"Đây là loại sức mạnh gì? Đạo chi lực?" 

Cửu Thiên hoàn toàn khiếp sợ, loại sức mạnh này lại khiến thế giới chi lực cảm thấy tham lam, như thể muốn trực tiếp nuốt chửng. 

Không cần Cửu Thiên chỉ huy, thế giới chi lực trong cơ thể đã tự mình lưu chuyển. 

Dường như muốn lao ra khỏi cơ thể và dung hợp với sức mạnh trong cơ thể Linh Bối. 

Ngay cả canh khí của Cửu Thiên cũng mơ hồ có chút rung động, dường như cũng cảm thấy rất hứng thú với sức mạnh trong cơ thể Linh Bối. 

Sức mạnh này tràn đầy chính nghĩa, chỉ cần vừa tiếp xúc, Cửu Thiên đã cảm nhận được dường như tất cả những chuyện không vui trong mình đều trở thành hư không. 

Linh Bối cười nói: "Rất lợi hại. Em cũng không biết đây là cái gì. Nhưng em biết được đây là sức mạnh trời sinh của em. Đúng rồi, em đã từng nói với anh rằng buổi tối em nằm mơ, thường xuyên ở một mình trong một đại dương tươi sáng không?" 

Cửu Thiên lắc đầu, đáp: "Chưa từng nói qua. Nhưng hiện tại em nói cũng không muộn. Được rồi, xem ra em chính là người được trời cao sủng ái. So với những người bình thường thì trời sinh đã lợi hại hơn. Em phải tranh thủ thời gian luyện tập nhiều hơn, có lẽ một ngày nào đó em sẽ có thể trở thành một cường giả đứng nhất nhì trong thế giới. Linh Bối che miệng khẽ cười nói: "Có thể mạnh hơn so với anh sao?" 

Cửu Thiên nói: "Vậy thì phải xem biểu hiện của em rồi" 

Hàn Liên sư huynh nghe hai người trò chuyện thì ghé đầu lại nói: "Thật không có thiên lý. Một người đẹp trai như huynh, tại sao chuyện tốt như vậy lại không xuất hiện trên người huynh chứ? Sư đệ là thiên tài, em dâu cũng là thiên tài. Thiên tài phối hợp với thiên tài, người khác sao có thể sống dễ dàng được đây!" 

Cửu Thiên nghe vậy cười nói: "Đệ không phải là thiên tài, chưa bao giờ phải" 

Hàn Liên sư huynh vỗ bả vai Cửu Thiên nói: "Sư đệ, đệ có thể phủ nhận, nhưng huynh sẽ chỉ cho rằng đệ đang khoe khoang đấy" 

Cửu Thiên nhướng mày nhìn Hàn Liên sư huynh, sau đó nhìn về phía đám người Sở Trực sư huynh. 

Hắn đột nhiên phát hiện, Sở Trực sư huynh cùng Sở Chính sư huynh, còn có đại sư huynh đều đang gật đầu. Tất cả bọn họ đều có vẻ đồng ý với lời giải thích của Hàn Liên sư huynh. 

Cửu Thiên kinh ngạc nói: "Các sư huynh đều thật sự cho rằng đệ là thiên tài sao? Các sư huynh có thể không biết, năm đó đệ suýt chút nữa đã không thi đậu học viện Võ Đạo" 

Đại sư huynh nói: "Sư đệ, thiên tài không phải đều là người sinh ra đã tu luyện nhanh hơn người khác. Loại người như đệ được gọi hoa nở muộn. Thiên phú của đệ là ý chí, là sự nỗ lực, vĩnh viễn không bỏ cuộc" 

Cửu Thiên hơi hé miệng, bỗng nhiên mỉm cười nói: "Đại sư huynh, huynh nói tựa như rất có lý" 

Đại sư huynh sờ bụng, ha ha cười nói: "Đệ thật đúng là dễ tin" 

Sở Trực sư huynh, Sở Chính sư huynh cũng cười theo. 

Hàn Liên sư huynh ôm lấy bả vai của Cửu Thiên, nói: "Quên đi. Đừng giả vờ nữa, đệ là kỳ tài trời sinh tu luyện. Ngay từ ngày đầu tiên đệ tiến vào Nhất Nguyên viện, huynh đã biết đệ sẽ có thể tu luyện nhanh hơn chúng ta! Xem ra sau này sư huynh vẫn cần đệ bảo vệ rồi!" 

Cửu Thiên lắc đầu cười khổ, chốc lát thở dài một tiếng nói: "Đó là đương nhiên" 

Trên bầu trời, trên hòn đảo nổi. 

Cuộc tỷ thí của những người khác vẫn còn đang tiếp tục. 

Tô Mạn, Khổng Lâm, Tả Tử Sâm, Hoàng Phủ Tường vẫn đang ở trong cuộc tỷ thí gay cấn. 

Người có thể chém giết đến thời điểm này đều không phải kẻ yếu. 

Cho dù những người trẻ tuổi này là cao thủ hàng đầu thì cũng không dám tùy tiện nói sẽ thắng được. Ánh mắt của Cửu Thiên liếc nhìn qua cuộc tỷ thí, sự chú ý hoàn toàn tập trung vào cuộc tỷ thí của Tô Mạn. 

Lúc này, Tô Mạn đang dùng sức mạnh cường đại của mình để hoàn toàn áp chế đối thủ. 

Không thể không nói, sức mạnh của Tô Mạn thật sự rất cường đại. 

Đối thủ của cô ta là một cao thủ hàng đầu trong cửu đại cường quốc, cũng là cao thủ đứng thứ chín trong tuyển tập mà Cửu Thiên từng đọc qua, Vương Du của nước Thương 

Minh! 

Không nghi ngờ chút nào, thực lực của Vương Du cũng tuyệt đối thuộc Võ Tôn cảnh. 

Nhưng đối mặt với Tô Mạn, biểu hiện của hắn ta thậm chí còn không bằng cường giả Thiên Canh. 

Bị mất thế tiến lùi, võ kỹ công pháp, khó có thể thực hiện dù chỉ là một chiêu. Toàn bộ đều bị Tô Mạn đánh bại. Đạo vực trên người chỉ có thể bao trùm bên ngoài thân, ở trạng thái phòng ngự. 

Căn bản không thể công kích! 

Tô Mạn một lần nữa cho thấy sức mạnh vượt xa những người khác. 

Một chưởng đánh ra, đạo vực vỡ vụn, chỉ bằng một ngón tay, đó là thiên địa hư vô! 

Khí thế trên người giống như thần linh. Trạng thái ngạo mạn, coi thường thiên hạ đó khiến bao nhiêu người xem đều sợ đến mức kinh hồn bạt vía. 

Quả thực khó có thể tưởng tượng được đây là khí thế do một người phụ nữ xuất ra. 

Cửu Thiên cũng cảm thấy kỳ quái, Tô Mạn cũng không phải là một người có khí phách này, sao lại có khí thế như vậy. 

Người ta nói thế do tâm sinh, khí thế của một người thường sẽ giống hệt như tính cách của người đó. 

Ví dụ như khí thế của Cửu Thiên, có thể dùng từ "ổn định" để miêu tả. 

Không cần biết có bao nhiêu lực áp chế, chỉ cần trạng thái ổn định như Thái sơn cũng có thể khiến đối thủ trở nên tuyệt vọng. 

Một ví dụ khác là khí thế của Sở Chính sư huynh, giống như một thanh Thần Đạo được rút ra khỏi vỏ. Khí phách lâm thiên, nhắm thẳng vào trời cao. Bởi vì Sở Chính sư huynh là một người có khí phách nghiêm nghị như vậy! 

Nhưng còn Tô Mạn thì sao! 

Khí thế của cô ta đến từ đâu, hoặc nên nói, đây là khí thế thật sự của cô ta? 

Cửu Thiên rất hoài nghi, tất cả sức mạnh mà Tô Mạn sử dụng đều không liên quan gì đến bản thân cô ta. 

Hơn nữa, sinh linh đại đạo mà Cửu Thiên nắm giữ, mơ hồ nói cho hắn biết, sinh cơ trong cơ thể Tô Mạn cũng có gì đó không ổn, hoàn toàn không có cảm giác sinh khí. Nó cực kỳ không phù hợp với thực lực hiện tại của cô ta. 

Cửu Thiên âm thầm suy nghĩ. 

Lúc này, phần lớn ánh mắt của mọi người đều tập trung vào những cao thủ quyền lực và nổi tiếng như Tô Mạn, Khổng Lâm, Cừu Loạn. 

Trong số mười hai hòn đảo nổi, trên hòn đảo thứ mười đã bất ngờ xảy ra chuyện ngoài ý muốn. 

Cuộc tỷ thí của hai người, một người là cao thủ của nước Long Võ trong cửu đại cường quốc, Cừu Nhung. Một người khác tên là Giả Minh. 

Danh tiếng của cả hai người này đều không quá lớn. 

Cừu Nhung có thể có danh tiếng vang dội ở trong nước Long Võ, dù sao cũng là cao thủ đệ nhị trong thế hệ trẻ tuổi của nước Long Võ. 

Nhưng ở trong mắt thiên hạ, vị trí thứ hai thì không đáng nhắc tới. Hầu hết mọi người đều nghĩ rằng chỉ cần nhìn vào Cừu Loạn, cao thủ đệ nhất nước Long Võ, là được rồi. 

Về phần Giả Minh, danh tiếng càng kém hơn. 

Không ai biết lai lịch của hắn ta, rất nhiều người đến bây giờ cũng không biết rốt cuộc hắn ta đến từ đâu, không rõ đi ra từ nơi nào của bốn giới, lại càng không biết thuộc quốc gia nào. 

Cừu Loạn là một người tiêu chuẩn trong nước Long Võ, Lân Long giáp, long đầu kiếm, khí chất thú hoang toàn thân, tiếng gầm rung trời. 

Mà Giả Minh lại là một người đàn ông với khuôn mặt tuấn tú. 

Mặc áo giáp ngân nguyệt, tay cầm trường kiếm dài ba thước, trông anh khí bức người. 

Hai người đều thuộc tu vi Thiên Canh cảnh, nhưng phòng ngự của Giả Minh tựa như yếu hơn một chút, trong trận chiến đã bị Cừu Nhung đánh liên tục đến mức hộc máu. 

Cừu Nhung tiếp tục gào lên, dùng một kiếm chém xuống. 

Với cơ bắp săn chắc, canh kình bạo khí, sức mạnh của Long Nhân tộc, tuyệt đối không thể khinh thường. 

Trường kiếm của hai người va vào nhau, nửa thân người của Giả Minh trực tiếp bị đập xuống hòn đảo nổi. 

Trong chốc lát, hòn đảo nổi phát ra một tiếng động lớn, những đường vân vỡ vụn như mạng nhện xuất hiện. 

Mắt thấy Giả Minh sẽ không chịu được nữa! 

Cừu Nhung lớn tiếng nói: "Đi chết đi!" 

Canh kình bùng nổ lần thứ hai, Long Thần nhị trọng kình! 

Canh kình cuộn lên như sóng biển, Giả Minh trực tiếp phun một ngụm máu tươi ra, canh kình trên người đột nhiên trở nên uể oải. 

Đúng lúc mọi người cho rằng Giả Minh sẽ thua. 

Đột nhiên, Giả Minh cũng hét lớn một tiếng. 

"Thú ngưng!" 

Một đạo cường quang sáng lên, trong không trung đột nhiên xuất hiện một thân ảnh quái thú! 

Ngũ hành hóa thú, vạn thú trỗi lên! 

Cừu Nhung hoàn toàn không kịp phản ứng lại, hắn ta ngơ ngác nhìn thú ảnh đột nhiên xuất hiện trên không trung, hai mắt trừng lớn. 

Bùm! 

Thú ảnh trực tiếp nhấn chìm Cừu Nhung. Một khắc sau, Cừu Nhung bị đánh ngã và bay ra ngoài, máu tung ra vô số. 

Pháp quyết! 

Lại là pháp quyết 

Vô số người kêu lên thành tiếng. 

"Mau nhìn kìa, Giả Minh đã sử dụng pháp quyết!" 

"Trời ơi, hắn ta là một võ giả, lại dùng được pháp quyết của luyện khí sĩ!" 

"Điều này sao có thể!" 

Cửu Thiên nghe được tiếng hét, tất cả đều tỏ vẻ kinh ngạc, quay đầu nhìn lại. 

Trên hòn đảo nổi, Giả Minh thở hổn hển, chậm rãi từ trong hố bò dậy. 

Giả Minh giơ cao trường kiếm, lớn tiếng nói: "Chỉ là một tiểu tử của nước Long Võ mà cũng muốn đánh thắng tôi, buồn cười! Hừ, là anh ép tôi dùng chiêu này!" 

Vừa nói, Giả Minh vừa nhìn đám người đang kinh ngạc phía dưới, hất tóc rồi nói tiếp: "Để tôi giới thiệu lại bản thân một chút. Thật ra thì tôi cũng không phải họ Giả, cũng không phải tên là Giả Minh. Mọi người hẳn là có thể nhận ra, đây chỉ là một cái tên giả thôi!" 

Trường kiếm đột nhiên dựng thẳng trên mặt đất, Giả Minh thẳng lưng, lớn tiếng nói: "Tôi tên thật là Cửu Thiên!" 

Trong nháy mắt, Cửu Thiên há to miệng. 

Linh Bối, Hàn Liên sư huynh, Sở Trực sư huynh, Sở Chính sư huynh, đại sư huynh, Nam Cung Lệ,.... 

eyJpdiI6IkhLMFZ5Y0VPU1VzVEJOVHJGMVY5SHc9PSIsInZhbHVlIjoicDcySTNieWRraTZzb0hCUVFaVVVncTNYUmVwTllrMHJ4MEpseGVuZ1g5RVR0dkM5NDh6Y2FtZ0JqZ3hzSms3ZWZkeUNvODkybE1yZkRsNzhYYWxPSkV3Tm9YWmtvUWFzb2o5dW5EdlpPSllPb2VrODFuWTB3TStObjJ0N214Tmpxd1wvbyttWjQ0YlNNWGZkNTk2dkE2ZHVhcjhET3p0bUF1MmNLeEVMeFhEcFwvWkhsXC9GbFZPS2xXQUY2SkR0WE5WQ3Q0ZUlUb0dyK25FcHVFbWVVOENrZz09IiwibWFjIjoiYTQyYjcyYmQ1Njc0NTQ1YmUyM2YyZDRlMTE0ODc0YmM5MWY3YTAzMThjMDI0ZjY4Y2Q4ZDIyZGI0NDFiYTEwNyJ9
eyJpdiI6InBwWFg0dlo2ZGh3bVl6NHhuU1Yzcmc9PSIsInZhbHVlIjoiSlF2dFwvSDFZd21SYm13QThpdytkRVVNd3g2MHV3T3hSU254dEJuM3g3RmxyZlBYdzc0QjZhM21vNU00YjFoOTJMeTNkNDVveWRRcWhVaFhlT3ZBam41WTYxUjhRbysyV1hWTVJHUEVhb1Brck5UbEhRUFJqTktOSjdLczJyZXNlemNvVXUzZTJ0aHBcL0NiMys4Wk1Dd1wvMFQ5QVg4dVBJMDRWbnphaXFURWdnYWhBXC80TXdiWVwvaWl4U1hwVWp2S3VoeFJleDQ3c0xlYmpoUU1ibGV6bGdKZUFFcFArQzVnUWxuSmFSS1dkWGtSMmRtMXdCNVNUQlpvM2J3K1BHdHNtSVwvYWVEWUlkYm16MHlPMUZzeXlZODgrTzVSODJqYVM3RmRWcml3R09qTWxuYlZjYmJQNDRXQlpYd01nN3ppeVlRdlE4UTJSVFdTYmd2NFNCSjJDblhvU2FVNEJud0p3aE5jTU9Sa0gwVUJvPSIsIm1hYyI6ImJlNGQzNDNjNGU1MDJhODgxMjE1ZGVkYzQ3NDhmZjRkM2Q4ZDQzODRkZjdhOWVmNWIyNTY4MjBkNmNhYTE3ZGYifQ==

Cửu Thiên lẩm bẩm nói: "Đây là đang đùa với mình sao?"

Ads
';
Advertisement
x