Ngẩng đầu, Diệp Nam Thiên nhìn về phía Tô Mạn, trên mặt không có chút sợ hãi, ngược lại lại mang theo ý cười. 

Hai người Cửu Thiên và Phong Tuấn Kiệt từ từ lùi về, để lại đảo nổi cho Tô Mạn và Diệp Nam Thiên. 

Cửu Thiên và Phong Tuấn Kiệt hóa thành luồng sáng bay xuống phía dưới, đáp thẳng xuống mặt đất. 

Trên hòn đảo bay, Tô Mạn lạnh lùng nhìn Diệp Nam Thiên. 

Vẻ mặt của cô ta chỉ có chán ghét, không có chút vui vẻ. 

Rõ là Diệp Nam Thiên không phải đối thủ cô ta muốn, cô ta muốn phân cao thấp với Cửu Thiên hơn! 

Đáng tiếc ông trời không thuận theo ý muốn của con người, hôm nay đối thủ của cô ta là người tự xưng là Hoàn Vũ Tiểu Thánh, Diệp Nam Thiên! 

“Anh không phải đối thủ của tôi, nếu như bây giờ nhận thua thì có thể bảo toàn được tính mạng!” 

Tô Mạn lạnh lùng nói với Diệp Nam Thiên. 

Hiếm khi mới có một hôm cô ta mở lời trước với Diệp Nam Thiên. 

Nếu là lúc bình thường, cô ta sẽ thẳng tay giết đối thủ của mình một cách tàn nhẫn vô tình. 

Đáng tiếc Diệp Nam Thiên không nhận ra được ý tốt từ lời nói của cô ta. 

Hắn vung tay, nắm chặt thanh trường kiếm trong tay. 

Diệp Nam Thiên mỉm cười nói: “Tôi sẵn lòng thử một lần!” 

Nói xong, canh kình xông ra từ toàn thân Diệp Nam Thiên. 

Hôm qua mới bước vào cảnh giới Võ Tôn mà hôm nay hoàn toàn không nhìn ra chút bất ổn nào cả. 

Biểu hiện của hắn ta như một cao thủ đã ở cảnh giới Võ Tôn được vài năm! 

Tô Mạn cũng phóng ra canh kình của mình. 

Ngay khi canh kình của cô ta xuất hiện, cả đám người đều kinh ngạc hét lên. 

“Sao lại có canh kình như thế này!” 

“Đây vẫn là canh kình à?” 

Lúc này, trong cơ thể Tô Mạn tràn ngập sức mạnh trong suốt. 

Không có màu sắc và cũng không có hình dạng cố định. Chỉ có sức mạnh như pha lê trong suốt lưu chuyển, khiến thân hình của cô ta có phần mơ hồ, thỉnh thoảng sức mạnh này còn phản chiếu ánh sáng mặt trời, ánh lên những tia sáng đầy màu sắc. 

Đây là lần đầu tiên mọi người nhìn thấy loại canh kình này. 

Tất cả mọi người, kể cả Cửu Thiên, đều cảm thấy rất mới lạ. 

Nhưng Cửu Thiên không biết, không có nghĩa là người khác không biết. 

Phong Tuấn Kiệt ở bên cạnh đã nhận ra. Hắn lớn tiếng nói: “Canh kình Tinh Văn, sao Tô Mạn lại có loại canh kình này?” 

Cửu Thiên hỏi: “Sao vậy, loại canh kình này hiếm lắm à?” 

Phong Tuấn Kiệt nói: “Không phải hiếm, mà là loại canh kình này. Thông thường chỉ có thể thấy được ở cơ thể của võ tôn sắp chết. Đây là dấu hiệu cho thấy canh kình trong cơ thể không vận hành trơn tru và không thể nâng cao được nữa. Tô Mạn còn trẻ như thế, sao có thể như vậy được?” 

Phong Tuấn Kiệt có chút khó hiểu. 

Ánh mắt Cửu Thiên lóe lên, có vẻ hắn đã hiểu được gì đó. 

Phong Tuấn Kiệt không có sinh linh đại đạo, đương nhiên không nhìn ra được tình hình thực sự của Tô Mạn. 

Nhưng Cửu Thiên có thể thấy rõ ràng, sức sống trong cơ thể Tô Mạn gần như cạn kiệt. 

Nếu hắn đoán đúng thì nguyên nhân vừa rồi Tô Mạn nói như vậy với Diệp Nam Thiên hẳn là do sức sống của cô ta sắp cạn. 

Bây giờ Cửu Thiên chắc chắn đối với Tô Mạn mà nói, việc sử dụng Thiên Mệnh Đạo chính là đang rút ngắn tuổi thọ của chính cô ta hết lần này đến lần khác. 

Đến bây giờ Tô Mạn gần như đã sức cùng lực kiệt, như ngọn đèn leo lắt. 

Vậy nên canh kình của cô ta mới là loại canh kình Tinh Văn mà Phong Tuấn Kiệt đã nhắc tới. 

Nói cách khác, thực ra, mỗi một chiến thắng của Tô Mạn đều là con đường dẫn cô ta đến cái chết. 

Từ đây có thể thấy, cô ta là một người đáng thương. 

Trên hòn đảo nổi, Tô Mạn ra tay trước. 

Không có chuẩn bị, cũng không báo trước. Vừa bắt đầu, Tô Mạn đã trực tiếp thi triển sức mạnh mạnh nhất của mình. 

Thiên Mệnh Đạo, chết! 

Một chưởng xuất ra, sức mạnh của Đạo giáng xuống, không thể nào tránh được và cũng không có cách nào để né tránh. 

Điều Diệp Nam Thiên có thể làm chỉ có mạnh mẽ phản kháng! 

Tô Mạn nhất định đã dồn hết sức mạnh vào chiêu này. 

Cô ta dường như định tốc chiến tốc thắng. 

Vì vậy, vừa lên đã ra sát chiêu! 

Canh kình trên khắp cơ thể Diệp Nam Thiên lập tức vỡ vụn, đạo vực vừa ngưng tụ chưa kịp khai triển đã bị Thiên Mệnh Đạo mạnh mẽ phá vỡ. 

Rầm một tiếng, Diệp Nam Thiên ngã xuống đất. 

Thật nhanh chóng, thật quyết đoán. 

Không ai ngờ được lại là một trận chiến như vậy. 

Trận chiến tuyệt đẹp mà mọi người mong đợi dường như chưa kịp bắt đầu đã kết thúc. 

Diệp Nam Thiên trúng chiêu này liền ngã xuống đất. 

Những công pháp võ kỹ, đạo vực mà hắn ta biết còn chưa kịp thể hiện thì đã bị một chiêu đánh cho máu me bê bết khắp người. 

Dưới Thiên Mệnh Đạo, muốn ngươi sống thì ngươi sẽ sống, muốn ngươi chết thì ngươi phải chết. 

Có lẽ cách duy nhất để bảo toàn tính mạng dưới chiêu này là liều mạng xem thử mạng của mình có cứng hay không. 

Ví dụ như tên Cừu Loạn kia, thân là cường giả của Long Nhân Tộc, sức sống không phải dạng vừa. 

Nhưng dù vậy, hắn ta cũng suýt chết trong tay Tô Mạn. 

Cuối cùng phải dựa vào Long Châu của chính mình mới giữ được một mạng. 

Về phần Diệp Nam Thiên, không ai biết hắn ta sẽ như thế nào. 

Nhưng bây giờ, xem ra tình thể không lạc quan chút nào! 

Tô Mạn nhìn Diệp Nam Thiên bị mình một chiêu đánh ngã, thở phào nhẹ nhõm. 

Cô ta không ngờ lại có được chiến thắng đơn giản như vậy. Nhưng điều này cũng tốt, cô ta có thể tiết kiệm được không ít sức lực. 

Tô Mạn rút tay lại, chuẩn bị rời đi. 

Nhưng vào lúc này, Diệp Nam Thiên lại từ từ bò dậy từ dưới đất. 

Vừa thổ huyết, Diệp Nam Thiên vừa nói: “Đại đạo thật mạnh, nếu như tôi không có chuẩn bị trước, lần này e là tôi chết chắc rồi!” 

Nói rồi, Diệp Nam Thiên lục lọi trên người mình. 

Đột nhiên, hắn ta lấy ra hai viên Long Châu. 

Hai viên Long Châu này rõ ràng không phải vật tầm thường. Nhưng lúc này, chúng đã vỡ nát. 

Trên đó còn có dấu tay rõ ràng. 

Diệp Nam Thiên buông rơi Long Châu, vừa buông tay, hai viên Long Châu liền biến thành bột phấn. 

Tô Mạn hoàn toàn khiếp sợ, Diệp Nam Thiên lại dùng cách này chống lại Thiên Mệnh Đạo của cô ta, chết tiệt! 

Chỉ hai viên Long Châu cỏn con, mà phá được công pháp mạnh nhất của cô ta? 

Cửu Thiên, Phong Tuấn Kiệt khá bất ngờ. Diệp Nam Thiên chơi chiêu này rất hay! 

