Loại ngữ điệu này, loại ngữ khí này và loại âm thanh khàn khàn này, rất dễ khiến người khác nghĩ tới hai từ con rối.
Cửu Thiên cũng từng thấy không ít con rối, về cơ bản đều là dáng vẻ này.
Hơn nữa, ba chữ đánh, giết, chết mà Tinh Khôi nói.
Rõ ràng chính là ba chữ châm ngôn của con rối ma tu.
Thần sắc của Cửu Thiên hơi thay đổi, lẽ nào người đứng ở trước mặt hắn là một con rối?
Tại sao con rối cũng có thể tham gia cuộc thi đấu vạn phương chư quốc?
Lẽ nào những người thẩm hạch đó đều là kẻ ngốc sao?
Cửu Thiên rất không hiểu, lúc này Kình Thiên quốc chủ phất tay tuyên bố tỉ thí bắt đầu.
Mười hai cột ánh sáng vậy mà ngưng tụ ra mười hai cung điện ánh sáng trên hòn đảo nổi, hư ảnh chói mắt, bóng phản chiếu trên trời.
Ngay lập tức, bầu trời vốn trong xanh vậy mà lộ ra vì sao.
Mười hai cung điện vậy mà còn tương ứng với mười hai tinh tú trên trời.
Khí tức xung quanh bắt đầu dâng lên, bóng dáng của đám người Cửu Thiên xuất hiện ở trong tất cả bức màn ánh sáng trong nước Kình Thiên.
Người hét hai chữ Dạ Ảnh chỉ có tính theo đơn vị vạn.
Cửu Thiên rút trọng kiếm Vô Phong ra, kiếm dựng ở trước mặt Tinh Khôi.
Sau đó, Tinh Khôi cũng rút ra binh khí của mình.
Đó là một thanh thạch kiếm, bên trên chi chít vết nứt và rêu xanh.
Chứng minh thanh kiếm này đã trải qua không biết bao nhiêu năm tháng, thấp thoáng phát ra ánh sáng, một cảm giác tang thương ập tới.
Tinh Khôi ngay cả cương kình cũng không phóng ra, cứ yên lặng đứng tại đó, giống như chờ đợi công kích của Cửu Thiên.
Cửu Thiên nhíu mày nhìn Tinh Khôi, trong mắt có ánh sáng vụt qua.
Lực lượng thần hồn phóng ra, Cửu Thiên cũng lười giấu diếm.
Nếu thật sự là con rối, chiêu này chắc có thể trực tiếp khiến đối thủ mất hẳn năng lực chiến đấu.
Bởi vì thần hồn của con rối đều rất yếu.
Nhưng khi lực lượng thần hồn của Cửu Thiên đánh trúng đối phương.
Ngay lập tức, Cửu Thiên cảm thấy lực lượng thần hồn của mình vậy mà bị một tầng lực lượng đặc biệt chặn lại.
Giống như là lực lượng truyền ra từ trong áo choàng của đối phương, chặn thần hồn công kích của Cửu Thiên.
Đây vẫn là lần đầu tiên Cửu Thiên sử dụng lực lượng thần hồn bị người khác chặn một cách dễ dàng từ khi học công pháp Đoạt Hồn tới nay.
Trong mắt Tinh Khôi đột nhiên tỏa ra hàn quang, thần hồn công kích của Cửu Thiên không thành công dường như đã chọc giận hắn!
Bàn chân giẫm mạnh xuống, Tinh Khôi như tia chớp đi tới trước mặt Cửu Thiên.
Ở đằng sau hắn ta còn có một phiến hoa văn đen xì xé toạc hư không.
Thạch kiếm chém thẳng về phía đầu của Cửu Thiên, Cửu Thiên lập tức giơ cánh tay lên.
Trọng kiếm Vô Phong nghênh đón!
Keng!
Một âm thanh vang lên, Cửu Thiên bỗng chốc cảm nhận được một cỗ lực lượng vô cùng mạnh mẽ, trực tiếp đè nửa người của hắn vào trong mặt đất.
Trọng kiếm Vô Phong cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Sóng văn chấn động khuếch tán ra, cả hòn đảo nổi bắt đầu nứt ra, phát ra âm thanh rắc rắc.
Cửu Thiên nghiến chặt răng, chỉ một kiếm, hắn vậy mà có thể cảm nhận được hổ khẩu của mình có hơi nứt ra.
Kiếm này của Tinh Khôi hoàn toàn không có bất cứ cương kình nào, tất cả là lực lượng nhục thể.
Cửu Thiên vẫn là lần đầu thấy được lực lượng nhục thể của con người có thể đạt tới mức độ này.
Trong cơ thể của Tinh Khôi này thật sự như giấu lực lượng phá hủy của vạn thú.
Một chiêu như này, nếu đối đầu với võ giả Thiên Cương bình thường, một kích này có thể quyết định thắng thua.
Cũng tức là mấy trận chiến đấu trước đó của Tinh Khôi này, rõ ràng là đang chơi.
Đột nhiên, Tinh Khôi lại chém một kiếm, lần này cơ thể của Cửu Thiên bỗng biến mất.
Thạch kiếm lướt qua trên người hư ảnh hắn để lại, khi Cửu Thiên xuất hiện lần nữa thì đã cách Tinh Khôi trăm bước!
Chiến đấu của hai người mở đầu như vậy.
Không chỉ có Cửu Thiên không ngờ, đám đông bên dưới cũng sửng sốt không thôi.
Đám người Hàn Liên sư huynh, Sở Trực sư huynh há to miệng.
Về Tinh Khôi thì bọn họ không biết, nhưng lực lượng nhục thể của Cửu Thiên, bọn họ rất rõ.
Hàn Liên sư huynh liên tục sửng sốt nói: “Đệ không nhìn nhầm chứ. Vậy mà có người có thể độ lực lượng nhục thể với sư đệ! Tên này còn là con người sao?”
Sở Trực sư huynh nói tiếp: “Lực lượng nhục thân của sư đệ, huynh cũng cảm thấy không phải người rồi. Sao tên Tinh Khôi này, còn mạnh hơn sư đệ chứ!”
Ánh mắt của đại sư huynh trở nên nghiêm trọng, khẽ nói: “Sư đệ gặp rắc rối rồi!”
Ngón tay Cửu Thiên khẽ động, trọng kiếm Vô Phong bỗng biến mất.
Là do trọng kiếm Vô Phong đủ cứng, nếu đổi binh khí khác, sợ rằng một kiếm vừa rồi.
Cửu Thiên sẽ bị Tinh Khôi một chia thành hai.
Không thể không nói, binh khí tốt, đối với võ giả mà nói là sinh mạng thứ hai.
Lúc này Cửu Thiên không dám xem thường Tinh Khôi, đối phương còn chưa phóng ra cương kình cương kình thì lợi hại cỡ này. Nếu lát nữa khi liều nữa, phóng ra cương kình,
vậy hắn chẳng phải sẽ bị ngược hay sao.
Cửu Thiên hít thở sâu một hơi, cũng đẩy cương khí của mình tới đỉnh phong.
Thân Hóa Thiên Địa!
Trong nháy mắt, nhục thân của Cửu Thiên bắt đầu phình lên, trọng kiếm Vô Phong trong tay cũng bắt đầu hóa thành một phiến dương viêm chi kiếm.
Tinh Khôi ngẩng đầu nhìn sang Cửu Thiên, ánh sáng trong mắt vẫn lạnh như vật chết.
Trong nháy mắt, Tinh Khôi lần nữa lao về phía Cửu Thiên.
Hắn ta chỉ bỗng nhiên cử động, trời đất có thể vang lên một chuỗi âm thanh nứt vỡ.
Đồng tử của Cửu Thiên co rút, nhìn Tinh Khôi lần nữa công kích tới.
Kiếm lửa khổng lồ trong tay vung qua, bàn chân giẫm nát mặt đất, rơi sâu vào trong hòn đảo nổi.
Hơn xa lực bạo phát gấp trăm lần của võ giả Thiên Cương, bỗng chốc chém qua.
Trường kiếm của hai người lại va chạm vào nhau.
Hoa lửa bắn tung tóe, trời đất bỗng có một tiếng sấm sét.
Keng! Keng! Keng! Keng!
Trong nháy mắt, hai người đồng thời lại tung ra mấy chục nhát.
Tốc độ nhanh tới mức mắt thường khó thể phát giác, người có tu vi không tới mức độ nhất định, căn bản không nhìn thấy kiếm quang chớp động.
Lần này, Cửu Thiên không có lùi lại bước nào.
Thân Hóa Thiên Địa cộng thêm cương khí bạo phát, Cửu Thiên ở phương diện chiến đấu cận thân, còn chưa từng thua cường giả có cùng tu vi!
Kiếm quang vô tận, quyền cước đan xen.
Tốc độ ra tay của Cửu Thiên và Tinh Khôi càng lúc càng nhanh, tới cuối cùng căn bản không thấy bóng dáng của hai người. Chỉ nhìn thấy hòn đảo nổi không ngừng nứt ra, lực
lượng sóng văn bắn ra xung quanh khiến mịt mùi bụi.
Trong đám đông, mấy ông lão có hình dạng kỳ lạ kinh ngạc cảm thán nói: "Trên đời này vậy mà còn có người có thể đấu nhục thể với Tinh Khôi do chúng ta chế tạo! Nhục thân của người này cũng mạnh tới đáng sợ!”
“Gốc con rối tuyệt đỉnh, nếu cậu ta chết, tôi nhất định phải lấy xác của cậu ta!”
“Đương nhiên rồi. Có một nhục thân như này, chúng ta có thể thật sự hoàn thành con rối vô song trong thiên hạ. Tinh Khôi này vẫn kém một chút, dù sao nhục thân của hắn chỉ tới từ một võ giả Thiên Cương bình thường.
“Đạo con rối mà chúng ta luyện cũng chỉ có thể cải tạo tới mức này. Tôi thấy Tinh Khôi sau cuộc chiến này, e rằng cũng không thể tiếp tục chiến đấu nữa.
“Vậy thì chôn. Dù sao chúng ta đã đạt tới mục tiêu rồi. Nếu hắn thua thì đưa hắn về quê ở nước Võ Đỉnh, tìm một núi, dựng một bia mộ, viết tên gốc của hắn, để hắn lá rụng về cội, cũng coi chúng ta nhân từ rồi!”
Hai ông lão ở bên cạnh lắc đầu, chỉ có một ông lão một mắt cuối cùng cười nói: “Tôi nhớ, hắn tên Tinh Uyên”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất