Một trận đấu kịch kiệt lại kết thúc thế này, thực sự khiến không ít người phải nghẹn họng. 

Thấy Tiểu Hắc không ngừng vặn mông, sắc mặt của đám đông vô cùng cổ quái, không ai nói nên lời. 

Một lúc lâu sau, Cửu Thiên mới phất tay với Tiểu Hắc. 

Tiểu Hắc lập tức thu nhỏ lại rồi trèo lên vai Cửu Thiên, ngoan ngoãn như một chú chó con. 

Hắn nheo mắt nhìn mặt đất, nơi đó đã có một cái hố cực lớn. 

Đất đá cát bụi bay theo chiều gió, Tả Tử Sâm đang ở vị trí trung tâm của cái hố. 

Dù là thế nào thì Tả Tử Sâm vẫn là cường giả Thiên Canh đỉnh phong có bất diệt thân. Tiểu Hắc không thể dùng mông giết chết hắn ta được. 

Nhưng lúc này, Tả Tử Sâm đã thật sự bị đè hôn mê bất tỉnh. 

Không biết là bị Tiểu Hắc đè ngất hay là bị mông Tiểu Hắc hun ngất. 

Vì thân là thú hoang, Tiểu Hắc không có thói quen ngồi xổm đi nhà xí đâu. 

Sau khi trận đấu kết thúc, Cửu Thiên phi thân rời khỏi đảo nổi. Tả Tử Sâm cũng bị một đám luyện khí sĩ của nước Kình Thiên khiêng đi cấp cứu. Với tố chất cơ thể của hắn ta, chắc không bao lâu nữa sẽ tỉnh lại thôi. 

Tam thánh dẫn đầu vỗ tay. 

Đây cũng là lần đầu tiên họ làm thế kể từ khi cuộc thi đấu vạn phương chư quốc bắt đầu. 

Nên tất cả quốc chủ đều vội vàng vỗ tay theo, đám đông bên dưới cũng hoan hô không ngừng. 

Ánh mắt tam thánh cường giả nhìn Cửu Thiên đều mang theo ý cười. 

Tất cả mọi người đều suy đoán, chắc chắn tam thánh cường giả đều đang cân nhắc nhận Cửu Thiên làm đệ tử. 

Bây giờ phải xem Cửu Thiên chọn người nào thôi. 

Bản thân Cửu Thiên cảm thấy chẳng có gì đặc biệt nhưng những người khác đã bắt đầu tấm tắc tán thưởng. 

Đây là ước mơ của biết bao nhiêu người, thế mà Cửu Thiên còn có thể chọn lựa. 

Đúng là tức chết người khác mà. 

Tuy Cửu Thiên đã nhập tôn nhưng nếu bái thiên hạ chí cường làm sư phụ cũng chẳng thành vấn đề. 

Vì với thánh giả mà nói, Ngoại Canh, Địa Canh, Thiên Canh, thậm chí là võ tôn đều không có gì khác nhau. 

Như một con người nhìn xuống đàn kiến, con kiến này có thể lớn hơn những con kiến khác một chút nhưng vẫn chỉ là kiến thôi. 

Trừ khi kiến biến thành người, nếu không đều như nhau. 

Cửu Thiên phi xuống cạnh Nam Cung Lệ. Vũ Hoàng Yến cười híp mắt: “Chúc mừng anh, cuối cùng cũng bước vào âm dương cảnh, từ hôm nay trở đi, anh chính là một võ tôn chân chính” 

Nam Cung Lệ cũng tỏ vẻ hâm mộ, Cửu Thiên cười đáp: “Võ tôn à, chỉ mới bắt đầu thôi, còn thiếu một nửa. 

Một câu rất khó hiểu, nếu là người khác chắc chắn sẽ không hiểu ý hắn là gì. 

Nhưng Nam Cung Lệ và Vũ Hoàng Yến đều hiểu ẩn ý trong lời Cửu Thiên. 

Thân là khí võ song tu, nhập tôn với Cửu Thiên chỉ mới tính được là một nửa. 

Đến khi hắn lại đột phá thành tôn giả thì mới được xem là nhập tôn hoàn toàn. 

Năng lượng của người bình thường chỉ có thể hoá âm dương kình hoặc càn khôn kình. 

Nhưng với Cửu Thiên thì đây chỉ là vấn đề chuyển hoá. Khi chứng kiến Diệp Nam Thiên nhập tôn, hắn đã thông suốt đạo lý canh khí hoá âm dương kình nên mới có thể nhập tôn. Từ nay, canh khí của hắn có thể tuỳ ý hoá thành âm dương kình. 

Nhưng canh khí của Cửu Thiên vẫn không biến mất, âm dương kình như thần hồn lực, chẳng qua có thêm một cách chuyển hoá mà thôi. Nếu vậy thì đợi tới khi hắn giác ngộ được càn khôn chi lực thì canh khí của hắn cũng có thể chuyển hoá thành càn khôn chi lực rồi. 

Hơn nữa, Cửu Thiên còn cảm thấy ngày đó sẽ không quá xa. Nói không chừng, trong cuộc thi này, hắn có thể đột phá thêm lần nữa. 

Nhất pháp thông, vạn pháp minh. Sau khi giác ngộ được âm dương chi lực, Cửu Thiên đã hiểu được rất nhiều điều, cũng hiểu được bản nguyên thiên địa ở đâu, đại đạo là gì. Với trạng thái này, việc xung kích càn khôn kình sẽ dễ dàng hơn những tiên khí sư khác nhiều. 

Trong cơ thể hắn, thế giới chi lực và canh khí vẫn cùng tồn tại, nhưng thế giới chi lực đã bắt đầu dung hợp với canh khí. 

Cửu Thiên có thể cảm giác được bản thân đã bắt đầu sở hữu năng lực chi phối thế giới. 

Không ít ỏi và hoàn toàn không thể khống chế như ban đầu mà như đứa trẻ vừa tiếp xúc với binh khí. Tuy không hiểu cách để phát huy triệt để thanh binh khí này nhưng ít ra bây giờ, hắn có thể nhấc nó lên, dùng cách đơn giản nhất như chém người đã không thành vấn đề. 

Cửu Thiên cảm thấy đây mới là thành quả lớn nhất của lần đột phá này. 

Bây giờ hắn cần một chút thời gian để nghiên cứu kỹ thế giới chi lực trong cơ thể. 

Một khi hắn đã quen với cách sử dụng thế giới chi lực và hoàn toàn có thể khống chế nó thì con đường tôn cảnh này sẽ lại nhảy vọt. 

Cửu Thiên nhếch môi, người khác càng luyện thì càng cảm thấy khó khăn. 

Sao hắn cảm thấy mình càng luyện thì càng hiểu rõ, càng trở nên đơn giản thế nhỉ. 

Tính riêng đại đạo thì hắn đã có tới vài sự lựa chọn rồi. 

Chưa nói đến thiên địa thôi diễn chi đạo, trong cơ thể hắn còn có sinh linh chi đạo, tử linh chi đạo của Tử Linh châu. Bắt đầu từ hôm nay đều có thể dần tìm hiểu. 

Hơn nữa, Cửu Thiên vẫn chưa nói với người khác. 

Thực ra, khi ở nước Đan Thánh, trước bài vị của Thần Tiêu võ thánh, hắn mơ hồ cảm nhận được Thần Tiêu võ thánh đã truyền một nguồn năng lượng vào người hắn. 

Ban đầu Cửu Thiên cứ nghĩ nguồn năng lượng kia là để hắn ngưng kết công pháp của cơ thể thôi. Nhưng sau khi nhập tông, nguồn năng lượng này lại dần nổi lên và hơi cảm ứng. 

Cửu Thiên kinh ngạc phát hiện thì ra đây cũng là một cỗ đại đạo. 

Tuy rất yếu ớt, gần như không có nhưng thực sự là đại đạo chi lực lưu lại trong cơ thể Cửu Thiên. Nếu hắn đoán không sai thì nó là đại đạo thành danh của Thần Tiêu võ thành, thiên mệnh đạo của ác chiến thiên hạ. 

Cũng chính là một trong những đại đạo có uy lực mạnh nhất trong truyền thuyết. 

Cửu Thiên phải bỏ chút công sức nghiên cứu đại đạo này mới được. 

Dù sao chỉ cần hắn giác ngộ được một trong ba đại đạo này thì có thể bước vào cực hạn, trực tiếp phong thánh. 

Còn việc chọn cái này thì Cửu Thiên không gấp. 

Cứ từ từ, xem xem thiên phú của bản thân phù hợp với cái nào. 

Thực ra nếu so sánh thì chắc sinh linh đại đạo là tốt nhất. 

Vì hắn đã tham ngộ đạo này từ rất lâu rồi. 

Cửu Thiên yên lặng đứng tại chỗ, hai tay chắp ra sau lưng, đầu ngẩng lên trời. 

Sau hai trận đấu, sáu người còn lại sẽ tiếp tục tỷ thí. 

Đảo nổi lại khôi phục như lúc ban đầu, con rùa lại xuất hiện, kiếm vàng tiếp tục xoay tròn. 

Sắc mặt của sáu người còn lại đều ngưng trọng. Vì sau khi xem trận đấu của Cửu Thiên và Diệp Nam Thiên, bọn họ đều có thể cảm nhận sâu sắc, nếu muốn đấu với Cửu Thiên hoặc Diệp Nam Thiên thì trận này chính là mấu chốt. 

Một khi gặp phải đối thủ mạnh có thể sẽ phải lưỡng bại câu thương. 

Nhưng Diệp Nam Thiên và Cửu Thiên đều không hề bị thương. Nghĩa là bọn họ phải dốc hết sức thắng trận này mà không hề bị thương. Do đó, đối thủ là ai sẽ vô cùng quan 

trọng. 

Kim kiếm dần dừng lại. 

eyJpdiI6IkxicVwvRjE4RkZ6SlNub0wrMnhFMFJ3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik54bHJhZGhOdWdNWlpDOU9KMWZBd0VFb2dSRmhxMzJ6cmxCakFyeHV3MDlmVDNOOW1WdGxjU0o4XC94WFwvVFBlT0hYTXNmb1pCaHZNZW5pcUxmTytDS0FQOG1ITVJcL0xDTlZRK2YwRmRMXC9zQWI4eHExelNOMnZkanZYc1wvQ3RYM3ZxalhucW0yQVJaREVCKzNBOVduV0JmdkhJN2F4R2FkdlpcL1cyaXhDbHM4RXNvaU5XTWpmYUJQT3FheVwvekVtVDdwQ1RRXC9DdzBCY2RFdU12R1F4VEVvUlRuaVJzckIzeDlmWlVJVGZJYzI1alNSRmtEWGNoOGV0anZcL3lxTHhCNU5NRTV4UVZEWjhrVHJGVEFWVUlGd0pRPT0iLCJtYWMiOiJlYTQzYmE4NGFiNjU4MDljMDAyYzdiNDNmZjRiMmZkOTk2ODgxMjQ3YzMxMDUwOTM4YzkyYTBiZmZiOTRlZDM3In0=
eyJpdiI6IldzOERNZ0hVUENCWWlXVzl0RmErSHc9PSIsInZhbHVlIjoiM3RpNmFkaFQ5TTJITjkxYThvKzJWKzNOdUkyeWFIcExxS1owR3pKMUIyQ1k0ckpuQWkrXC9cL21tNUpKQzZVeTFaelBxckY1V1wvQ2l1UHl2U05xanIyQnZEOUhTK1lFYVhmcnFmZnRBODR2NDdmOWNvWitVUWNhRStCMUx5SjZ2R2czbHNVMEIrYVU5RTVaRnVPaHFTTEtnPT0iLCJtYWMiOiI1NmEwMzBiMDgyYmU1ZDk5NjFkNzI5MjkyM2VhM2MwNGEyMTQ3MGE5MWFlYzQ0N2VjNDBmNDNkYWIwNzc0ZjE3In0=

Giả Minh lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Ads
';
Advertisement
x