Khiêu khích!
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một sự khiêu khích trần trụi đối với Cửu Thiên.
Tô Mạn cố ý ném Diệp Nam Thiên tới trước mặt Cửu Thiên, rõ ràng là muốn nói cho Cửu Thiên biết.
Người tiếp theo phải chết chính là anh!
Ánh mắt cô ta nhìn Cửu Thiên chứa sát ý vô tận.
Cửu Thiên cũng có thể cảm giác được, theo sức mạnh của Tô Mạn càng ngày càng mạnh, thì tỷ thí của cuộc thi đấu vạn phương chư quốc càng gần đến hồi kết.
Sát ý của Tô Mạn đối với hắn cũng ngày càng tăng.
Nhưng Cửu Thiên không quan tâm, hắn sẽ không để cho ánh mắt của người khác ảnh hưởng tới tâm trạng của mình.
Cửu Thiên quay người, lập tức nhìn về phía Diệp Nam Thiên trong cái hố.
Lúc này, sinh lực của Diệp Nam Thiên đang nhanh chóng suy yếu!
Đột nhiên, Cửu Thiên giơ tay lên vẫy một cái.
Diệp Nam Thiên bay ra khỏi hố tới trước mặt Cửu Thiên.
Không nghĩ ngợi gì, Cửu Thiên lấy ra một bình đan dược nhét vào trong miệng Diệp Nam Thiên.
Cùng lúc đó, một luồng thế giới chi lực mãnh mẽ xông vào trong cơ thể Diệp Nam Thiên.
Lúc này chỉ có thế giới chi lực mới có thể ổn định được tình hình.
Cái chết kiểu máu tươi bị hút ra như vậy. Cửu Thiên cũng từng trải qua một lần.
Đó là phong ấn mà Đan Thánh quốc chủ hạ cho hắn khi hắn chạy trốn khỏi nước Đan Thánh.
Một khi hắn rời khỏi nước Đan Thánh, thì cả người sẽ nổ tung.
Khi đó, Cửu Thiên dựa vào canh khí và thế giới chi lực trong cơ thể để cưỡng ép ổn định tình hình.
Cuối cùng dùng Sinh Linh đại đạo mới thoát khỏi cái chết.
Mà bây giờ chuyện này lại xảy ra với Diệp Nam Thiên.
Cửu Thiên không suy nghĩ nhiều, bắt đầu giải cứu!
Thế giới chi lực đã giữ lại sức sống đang suy yếu nhanh chóng của Diệp Nam Thiên và cơ thể sắp sụp đổ của hắn ta.
Tình thế của Diệp Nam Thiên rất nguy cấp, cho dù thế giới chi lực của Cửu Thiên có thể trì hoãn cái chết của hắn ta.
Nhưng nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn hơn một phút mà thôi. Sau một phút, Diệp Nam Thiên chết chắc!
Cửu Thiên âm thầm nghiến răng nghiến lợi, tình thế của Diệp Nam Thiên so với hắn trước đây còn nguy kịch hơn rất nhiều.
Lúc này, thần hồn của Diệp Nam Thiên bắt đầu có xu hướng biến mất.
Người chết giống như một ngọn đèn tắt, một khi ngọn lửa cuối cùng của sự sống đã tắt.
Ngay cả thiên thần cũng không thể cứu nổi hắn ta.
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, Cửu Thiên liền dứt khoát bắn một tia canh khí vào cơ thể của bản thân.
Máu đột nhiên trào ra từ cổ tay hắn.
Cửu Thiên nắm lấy mạch máu của mình, lòng bàn tay nắm chặt.
Máu ở trong tay hắn nhanh chóng được luyện hóa, dường như ngưng tụ thành một viên đan.
Đương nhiên, cảnh tượng này chỉ có Phong Tuấn Kiệt đứng bên cạnh mới thấp thoáng nhìn thấy được.
Những người khác chỉ nhìn thấy Cửu Thiên rút máu của chính mình ra, sau đó hứng trên tay.
Một, hai, ba!
Sau khoảng hai mươi giây, Dương Viêm từ trong lòng bàn tay của Cửu Thiên bay lên, sau đó dẫn máu tươi cùng ngọn lửa tiến vào trong cơ thể Diệp Nam Thiên.
Máu của hắn có Sinh Linh đại đạo. Nếu như lúc này Cửu Thiên có thể hoàn toàn khống chế Sinh Linh đại đạo. Có lẽ không có máu, hắn có thể dùng sức sống cứu được Diệp
Nam Thiên.
Nhưng bây giờ, chỉ có máu của hắn mới có thể cho Diệp Nam Thiên một cơ hội đánh cuộc cuối cùng. Nhưng nếu chỉ đơn thuần truyền máu vào cơ thể Diệp Nam Thiên, chắc chắn sẽ không kịp cứu được Diệp Nam Thiên.
Chỉ có ngưng tụ thành đan dược, làm máu tươi ngay lập tức lan truyền đến tứ chi và xương cốt của Diệp Nam Thiên như thuốc.
Thì mới có chút khả năng!
“Cố gắng lên!”
Cửu Thiên ở bên cạnh Diệp Nam Thiên khẽ nói.
Vừa rồi hắn ngưng tụ viên đan trong khoảng hai mươi giây, tốc độ đã sắp đạt đỉnh.
Nếu như những luyện khí sĩ khác nhìn thấy rõ động tác của Cửu Thiên, bọn họ tuyệt đối sẽ kinh ngạc đến mức há hốc mồm.
Bởi vì điều này quá phi lý.
Luyện đan là một công việc kỹ thuật, chú trọng sự kết hợp giữa dược liệu và kiên nhẫn để tạo ra sản phẩm hoàn mỹ.
Phàm là những hành động ngưng đan nhanh chóng chỉ có thể ngưng tụ thành những viên đan sơ cấp. Hơn nữa, phải là cực kỳ thành thạo loại đan dược này và có thể đảm bảo rằng không mắc sai lầm thì mới làm được.
Về phần những người như Cửu Thiên, không cần bất kỳ dược liệu nào, chỉ cần máu của chính mình có thể ngưng đan.
Đây đúng là chuyện viển vông!
Nếu việc luyện đan dễ dàng như vậy thì tất cả mọi người trên thế giới đều đi làm luyện khí sư hết rồi.
Chắc chắn sẽ có nhiều người đặt câu hỏi liệu cách làm của Cửu Thiên có phải là thủ đoạn của ma tu hay không.
Mà chỉ có bản thân Cửu Thiên mới hiểu được những kỹ xảo trong đó.
Thực ra, trên thế giới có thể chỉ có mình hắn là người duy nhất có thể luyện ra loại đan dược này.
Bởi vì vừa rồi lúc hắn ngưng đan, không chỉ đơn thuần có máu tươi, mà trong đó còn ẩn chứa sức mạnh khác mà người khác không thể tưởng tượng được.
Ví dụ như canh khí của hắn, ví dụ như thế giới chi lực của hắn.
Hai thứ này đều là thứ hiếm thấy trên thế gian. Đặc biệt là canh khí của hắn, thứ mà không ai trên thế giới sở hữu được.
Ngay cả sư phụ của hắn cũng khó mà so sánh với hắn.
Vả lại, kỹ thuật luyện đan này cũng rất đặc biệt, đó là kỹ năng mà Cửu Thiên ngộ ra từ Nhất Nhật Tạo Hóa Đan.
Ngoại trừ những người đã tham gia cuộc so tài giữa năm đại gia tộc ở nước Đan Thánh với Cửu Thiên, chưa có ai từng nhìn thấy kỹ thuật cổ xưa này.
Chỉ có phối hợp những thứ này, mới có thể ngưng đan trong hai mươi giây như Cửu Thiên.
Viên đan máu vừa vào cơ thể Diệp Nam Thiên lập tức hóa thành dòng nước trong suốt, giống như thuốc lan tràn khắp cơ thể Diệp Nam Thiên.
Mí mắt Cửu Thiên giật giật, cho dù hắn làm như vậy. Thực ra cũng không chắc chắn lắm.
Vì ở đây còn có quá nhiều yếu tố khác.
Ví dụ, liệu máu của hắn có gây ra phản ứng dữ dội trong cơ thể Diệp Nam Thiên, từ đó đẩy nhanh cái chết của Diệp Nam Thiên hay không?
Ví dụ như canh khí mà hắn dùng để ngưng tụ viên đan máu có tiêu diệt chút sinh lực cuối cùng của Diệp Nam Thiên, từ đó giết chết Diệp Nam Thiên ngay lập tức hay không?
Có quá nhiều biến số như vậy, bây giờ chỉ có thể phó mặc cho số phận.
Cửu Thiên nói: “Cố lên, Diệp Nam Thiên. Hãy nghĩ đến cha mẹ, người thân, bạn bè và người yêu của anh, anh vẫn còn một cơ hội cuối cùng để thử!”
Cửu Thiên không biết liệu Diệp Nam Thiên có thể nghe được hắn hay không.
Bởi vì sinh lực của Diệp Nam Thiên còn chưa khôi phục mà vẫn đang dần biến mất từng chút một.
Cửu Thiên làm được gì thì cũng đã làm rồi, nếu Diệp Nam Thiên ngã xuống trước mặt hắn, hắn nhất định phải cho Diệp Nam Thiên một cơ hội cuối cùng.
Đám đông xung quanh hắn đều im lặng.
Vô số người đang nhìn chằm chằm vào Cửu Thiên và Diệp Nam Thiên. Tam Thánh và các vị quốc chủ trên bầu trời đều nhìn xuống. Đặc biệt là quốc chủ của nước Đan Thánh, Bất Diệt Thánh Giả, hơi nheo mắt và nở một nụ cười trên môi.
Ngu muội vốn đã lao ra khỏi đám đông, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, đột nhiên đứng sau lưng Cửu Thiên.
Cô ta không dám bước tới vì sợ làm phiền Cửu Thiên cứu Diệp Nam Thiên.
Trên bầu trời, Tô Mạn mỉm cười lắc đầu.
Cô ta không tin, người bị cô ta hút cạn máu còn có thể sống sót sao?
Cửu Thiên cũng chẳng phải Đan Thánh trong truyền thuyết, có tài cán gì mà có thể cứu người được!
Khuôn mặt mang theo vẻ chế nhạo, Tô Mạn quay người chuẩn bị bay đi.
Nhưng vào lúc này, một hơi thở khe khẽ vang lên.
Hơi thở này rất khẽ.
Nhưng vô số người xung quanh vẫn có thể nghe rõ.
Ngay cả Tô Mạn đang muốn bay đi cũng đột nhiên quay đầu lại nhìn xuống.
Trên mặt Cửu Thiên lộ ra nụ cười, hắn đưa tay đặt ở đầu mũi Diệp Nam Thiên thử thăm dò.
Cửu Thiên mỉm cười nhìn Diệp Nam Thiên nói: “Tên sống dai này!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất