Chiến đấu như nhau, giằng co như nhau.
Phong Tuấn Kiệt đang cố gắng chống đỡ, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
Cửu Thiên ngược lại rất bình thản ung dung, còn muốn bảo Lão Cửu phân tích xem Phong Tuấn Kiệt đã sử dụng chiêu thức này như thế nào.
Khoảng cách giữa họ đã quá rõ ràng.
Sở dĩ cả hai có thể đối đầu nhau lâu như vậy rõ ràng là do họ không muốn kết thúc.
Công pháp thần kỳ như thế, cơ hội tốt như thế.
Cửu Thiên sao có thể dễ dàng bỏ qua.
Hắn muốn kiên trì thêm một chút nữa để cảm nhận trọn vẹn chiêu thức Đạo Diệt này.
Thành thật mà nói, chiêu thức này khá giống với Thiên Địa Thối Tán mà hắn tự ngộ ra.
Cửu Thiên tự hỏi liệu hắn có thể dựa trên nó để luyện thành Đạo Diệt hay không.
Vậy thì, chẳng phải hắn sẽ sở hữu hai quyển công pháp, sớm muộn gì cũng vô địch thiên hạ hay sao?
Thần Tiêu võ thánh ban đầu chỉ tinh thông một quyển.
Nếu như hắn có thể luyện thành công hai quyển. Có lẽ sau này khi đột phá tới cực hạn, hắn thật sự có thể vượt qua Thần Tiêu võ thánh.
Nghĩ tới đây, Cửu Thiên sao có thể không hưng phấn, sao hắn lại không thể thử một lần.
Chỉ là sắp gần hết thời gian một nén nhang rồi.
Cửu Thiên nhận ra mình thật sự đã suy nghĩ quá nhiều.
Công pháp Đạo Diệt phức tạp và cao thâm hơn nhiều so với Thiên Địa Thối Tán của hắn.
Chỉ một chiêu, ngay cả đạo vực cũng có thể bị hủy diệt. Sao Thiên Địa Thối Tán của hắn có thể so sánh được?
Mấu chốt của nó đương nhiên không phải thứ mà Cửu Thiên có thể đoán ra chỉ trong thời gian một nén nhang.
Ngay cả Cửu Thiên cũng đã cảm giác được, cho dù có cho hắn thêm mười ngày nữa.
Nếu không có Đạo Tàng Quyền để hắn xem, hắn sẽ không thể luyện được chiêu này.
Cửu Thiên thầm thở dài trong lòng, xem ra nếu có cơ hội vẫn phải xin Phong Tuấn Kiệt hoặc Thư Thánh tiền bối cho hắn xem Đạo Tàng Quyển. Thần Hoàng nhất mạch và Cửu Tiêu nhất mạch thực ra cũng là một mà
Cửu Thiên âm thầm nghĩ cách thuyết phục hai người này.
Vô số thủ đoạn mặt dày bắt đầu lũ lượt xuất hiện trong đầu hắn.
Lúc này, Phong Tuấn Kiệt cuối cùng đã không thể chịu đựng được nữa.
Cho dù Cửu Thiên không khống chế được thân thể của hắn ta, canh kình của hắn ta thì hắn cũng khó có thể duy trì Đạo Diệt lâu như vậy.
Có thể nói có thể kéo dài đến bây giờ là đã là kỳ tích. Cũng tức là kết quả khi Cửu Thiên thật sự không dùng toàn lực đối phó với hắn.
Bằng không, Cửu Thiên sớm đã khống chế canh kình của hắn ta phát nổ, hắn còn có thể duy trì Đạo Diệt sao?
Đương nhiên, đây cũng là nguyên nhân khiến Đạo Diệt Quyết của hắn ta không đủ mạnh.
Nếu như Đạo Diệt của hắn ta có thể trấn áp Cửu Thiên, hoàn toàn có thể khiến Chưởng Thiên của Cửu Thiên vô dụng.
Nói tóm lại là. Trình độ vẫn chưa đủ, tu vi cũng chưa đủ.
Phong Tuấn Kiệt dựa vào sự kiên trì của chính mình để chống đỡ, nhưng thực sự không thể kiên trì được nữa.
Thân thể đột nhiên chấn động, Đạo Diệt Quyết rút đi như thủy triều. Phong Tuấn Kiệt hoàn toàn mất hết sức lực, toàn thân ngã xuống và rơi thẳng xuống phía dưới.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Cửu Thiên thu hồi chiêu Chấp Chưởng Thiên Hạ của mình.
Cảm giác kiểm soát mọi thứ của người khác thực ra rất tốt nhưng cũng rất tốn sức mạnh.
Đặc biệt dưới Đạo Diệt thì không còn sức mạnh nào khác để sử dụng. Nếu muốn kiểm soát người khác, áp chế người khác, hoàn toàn phải dựa vào khả năng kiểm soát sức mạnh của chính mình.
Cuối cùng vẫy tay một cái, Cửu Thiên khiến Phong Tuấn Kiệt đang rơi xuống ngưng lại một lúc, để hắn ta không bị ngã quá nặng sau khi rơi xuống.
Một tiếng ầm lớn, Phong Tuấn Kiệt ngã xuống đất.
Nhưng là một võ giả, cơ thể hắn ta vẫn chịu được.
Không có sức mạnh nào khác, với độ cao này thì ngay cả da của hắn ta cũng chẳng xây xát gì.
Khi rớt xuống, nhìn thấy Đông mập thở dài.
Tuy rằng đã đoán trước kết quả sẽ như thế này, nhưng hắn ta vẫn cảm thấy có chút khó chịu.
Đã nhiều năm như vậy, Thần Hoàng nhất mạch chưa bao giờ vượt qua được Cửu Tiêu nhất mạch.
Kể từ khi Thần Hoàng nhất mạch chính thức tách khỏi Cửu Tiêu nhất mạch, Thần Hoàng nhất mạch đã bị Cửu Tiêu nhất mạch đàn áp khắp nơi.
Khi Thần Tiêu võ thánh còn thì không cần phải nói. Chắc chắn ông ấy là số một, không ai dám hó hé trước mặt ông ấy.
Thần Tiêu võ thánh chết đi, đệ tử Âu Dương tông chủ của ông ấy lên nắm quyền, vẫn như vậy.
Âu Dương tông chủ lại chết, khi đến lượt đám người Ngô Tân, tên tuổi của Càn Khôn Song Thánh vẫn vang dội hơn nhiều so với Thư Thánh hắn.
Hiện tại, tới Cửu Thiên và Phong Tuấn Kiệt, Cửu Thiên vẫn chiếm thế thượng phong tuyệt đối.
Hơn nữa có thể đoán được, chỉ cần Cửu Thiên không chết. Phong Tuấn Kiệt muốn vượt qua khí võ song tu, độc bộ thiên hạ như cậu ta. Căn bản là không thể!
Ít nhất Đông mập hắn, sẽ không bao giờ nhìn thấy ngày Thần Hoàng nhất mạch đánh bại Cửu Tiêu nhất mạch.
Cửu Thiên cũng bay xuống đất.
Nhìn Phong Tuấn Kiệt đang nằm trên mặt đất, thở hổn hển nhưng không thể đứng dậy được, hắn mỉm cười nói: “Đã nhường rồi!”
Phong Tuấn Kiệt rõ ràng đang có tâm trạng tồi tệ. Ai thua dưới tay một người hai lần liên tiếp sẽ đều cảm thấy rất chán nản.
Vì thế Phong Tuấn Kiệt rất lịch sử trả lời: “Nhường ông nội anh!”
Khựng lại một chút, Phong Tuấn Kiệt tiếp tục nói: “Tên khốn cậu thật sự đúng là...
Phong Tuấn Kiệt còn chưa nói hết câu tiếp theo. Lời vừa ra tới miệng, hắn ta lại nuốt xuống.
Cửu Thiên biết hắn ta muốn nói gì, chắc chắn là định nói thật sự đúng là khí võ song tu.
Nếu hắn ta đã không nói ra, điều đó chứng minh hắn ta không thực sự bị thất bại đánh gục.
Cửu Thiên lấy ra một bình đan dược đưa cho Phong Tuấn Kiệt uống. Cùng lúc đó, môi hắn hơi nhếch lên, nói với Phong Tuấn Kiệt: “Tôi rất có hứng thú với Đạo Diệt của anh, anh có thể cho tôi luyện thử không?”
Phong Tuấn Kiệt trợn mắt liếc, không trả lời. Rõ ràng đó không phải là chuyện hắn ta có thể quyết định.
Mọi người xung quanh nhìn trái nhìn phải, sau đó có người hỏi: “Vậy là kết thúc rồi à?”
“Vậy là đánh xong rồi á? Dạ Ảnh cứ vậy mà thắng à?”
“Cái quái gì vậy, hoàn toàn không thấy được là thắng kiểu gì!”
“Thật sự là do tôi quá yêu hay sao? Hoàn toàn không hiểu gì cả!”
Tiếng la ó không ngừng vang lên, có lẽ đây là trận tỷ thí nhàm chán nhất mà họ từng xem.
Hai người chỉ trừng trừng nhìn nhau thời gian một nén nhang rồi kết thúc. Đây thực sự là một trận tứ kết ư? Hoàn toàn không thấy sức mạnh mạnh mẽ nào cả!
Nhưng bọn họ không thể phản bác thực lực của Cửu Thiên và Phong Tuấn Kiệt, bọn họ quả thực rất mạnh.
Một đám người trông mong nhìn Phong Tuấn Kiệt và Cửu Thiên. Họ thực sự hy vọng có ai đó có thể giải thích cho họ biết chuyện gì đã xảy ra trong thời gian một nén nhang đó. Nói đại gì đó cũng được, ít nhất không phải kiểu xem xong nguyên một trận tỷ thí mà không hiểu người ta lợi hại ở chỗ nào!
Đáng tiếc người thực sự hiểu lại không giải thích cho họ. Những người muốn dựa vào bản ghi lại của màn hình để phân tích cũng hoàn toàn lúng túng, không nhúc nhích gì thì phân tích cái gì nữa! Nếu có thể phân tích được thì đúng là kỳ tích.
Cửu Thiên và Phong Tuấn Kiệt càng không rảnh rỗi tới mức đi tuyên truyền công pháp võ kỹ của mình khắp nơi.
Cửu Thiên đấu với Tô Mạn!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất