Có thần binh trong tay, khí tức của Tả Tử Sâm lại bắt đầu bùng nổ.
Hắn ta vốn đã đạt tới tu vi Thiên Canh đỉnh phong, lúc này khí tức đã vọt tới võ tôn.
Huyết quang trên kiếm Diêm La như nối liền với cánh tay của Tả Tử Sâm.
Nhìn qua như thể tay hắn ta mọc ra thanh kiếm này.
Hơi thở Tả Tử Sâm dần trở nên nặng nề, tròng mắt màu đỏ như máu.
“Ma binh!”
Không ít người đã nhận ra.
Ma binh có huyết chi đạo nồng đậm như thế khó mà gạt được pháp nhãn của mọi người.
Trong phút chốc, rất nhiều người đều nhíu mày.
“Không ngờ Tả Tử Sâm lại là ma tu!”
“Ma tu to gan dám đường hoàng tham gia cuộc thi đấu vạn phương chư quốc như thế!”
“Sao không ai lên bắt hắn ta!”
Đám đông không ngừng la hét, lúc này, trên người Tả Tử Sâm lại toả ra một luồng sáng màu trắng sữa.
Đại trận xuất hiện dưới chân hắn ta như huyết liên nở rộ.
Mà bên trong huyết liên còn có một vệt sáng vô cùng thánh khiết.
Tả Tử Sâm cao giọng: “Ô uế chi địa, dựng dục thánh khiết. Huyết ngưng chi liên, trán phóng sinh cơ”
Một nửa cơ thể Tả Tử Sâm bỗng toả ra luồng sáng trắng.
Một bên đỏ, một bên trắng, Tả Tử Sâm trông như tu la song diện.
Hắn ta nâng trường kiếm trong tay lên rồi cao giọng: “Hồng Liên Chi Hải!”
Kiếm ra, xung quanh Cửu Thiên lập tức xuất hiện một biển hoa sen đỏ.
Thậm chí dưới chân hắn cũng đều là hồng liên yêu dị.
Trên cầu vồng, quốc chủ nước Tu La đứng dậy giải thích với những quốc chủ khác: “Đây là công pháp vô thượng của nước Tu La bọn ta, vừa chính vừa tà, không thiện không ác. Nhưng ta có thể khẳng định với các vị, đây không phải là võ kỹ ma tu. Chẳng qua là một thanh ma binh được binh thánh lưu lại và một bộ công pháp hợp với ma binh mà thôi”
Quốc chủ nước Tu La cố ý hô lớn để đám đông bên dưới đều nghe rõ.
Ông ta sợ rằng Tả Tử Sâm sẽ bị hiểu lầm là ma tu.
Nhưng mọi người cũng không phải đồ ngu. Thấy trên người Tả Tử Sâm toả ra ánh sáng thánh khiết như thế, ít nhiều có thể chứng minh hắn ta không phải là ma tu.
Cửu Thiên quay đầu nhìn hồng liên xung quanh, hắn có thể cảm nhận được năng lượng đang nhanh chóng ngưng tụ bên trong.
Không ngờ huyết chi đạo lực ngưng tụ lại khiến máu trong cơ thể Cửu Thiên cũng chấn động theo rồi như sắp bị hút cạn.
Tâm thần khẽ động, Cửu Thiên lập tức ngăn chặn huyết dịch cơ thể sôi trào.
Ngay sau đó, vô số cột sáng từ huyết liên bắn về phía Cửu Thiên.
Nhìn từ xa như hàng vạn tia bạch quang ngưng tụ thành kiếm khí rồi nhanh chóng tụ về phía Cửu Thiên.
Thấy thế, Cửu Thiên chỉ nhẹ nhàng nhấc tay rồi ấn xuống.
“Đạo ngưng!”
Đạo vực dưới chân dâng lên, những tia sáng trắng vừa vọt tới trước mặt hắn đều đột ngột biến mất.
Xung quanh Cửu Thiên như xuất hiện vô số bức tường có thể thôn phệ năng lượng, không có một chút năng lượng nào có thể chạm lên người Cửu Thiên.
Lúc này, Cửu Thiên bỗng xoay người vung kiếm.
Âm thanh trầm đục vang lên, một bóng người chợt xuất hiện rồi đánh tới, đó chính là Tả Tử Sâm.
Tốc độ của hắn ta rất nhanh nhưng trong mắt Cửu Thiên vẫn hơi chậm.
Kiếm Diêm La trong tay như vật sống muốn cắn trọng khiếm Vô Phong.
Nhưng ngay sau đó, cường quang trên trọng kiếm Vô Phong loé lên. Kiếm Diêm La phát ra một tiếng keng rồi run lên. “Ầm!”
Tay trái Tả Tử Sâm tung ra một chưởng.
Cửu Thiên không thèm nhìn, cũng tung ra một chưởng đáp lại.
Hai chưởng chạm nhau, Tả Tử Sâm rên lên rồi cả người lẫn kiếm đều bay ra ngoài.
Tiếng xương cốt vang lên răng rắc, âm dương chi lực bùng nổ, tuyệt đối vượt xa võ tôn bình thường.
Chút tu vi của Tả Tử Sâm mà muốn đấu với hắn thì chính là trứng chọi đá.
Cửu Thiên dậm chân xuống, tất cả huyết liên đều vỡ vụn thành những đốm sáng.
Tả Tử Sâm lại giơ kiếm Diêm La lên, Cửu Thiên phất tay về phía hắn ta.
Trong chớp mắt, kiếm Diêm La trực tiếp tách khỏi cánh tay của Tả Tử Sâm.
Tả Tử Sâm đau đớn gào lên, còn Cửu Thiên đã nắm chặt kiếm Diêm La.
Canh khí hoá âm dương, Cửu Thiên sờ lên thân kiếm.
Sau đó, kiếm Diêm La lập tức yên tĩnh.
“Một thanh kiếm không tệ!”
Cửu Thiên nhìn kiếm rồi nói.
Trên trán Tả Tử Sâm đã tràn đầy mồ hôi lạnh, mất đi kiếm Diêm La, khí tức của hắn ta lập tức biến mất, đứng đây thôi cũng muốn gục ngã.
Ánh mắt hắn ta loé lên, lúc này, Cửu Thiên trong mắt Tả Tử Sâm trông vô cùng cường đại.
Thực sự không phải là đối thủ cùng cấp.
Hắn ta cứ tưởng sau khi lấy kiếm Diêm La ra thì có thể liều một trận với Cửu Thiên.
Nhưng xem ra suy nghĩ này nực cười biết bao. Thản nhiên đoạt lấy binh khí của người khác, thực lực cỡ này đã vượt xa hắn ta không biết bao nhiêu lần lần.
Cửu Thiên chỉ tung ra vài chiêu đã đánh cho hắn ta không còn mảnh giáp.
Tuy Tả Tử Sâm vẫn còn vài chiêu kiếm pháp nhưng với Cửu Thiên thì tất cả đều vô dụng.
Bọn Cừu Loạn luôn đứng cạnh quan sát cũng nghiêm mặt. Thực lực của Cửu Thiên đã đủ để đạt hạng nhất rồi.
Ngay cả người luôn vênh váo tự đắc như Tô Mạn cũng hơi sầm mặt.
Vì bắt đầu từ lúc này, cô ta cũng cảm giác được mình không thể thắng nổi Cửu Thiên.
Cửu Thiên vung tay ném kiếm Diêm La vào thắt lưng. Thấy thế, sắc mặt đám người bên người đều hơi kỳ lạ.
Lại là trò đoạt binh khí, đây không phải là lần đầu Cửu Thiên làm trò này.
Nhớ tới chiếc áo choàng Vân Lam mà Cửu Thiên mãi chưa lấy ra dùng cũng là pháp khí đoạt được từ tay Đường Huy của Bát Phương Tiền Trang.
Tả Tử Sâm thấy cảnh này thì hô lớn: “Đê tiện! Trả kiếm cho tôi!”
Nói xong, Tả Tử Sâm lập tức xông về phía Cửu Thiên.
Cửu Thiên mỉm cười rồi vung tay: “Tiểu Hắc, hắn là của ngươi. Đến lúc báo thù rồi!”
Lời vừa dứt, hắc long lại xuất hiện.
Tả Tử Sâm mới vọt tới trước mặt Cửu Thiên còn chưa kịp phản ứng đã thấy một cái mông cực lớn từ trên trời rơi xuống.
Âm!
Thân hình Tiểu Hắc chợt trở nên to lớn, nó đặt mông lên người Tả Tử Sâm rồi đè hắn ta xuống đất.
Trên mặt đất xuất hiện một cái hố cực sâu. Tiểu Hắc điên cuồng lắc mông như muốn nghiền chết Tả Tử Sâm.
Có thù báo thù, có oán báo oán.
Tiểu Hắc mới bị đánh nên trong lòng còn tràn đầy lửa giận, hiện giờ xả hết ra ngoài.
Cửu Thiên thản nhiên nói: “Đánh bạn của tôi thì phải trả giá. Tôi sẽ lấy kiếm của anh coi như là tiền bồi thường. Nói thật, tuy thanh kiếm này không tệ nhưng kiếm pháp của anh nát quá, còn tệ hơn cả đao pháp. Tôi thấy sau này anh cứ dùng đao đi!”
Nói xong, Tả Tử Sâm giãy dụa nhô đầu ra khỏi môn của Tiểu Hắc.
Trong nháy mắt, Tả Tử Sâm lại biến mất, lần này e là hắn ta khó mà bò ra được nữa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất