh hơn trăm chiêu, vậy mà không ai áp chế được ai.
Đặc biệt là nắm đấm của Cửu Thiên đấm vào cơ thể của Tinh Khôi, Cửu Thiên vậy mà cảm thấy quyền kình của mình không thể xông vào trong cơ thể của Tinh Khôi.
Cơ thể của người này, hay chính do chiếc áo choàng màu đen trên người giống như một bích chướng ngăn chặn tất cả.
Kiếm khí cũng được, quyền kình cũng được, chặn lại tất cả.
Hiệu quả thật sự có hơi giống áo choàng Vân Lam của hắn.
Có điều Cửu Thiên vẫn chưa có ý định lấy ra áo choàng.
Loại chiếc đấu nhục thân với nhiệt huyết sôi sục này, hắn đã rất lâu không trải nghiệm rồi.
Cửu Thiên có thể cảm nhận được toàn thân trên dưới hắn, mỗi một tấc cơ bắp đều đang phát ra âm thanh thoải mái trong chiến đấu đã đời như này.
Lại một quyền đấm vào mặt của Tinh Khôi.
Quyền kình của một quyền này chắc chắn đủ để nổ một ngọn núi.
Nhưng Tinh Khôi lại ngay cả đầu cũng không quay lại, lật tay đấm một quyền vào bụng của Cửu Thiên.
Cơ bắp của Cửu Thiên đàn hồi ra, bắn lại nắm đấm của Tinh Khôi.
Trọng kiếm Vô Phong trong tay vung qua, khí thế toàn thân bốc lên!
“Thiên Địa Nhất Kiếm!”
Tinh Khôi cũng giơ thạch kiếm trong tay lên, trong miệng phát ra âm thanh rên khẽ.
Chỉ có Cửu Thiên cách rất gần nghe rõ Tinh Khôi nói cái gì.
“Thần Binh Thể Phách.”
Kiếm giáng xuống, ánh sáng vô tận ngưng tụ một điểm, chém vào người của Tinh Khôi.
Lực lượng thiên địa ở xung quanh đều bùng nổ, Tinh Khôi giống như miệng núi lửa đang phun trào, trong nháy mắt bị tiếng nổ nhấn chìm.
Cửu Thiên có thể khống chế rõ được mỗi một thay đổi của lực lượng thiên địa ở xung quanh.
Lông mày nhíu chặt, hắn cũng có thể cảm nhận được Tinh Khôi dưới một chiêu này của hắn, dường như cũng không chịu bao nhiêu sát thương.
Trong nháy mắt, hai mắt Tinh Khôi phóng ra hai luồng ánh sáng mạnh.
Lực lượng thiên địa cuồn cuộn trực tiếp bị ngăn cách ra.
Hư không đen xì xuất hiện ở đằng sau Tinh Khôi, bóng tối đen xì bao trùm Tinh Khôi ở trong, Tinh Khôi lật người đáp xuống đất.
Cuồng phong nổi lên, thổi bay quần áo của hai người, âm thanh va chạm vang lên.
Một chiêu này của Cửu Thiên dường như vẫn có chút tác dụng.
Quần áo trên người Tinh Khôi bị nổ hơi rách nát, lộ ra cơ thể mà ông ta che giấu dưới quần áo.
Nửa bên gò má đập vào mắt mọi người. Ngay lập tức, có không ít người bàn luận thành tiếng.
Đây chắc chắn là cường giả trẻ chứ?
Tuy chỉ có nửa bên mặt nhưng mọi người đều có thể nhìn ra, làn da trắng bệch đó và nếp nhăn tang thương, tuyệt đối không phải cái mà người trẻ tuổi có thể có.
Tam thánh cũng hơi nhíu mày, lẽ nào thật sự có người mặt dày vô sỉ như này, trà trộm vào cuộc thi đấu vạn phương chư quốc tỉ thí với người trẻ tuổi ư?
Đây là tìm chết ở trước mặt mọi người!
Khỏi nói làm trái quy định như này, nước tổ chức – nước Kình Thiên sẽ không tha cho ông ta.
Cả thiên hạ, tất cả mọi người đều sẽ không để ông ta sống đi ra.
Đây là lấy người trong thiên hạ ra đùa giỡn.
Cơ thể của Cửu Thiên nhanh chóng thu nhỏ. Hắn nhìn chằm chằm Tinh Khôi.
Tuy đối phương chỉ lộ ra nửa bên mặt, nhưng Cửu Thiên vẫn nhận ra, lẩm bẩm nói: “Tinh Uyên!”
Trong đám đông, đám người đại sư huynh, Hàn Liên sư huynh cũng gần như đồng thanh nói ra cái tên Tinh Uyên này.
Nghe thấy cái tên này, trong mắt Tinh Khôi dường như có dao động.
Điều này đối với một con rối mà nói, thật sự là chuyện không thể. Nhưng phàm là người bị luyện chế thành con rối, tuyệt đối không thể giữ lại ký ức lúc đầu. Nó giống như những con rối mà Cửu Thiên giết chết ở điện Minh Khải, thức hải bị nổ thành mảnh vụn, chỉ còn lại một chút ký ức chiến đấu còn sót lại.
Có điều ngay sau đó, ánh sáng trong mắt Tinh Khôi lại dừng lại, ông ta ngẩng đầu nhìn Cửu Thiên, lần nữa giơ thạch kiếm trong tay mình lên.
Ông ta khàn khàn nói: “Giết! Giết!”
Khóe mắt của Cửu Thiên đang giật giật. Lúc này hắn đã có thể chắc chắn người trước mặt chính là Tinh Uyên rất lâu không gặp.
Tinh Uyên sư tôn của Âm Dương viện của học viện Võ Đạo, vậy mà rơi vào kết cục như này, thật sự là không dám nghĩ tới!
Cửu Thiên không biết Tinh Uyên rốt cuộc đã trải qua chuyện gì mới biến thành Tinh Khôi của bây giờ.
Nhưng không cần nghi vấn, bây giờ Tinh Uyên người không ra người quỷ không ra quỷ, không khác gì đã người đã chết.
Tay cầm thạch kiếm, Tinh Uyên lần nữa giết về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên đứng tại chỗ, không tránh né.
Phụt một tiếng, trường kiếm của Tinh Uyên đâm xuyên vai của Cửu Thiên.
Mà cùng lúc này, tay của Cửu Thiên lại tóm áo choàng đen trên người Tinh Uyên.
Cửu Thiên có thể cảm nhận được, trên áo choàng đen, không ngừng có lực lượng xung kích vào tay của hắn. Đó là lực lượng của trận pháp, hình như còn do cao nhân để lại.
Nhưng Cửu Thiên cưỡng chế dùng cương khí cộng thêm lực lượng thế giới áp chế nó, dùng sức giật, Cửu Thiên trực tiếp giật áo choàng đen trên người Tinh Uyên ra.
Lần này, diện mạo thật của Tinh Uyên triệt để lộ ra trong mắt người trong thiên hạ.
Ngay lập tức, vô số người sửng sốt nói: “Người này là ai? Ông ta vậy mà thật sự dám dùng độ tuổi này tham gia cuộc thi đấu vạn phương chư quốc!”
“Quá vô sỉ, người đâu rồi không bắt ông ta lại à?”
“Trời ạ, vậy mà còn có người thuộc thế hệ lớn tuổi giả thành người trẻ tuổi tham gia cuộc thi đấu vạn phương chư quốc. Như này phải có da mặt dày cỡ nào mới làm ra được!”
Đám đông mắng chửi không ngừng, vô cùng phẫn nộ.
Kình Thiên quốc chủ hình như cũng có chút phẫn nộ, chỉ vào Tinh Khôi, phất tay nói: “Bắt lấy ông ta!”
Ngay sau đó, một đám binh sĩ của nước Kình Thiên bao vây Tinh Khôi lại.
Cùng lúc này, Cửu Thiên nhìn gương mặt quen thuộc đó của Tinh Khôi, khẽ nói: “Đây coi như là ác giả ác báo sao?”
Cửu Thiên nói xong thì đạp một cước vào người của Tinh Khôi.
Lần này, Cửu Thiên đã sử dụng lực lượng thế giới!
Gần như trong nháy mắt, Tinh Khôi bị Cửu Thiên một cước đạp bay.
Thạch kiếm trong tay cũng tuột khỏi tay.
Cửu Thiên vội vàng thu liễm lực lượng thế giới của mình. Hiện nay hắn đã có thể sử dụng một phần nhỏ lực lượng thế giới trong cơ thể của mình.
Hôm nay trông thì thấy hình như hiệu quả không tệ.
Tinh Khôi bị một cước đạp ngã ra đất, ánh mắt đờ đẫn, giống như chết đi.
Ngay lập tức, một đám thị vệ ném ra dây xích quấn chặt lấy Tinh Khôi.
Đan Thánh quốc chủ bay qua theo.
“Giết ông ta!”
“Giết tên vô sỉ này!”
Đám đông vẫn đang hét lên.
Ánh mắt của Cửu Thiên lại chuyển sang một bên khác.
Nhìn biểu hiện của Tinh Khôi, hoàn toàn là trạng thái con rối sau khi bị từ bỏ.
Cũng tức là người thao túng con rối thật sự ở trong đám đông.
Ngay lập tức, Cửu Thiên nhìn thấy mấy ông lão, tươi cười vẫy tay với hắn, ý cười trong mắt không nói cũng hiểu.
Vệ binh kết thành nhóm bao vây triệt để hòn đảo nổi của Cửu Thiên.
Kình Thiên quốc chủ không thèm nhìn Cửu Thiên, trực tiếp đi tới bên cạnh Tinh Khôi.
Đánh giá kỹ Tinh Khôi một phen, Kình Thiên quốc chủ phất tay nói: “Đưa ông ta đi
Xoay đầu lại, lúc này Kình Thiên quốc chủ mới nhìn sang Cửu Thiên nói: "Chúc mừng cậu. Cậu lại thắng một trận.
Cửu Thiên hoàn toàn không vui nổi, bởi vì hắn nhìn thấy một bóng dáng đi về phía bên cạnh mấy ông lão đó, nói chuyện vui vẻ với mấy ông lão.
Người đó không phải ai khác, chính là Tổ Thu trưởng lão.
Cửu Thiên bỗng đanh giọng nói: "Khoan đã, đây là chiến đấu của tôi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất