Chiêu thức của hai người bắn ra tia lửa chói mắt. 

Khác với cách chiến đấu cùng với đàn ông, chiến đấu giữa phụ nữ dường như càng hoa lệ hơn. 

Ngay cả ánh sáng nổ tung cũng đẹp như tranh vẽ! 

Cửu Thiên hơi há to miệng, vòng trước khi Linh Bối chiến đấu, Cửu Thiên kinh ngạc về sự tiến bộ vượt bậc trong thực lực của Linh Bối. 

Mà bây giờ, Cửu Thiên càng có chút không dám tin. 

Tuy bản thân hắn cũng là người gia tăng thực lực nhanh chóng nhưng bản thân hắn cũng biết rõ, hắn có thể tăng tới mức này là sự kết hợp giữa rất nhiều cơ duyên trùng hợp và môi trường hắn sống tạo ra. 

Ví dụ đạo châu hắn từng ăn, đó chính là cất giấu riêng của đại hoàng tử nước Kình Thiên! 

Nước Võ Đỉnh có thể tìm được thứ như này sao? 

Cho dù có, Linh Bối cũng không thể lấy được. 

Còn cả Tiểu Ma Trì của ma tu, độc nhất vô vị trong thiên hạ. 

Đây cũng là nhân tố mấu chốt để Cửu Thiên gia tăng thực lực nhanh chóng. Cả thiên hạ, có bao nhiêu thứ có thể so với Tiểu Ma Trì? 

Linh Bối có thể tìm được không? Có thể sở hữu không?” 

Chỉ ở nước nhỏ như nước Võ Đỉnh? 

Cái này không phải là Cửu Thiên xem thường nước của mình. Mà là tình hình thực tế, chính là như vậy. 

So với nước Kình Thiên thôi đã chênh lệch cực kỳ lớn rồi. 

Nước Võ Đỉnh thật sự quá nhỏ, quá yếu. Nếu Linh Bối có thể ở nơi đó thì có thể có được lực lượng giống như hắn. Hơn nữa tốc độ gia tăng cũng không tụt. 

Thiên phú của Linh Bối thật sự có chút nghịch thiên! 

Suy nghĩ của Cửu Thiên cũng là suy nghĩ của đám người Hàn Liên sư huynh. 

Bọn họ nhìn Linh Bối mạnh như vậy, người nào người nấy đều trợn to mắt. 

Nhất là Hàn Liên, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: “Đệ vốn cảm thấy mình đã tiến bộ rất nhanh, mình tu luyện kiểu liều mạng rồi. Nhưng bây giờ mình sao cảm thấy, đệ vẫn yếu tới đáng thương!” 

Lời của Hàn Liên về cơ bản nói ra tiếng lòng của ba người đại sư huynh, Sở Trực sư huynh và Sở Chính sư huynh. 

Cùng lúc này, Tần Chính đại đế của nước Võ Đỉnh đã vui không khép được miệng. 

Lại một cường giả thật sự! 

Ngay cả vợ của Cửu Thiên vậy mà cũng mạnh khủng khiếp, Tần Chính đại đế càng lúc càng cảm thấy mắt nhìn của mình tinh tường. Lôi kéo Cửu Thiên từ sớm, thật sự là lợi lộc đầy ắp! 

Đối với những thiên tài thật sự như này, người cầm quyền, sợ nhất là mâu thuẫn. 

Một khi dẫn phát thù hận, nếu không áp chế được thiên tài như này, có thể cái chờ đợi người cầm quyền chính là một lần báo thù vô cùng thảm khốc. 

Loại chuyện này, nhìn lịch sử trong thiên hạ, không biết đã xảy ra bao nhiêu lần rồi. 

Ví dụ như năm đó khi Hoàn Vũ Thiên Thánh quật khởi, đã giết vô số người cầm quyền nước đó, chỉ vì hai chữ. 

“Ngứa mắt!” 

Ví dụ như Đan Thánh quốc chủ lúc đầu, không phải cũng ở trong nước Đan Thánh giết tới be bét. Máu chảy thành sông, như này mới ngồi vững với danh Bất Diệt Thánh Giả của ông ta. 

Tân Chính đại đế cảm thấy rất may, loại chuyện này không có xảy ra trên người ông ta. 

Quan hệ của ông ta và Cửu Thiên rất tốt, đương nhiên cũng có quan hệ không tệ với vợ của Cửu Thiên. 

Linh Bối có lợi hại nữa, cũng chỉ trở thành người bảo vệ mạnh mẽ của nước Võ Đỉnh. 

Tần Chính đại đế vui từ tận đáy lòng, nước Võ Đỉnh của bọn họ lại có cường giả rồi! 

Đương nhiên, lo lắng cũng có, ví dụ quan hệ của bọn họ sau này như nào. Nhưng so với chỗ tốt có thể nhìn thấy mà nói, những chuyện về sau kia đều có thể giải quyết. Tần Chính đại đế sẽ không ngu ngốc tới mức sau này lại đi trêu chọc đám người Cửu Thiên, nịnh cũng không kịp. 

Hoàng quyền của thế tục có lợi hại hơn nữa, cũng không bằng cường giả tay nắm lực lượng. 

Đây chính là đạo lý mà trước kia ông ta nói với Tần Cảnh, thế giới này thuộc về cường giả! 

Tiếng nổ tung kết thúc, sau đó có tiếng sáo vang lên. 

Nghe thấy tiếng sáo này, không ít người trong lòng đều siết lại. 

“Lẽ nào Liễu Chỉ của nước Đỉnh Vực cũng sắp thua rồi sao?” 

Hết cách, vòng tỉ thí trước, tiếng sáo của Linh Bối để lại ấn tượng quá sâu khắc cho người khác. Bất cứ ai nghe thấy tiếng sáo này đều sẽ cảnh giác. 

Loại chuyện bị tiếng nhạc thao túng ý thức này, xảy ra một lần là được rồi. 

Các khán giả ở xung quanh đều đồng loạt lấy ra thứ bịt tai, bên trên còn khắc trận pháp. 

Những người có tu vi khá thấp này, thật sự đã tìm được cách giải quyết. Xem ra người bán những thứ đồ chơi này, đã kiếm không ít tiền! 

Thần sắc của Liễu Chỉ thay đổi, khoảnh khắc tiếng sáo vang lên, cô ta bèn phong bế thính giác của mình. 

Đồng thời, trên người Liễu Chỉ sáng lên một phiến phù văn. 

“Mộc! Sinh! Thương! Đỗ! Cảnh! Tử! Kinh! Khai!” 

Tám chữ chân ngôn, phối hợp đạo vực, ngưng thành sát trận tám chữ. 

Trận pháp cực lớn từ trên trời giáng xuống, ngưng tụ lực lượng thiên địa, tập trung tinh hoa đại vực! 

Chiêu này nếu thiên uy sáng rực sẽ là thế tất sát. 

Tuy tiếng sáo của Linh Bối nhanh chóng cao vút, nhưng rõ ràng đã không thể ngăn cản sự rơi xuống của trận pháp này. 

Vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Linh Bối bỗng hất tay, một đạo quang ảnh cực lớn bị ném ra. 

"Gu!" 

Bóng dáng khổng lồ trực tiếp chặn trận pháp rơi từ trên trời xuống! 

Cơ thể khổng lồ như nham thạch, tên đầu mọc ba cái lá, chính là Tuyết Thần Thú rất lâu không gặp. 

Cửu Thiên cười ha ha, lúc đầu hắn ném Tuyết Thần Thú cho Linh Bối. Không ngờ Linh Bối vậy mà thật sự chữa khỏi thương thế của nó. 

Tuyết Thần Thú của bây giờ nhìn trông rất khí thế! 

“Thạch Đầu, chặn tất cả!” 

Linh Bối khẽ nói, tiếng sáo như này vậy mà không đứt, vẫn đang dần cao vút. 

Khí tức thánh khiết trên người Linh Bối càng lúc càng nồng đậm, bóng dáng của cô cũng bắt đầu trở nên hơi vặn vẹo không chân thực. Giống như có lực lượng gì đó chặn tầm nhìn của tất cả mọi người. 

Cửu Thiên thấy cảnh này thì rất sững sờ. 

Đó là lực lượng thần hồn! 

Hắn vẫn là lần đầu nhìn thấy lực lượng thần hồn thuần khiết và nồng đậm như vậy. 

Hắn tu luyện lâu như vậy cũng không thể có lực lượng thần hồn như này. Mà Linh Bối lại trực tiếp phóng ra như vậy. 

Trong nháy mắt, đám đông bên dưới cũng cảm thấy nghẹn lại, phong bế thính giác căn bản không có tác dụng. 

Tiếng sáo này như ma âm chui vào đầu, căn bản không do bạn chọn. 

Thần hồn công kích! 

Cửu Thiên cuối cùng cũng hiểu. Hắn bỗng nhớ ra, vốn Linh Bối luyện võ kỹ tịnh tâm. Lẽ nào đây là hành vi cố ý? 

Hắn lại nhớ tới những lời Tiền bà bà nói với hắn, cộng thêm thân phận Quang Nguyên thánh nữ của Linh Bối và lời của Phong Thiên công tử. 

Vốn những chuyện không liên quan này liên hệ với nhau, kết quả cho ra khiến vẻ mặt của Cửu Thiên vô cùng lo lắng. 

Lúc này, ngay cả Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng nhảy ra nói: “Chủ nhân vĩ đại, đây là thánh nhân bẩm sinh, người trong số trời! Sao lúc đầu không phát hiện nữ chủ nhân đáng sợ như này chứ!” 

Cửu Thiên thở dài một tiếng, nói: “Linh Bối à, lai lịch của em, thật sự không tầm thường. 

Sắc mặt Liễu Chỉ trắng bệch, với thực lực Tôn Giả của cô ta, vậy mà cũng có chút khó thể ngăn chặn tiếng sáo của Linh Bối. 

Nhìn Tuyết Thần Thú ở trước người Linh Bối, tay của Liễu Chỉ bỗng đưa vào trong áo của mình, sau đó từ vị trí lồng ngực, móc ra một mặt dây chuyền cô ta luôn đeo trên cổ. 

Đó là một miếng ngọc thạch nguyệt nha màu lam nhạt, tay Liễu Chỉ nắm chặt ngọc thạch, dùng sức bóp. 

eyJpdiI6ImxSY1wvMkhBQmlTZ0t3cWJWY2xtXC9JZz09IiwidmFsdWUiOiJQem05OStnblQ5M29LaVNJSGhkZ1NrZUpyS3hmS0dlSWdLeEJzQkNxXC8zZDF4THVNc3NaRzFubFJXN2xVR1ZhUTVwK2ptb2pYVWFocXdxUnpJNnhQUVZGc1QrXC9TdGFhcFZuK1Y0WldRWFlreUVvYURHSUU1QkU2dGVmaXdBdVlGeE1VQXpWbmZPZ09CRkx3eVZtOWVZWmhDcSs5VWZhOFZcL0t6dlJVT2dSZzVMTzIwam9Pd1AyMkdzQjVsVEdycjQ5S3FtZGxRMXVsQVpmMEtcL1I5a0RSZ3dXQ3NCcHdhMTdMcHR4c2g5cTBKa3c2NlZNbzRNSUdNMWxGMEtVWWN6K3lTVW1XQ2dRZjByYXJ2aDUxTUFPQlZ3aDFmeHBtZGhIUHF2TVAxT005bVlqa3g4bkV4Z2l1cWU2OGt6WXl4R3VGRzloS29Nb1hLSmNsSDVqMHBlNVVRPT0iLCJtYWMiOiI1N2ZmNDFmZjA3ZTA3YTFkODdmNzY1ZmNlZTlkNTY5ZjA5NWIxMDM0MDVmMjdkYTM3ODRjNTIxYjIzMDBhZDM1In0=
eyJpdiI6IlVVa3Y4emhUbUZ6YVwvVEtXTEFQbFlBPT0iLCJ2YWx1ZSI6InJqZDF0UjlqVUU2cnNcLzV1SFZGaENFcFF2MHVvVURqUWt6clMwdzBaZVlHWWprWlBrR3p0Mm1XYVg4VmNvekVNMm1YenVkeGJ6MW5LWFhSWVJBaUNtK2d6TThwUkJYN2RwbWlTT1FtUTA3MGxXVUtubGhrc0Frdmw2ZndXODZROCIsIm1hYyI6IjY4ZGQ3YTQ5NWNkNzIzODFjYjAwYWVhZDgyMmYxNGNhMjIxN2E0OWIyNTZlNTNhODc2NDI0MGE2Mjk1YzY4Y2QifQ==

Liễu Chỉ nói từng chữ: “Nguyệt Xung!”

Ads
';
Advertisement
x