Thứ Thiên Mệnh Đạo giết không phải Diệp Nam Thiên, mà là viên Long Châu trong tay Diệp Nam Thiên. Nói cách khác, sức mạnh vừa rồi bị Tô Mạn phá vỡ không phải là sức mạnh của chính Diệp Nam Thiên. Mà là sức mạnh được hắn ta phóng ra bằng cách kích hoạt Long Châu. Cố tình dụ dỗ Tô Mạn đánh ra một chưởng này! 

“Cao thủ! Làm sao hắn biết chính xác lòng bàn tay của Tô Mạn sẽ đánh vào ngực hắn?” 

Phong Tuấn Kiệt ngạc nhiên nói. 

Câu nói của Phong Tuấn Kiệt đã tiết lộ điểm mấu chốt. Đây cũng chính là vấn đề Cửu Thiên muốn hỏi. 

Nhưng Cửu Thiên còn chưa kịp lên tiếng thì Tô Mạn đã lạnh lùng hừ một tiếng. 

Ngay lập tức, một chưởng khác giáng xuống. 

Mà ngay tại thời điểm cô ta giơ tay lên, Diệp Nam Thiên hơi nghiêng người, lấy ra một nắm Long Châu. 

Âm! 

Sức mạnh của Thiên Mệnh Đạo lại đánh trúng viên Long Châu mà Diệp Nam Thiên lấy ra một cách chính xác. 

Vị trí rất chính xác, sức mạnh lại bị Long Châu triệt tiêu. 

Tuy nhiên, bản thân Diệp Nam Thiên vẫn bị ảnh hưởng, vết thương trên người nhiều hơn. Cả người cũng lùi lại mấy chục bước. 

Nhưng biểu hiện của hắn ta thực sự làm người ta rất ngạc nhiên, dường như hắn ta nhìn thấu được động tác của Tô Mạn trước khi cô ta ra tay. 

Rõ ràng là chỉ chờ Tô Mạn ra tay thôi! 

“Lại không trúng!” 

Diệp Nam Thiên chống kiếm xuống đất, nhìn Tô Mạn nở nu cười. 

Tô Mạn tức giận quay người lao về phía Diệp Nam Thiên! 

Lần này cô ta muốn tấn công ở cự ly gần. 

eyJpdiI6IkNsMWFNUWlWWnBLUTljY0t0Y3E4eXc9PSIsInZhbHVlIjoiZDVTWnNWSEI5M1VxUzZ1NTB2NGQyRzAxWjlxM2xuQVpwWW1xd0J5YTcwUklKV1VaOERuRmxLN08wR2hiWFF1T1RsOFMyZnh0d0tqM2dlUG52aTBBM2ZrRFJNOXFsdG9tV1F6ZWluRVBPWkZxTTJ3TWFlcjI1aDhyamE1VmVESXBBOHY1bU16eWFiOGt5ZmFwekd2RG43RFA3Z0c3c243aHNHanptYk9jXC9JTmY2MDBHRFlTMHZTSzNhSU1hcFZaOUVuc09MK1UwM1BrYWl4RFBBcUxNKzNRYmNlYzR2MXAyY1lVWVpiQXphTFBlakdHaWhqc1pONUhzOGdpUkxrZTMiLCJtYWMiOiIyOTA3NWU0NTdlZDU3NmIwZjgwNjQ1NTQ4NzFkNDJjMWJiYzg0NmIyZDcwNTk0ZTJiZjM5ODllNmU2NzUzODU4In0=
eyJpdiI6InBiWFR0Y1g0aStaVnVvcWM3MUgzT2c9PSIsInZhbHVlIjoicmE3c1NrUmJWYUlNRjVCd2NqY2t1TTdYOGlcLzBxb0VNSUM0bXpyMmg4TXEwK3M5SjVkclJvd1FJRGx3YVVBc3NCT0hNNm9pTW9RajZJaXhGYm9CZys0VUJWN3VvSkdGditpeit1Q2hOakQyeGo0NjYwRVBpVVRmdUtkZEIwdlR1R0FKXC9YcFpWRnRJcU9NUjNhK09kWllcL1wvTkpmdDJtV2hxSTRzTHdqYklcL1EwWWhoajhzRG93bzhkTE5oSnkrcVYiLCJtYWMiOiI0OTU0NmE4MTRiY2QwODUxYTFmMjBhMTc2MGE1OTFlNTA4ODJjNjcwNGVjNDc5NmJhM2EwZTdiZmRiZThiMjNlIn0=

Gần như ngay lập tức, đảo bay bên dưới biến mất.

Ads
';
Advertisement
x