Âm thanh chấn động cửu tiêu, khí xuyên thiên hạ.
Một tiếng này, Cửu Thiên gầm lên từ trong cổ họng, sử dụng lực lượng toàn thân.
Một câu này, Cửu Thiên đã nhịn không biết bao lâu, hôm nay cuối cùng cũng vang khắp bầu trời.
“Cậu ta mới là Cửu Thiên!”
“Khí – võ song tu, cả thiên hạ chỉ có một người này!”
Gần như trong nháy mắt, tất cả mọi người đều tin thân phận của Cửu Thiên.
Giọng nói phát ra từ đáy lòng đó, ai có thể làm giả? Trong giọng nói tràn ngập lực lượng rung chấn lòng người!
Lúc này ma khí ngập trời cũng không đè được giọng nói của Cửu Thiên, không che được bóng dáng của hắn.
Lúc này, hình ảnh tông chủ của Đạo Tâm Ma Tông giáng lâm vậy mà không chấn động bằng cái tên của Cửu Thiên.
Hình ảnh trường kiếm của Cửu Thiên chỉ thẳng vào Phong Thiên, in sâu vào trong đầu của vô số người.
Nụ cười trên mặt Phong Thiên công tử cuối cùng cũng biến mất, hắn ta nhìn Cửu Thiên nói: “Tôi biết cậu là Cửu Thiên. Đệ tử của Càn Thánh, truyền nhân của Cửu Tiêu Môn. Không ngờ cậu vậy mà còn người thừa kế của đời này. Cậu lại cho tôi một lý do phải giết cậu. Nhưng tôi vẫn không muốn thật sự giết cậu lắm. Cửu Thiên, cậu nhìn cho rõ, lực lượng tôi sở hữu, không phải là thứ mà cậu có thể ngăn cản, cũng không phải là thứ cậu có thể đối kháng”
Phong Thiên công tử nhấc tay lên.
Ngay sau đó, mặt đất của cả nước Kình Thiên đều bắt đầu phóng thích ra bên ngoài những tia ma khí màu đen.
Trong mặt đất, trong núi, trong dòng sông, trong biển lớn.
Ma khí bắt đầu bốc lên trên trời, mặt đất bắt đầu chấn động và run rẩy kịch liệt.
Tất cả mọi thứ đều bắt đầu sụp đổ, giống như hôm nay là ngày tận thế của thế giới.
Cửu Thiên không hoảng hốt, cũng không có bất kỳ biểu cảm khác thường gì.
Bởi vì hắn biết rõ, những khí đen này và nước Kình Thiên sắp sụp đổ là chuyện gì.
Phong Thiên công tử nhìn gương mặt của Cửu Thiên, lại không tìm được chút biểu cảm hắn ta muốn nhìn thấy.
Điều này khiến Phong Thiên cảm thấy rất vô vị, bỗng hạ bàn tay xuống.
Trên bầu trời, một phiến xúc tu khổng lồ xuất hiện.
“Xuống đây!”
Phong Thiên thản nhiên lên tiếng.
Sau đó, nhà an toàn vốn đã biến mất ở trong bầu trời vậy mà bị kéo ra từ trong hư không, đập mạnh xuống đất.
Nhà an toàn bị đập tan tành, đám người tam thánh trực tiếp bị đập ra.
Phong Thiên cười điên cuồng nói: “Nhìn thấy không? Cao thủ trong thiên hạ, ở trước mặt tôi cũng chỉ có thể nhếch nhác chạy trốn. Đạo Tâm Ma Tông nghe lệnh, bắt đầu chém giết!”
Sau một tiếng hạ lệnh của Phong Thiên, ngàn vạn bóng đen xuất hiện ở trong không gian.
Bọn họ vừa xuất hiện thì bắt đầu điên cuồng chém giết tất cả mọi người mà bọn họ có thể nhìn thấy.
Trong mặt đất cũng bắt đầu chui ra vô số xúc tu đen xì.
Thứ gì bị xúc tu đen xì này chạm vào thì đều nhanh chóng bị thôn phệ.
Tiếng kêu thảm thiết, tiếng sửng sốt, ngay lập tức vang vọng khắp nước Kình Thiên.
Chỉ có điều trong thời gian mấy giây ngắn ngủi, trong nước Kình Thiên đã la liệt xác chết!
Hình ảnh như này tuy Cửu Thiên đã sớm dự liệu được nhưng khi thật sự nhìn thấy, Cửu Thiên vẫn không nhịn được mà giật giật khóe mắt. Bàn tay hơi vung lên.
Đám người tam thánh không chạy thoát được, lập tức có chút thẹn quá hóa giận.
Bọn họ tự cho rằng chỉ cần ba người cùng ra tay, bất luận là cái gì cũng không thể ngăn được bọn họ mới đúng.
Nhưng bọn họ vừa tiến vào trong hư không, lập tức phát hiện hư không của cả nước Kình Thiên đều tràn ngập xúc tu của Hư Thú.
Những xúc tu không thể chạm vào, khó thể tiêu diệt đó trực tiếp đánh đám người tam thánh trở lại.
Tam thánh cưỡng chế muốn chém đứt xúc tu của Hư Thú, lại phát hiện bất luận bọn họ sử dụng lực lượng gì, Hư Thú vậy mà đều có thể thôn phệ. Cho dù là lực lượng của đạo mạnh mẽ nhất, tổn thương đối với Hư Thú, cũng rất có hạn.
Thậm chí không thể chém đứt một cái xúc tu!
Ba luồng ánh sáng xung thiên dâng lên, tam thánh lơ lửng ở trong thiên địa.
Bát Phương Tiền Thánh quát: “Ma tu của Quỷ vực, đừng tưởng dùng loại thủ đoạn này thì có thể làm gì được bọn ta. Nếu đã không đi được, vậy chúng tôi sẽ giết các người!”
Tam thánh đồng loạt bắn cái nhìn đầy sát cơ về phía Phong Thiên.
Phong Thiên nói với Cửu Thiên: “Nhìn thấy chưa? Bây giờ bọn họ không phải muốn giết tôi, mà muốn bắt tôi. Cửu Thiên, bây giờ cậu còn cơ hội cuối cùng, quỳ xuống, quy phục tôi, hiến dâng sự trung thành của cậu”
Cửu Thiên cười nói: “Phong Thiên, nếu tôi là anh, điều nên lo lắng lúc này là tam thánh đánh một mình anh, anh là đối thủ sao?”
Cửu Thiên nói xong thì nhanh chóng lùi về đằng sau.
Chuyện hắn nên làm đã làm xong, đã kéo dài thời gian tới khắc cuối cùng.
Như này tam thánh và các quốc chủ khác đều không thể tìm được một tia sinh cơ, ngược lại lựa chọn đấu nhau một cách ngu xuẩn nhất, Cửu Thiên thật sự không còn gì để
nói.
Dù sao bây giờ hắn chỉ có thể nhanh chóng chạy đi, hắn không có ngu xuẩn tới mức đối đầu trực diện với Phong Thiên.
Phong Thiên thấy Cửu Thiên muốn đi, vậy mà cũng không ngăn cản, chỉ cười híp mắt nhìn Cửu Thiên rời đi, nói: “Thật là đáng tiếc!”
Ở đằng sau, tam thánh bỗng giết tới.
Ma khí ngập trời trực tiếp bị ba luồng ánh sáng diệt thế xé tan, bóng dáng của Phong Thiên lập tức chìm trong ánh sáng.
“Giết hết ma tu!”
“Giết hết ma tu thì chúng ta có thể ra ngoài!”
Quốc chủ, cường giả, con cháu tinh anh của các nước đều bắt đầu xung kích.
Lúc này dường như cũng không còn lựa chọn, chỉ có thể liều mạng với các ma tu.
Những chiếc xúc tu vô cùng khổng lồ vẫn đang không ngừng chui ra từ trong mặt đất.
Nhưng phàm là ai chạm vào xúc tu nà, bất luận là ma tu hay là cường giả của các nước, không một ai có thể sống sót. Chỉ cần bị cuốn đi, nhất định không còn xác!
Sơn hà phá tan, thành trì sụp đổ!
Bầu trời và mặt đất đều đang xuất hiện vô số vết nứt như bị xé toạc.
Nếu nói thế giới bị hủy diệt, vậy thì nhất định là cảnh tượng hôm nay.
Tiếng rít gầm, tiếng than khóc, tiếng kêu thảm thiết, âm thanh không dứt bên tai.
HCửu Thiên liều mạng tránh né xúc tu điên cuồng chui lên ở dưới chân, hắn chạy một mạch về phía hoàng cung.
Nơi đó còn có một chút sự sống!
“Cửu Thiên! Bên này!”
Ngẩng đầu lên, Cửu Thiên nhìn thấy một đàn chim khổng lồ lao xuống.
Con chim dẫn đầu mang theo ngọn lửa màu băng lam chói mắt, nhếch nhác tránh né, không được linh hoạt lắm.
Phi thân lên, Cửu Thiên nhảy lên con chim.
Một ánh mắt, Cửu Thiên nhìn thấy bóng dáng của Huyễn Tầm và Lê Nhân Long.
“Tông chủ kêu tôi tới đón anh”
Lê Nhân Long lớn giọng gầm lên.
Cửu Thiên gật mạnh đầu, cùng với đám người Lê Nhân Long bay đi xa.
Nhưng vào lúc này, trong bầu trời bỗng xuất hiện một phiến bóng dáng chi chít đáng sợ. “Đáng chết, là nhện Phệ Hồn và trâu Ma Diệm Liệt Thiên, cắt đuôi, mau cắt đuôi!”
Lê Nhân Long nhìn một cái thì nhận ra hai hoang thú đáng sợ xuất hiện trên bầu trời.
Khoảnh khắc Cửu Thiên nhìn thấy nhện Phệ Hồn thì hét lên: “Phong bế lục thức, bịt tai lại!”
Cửu Thiên vừa dứt lời, những người khác còn chưa kịp phản ứng, nhện Phệ Hồn ngập trời bỗng phát ra tiếng rít đáng sợ. “Tiếng hét đáng sợ!”
Trong nháy mắt, con chim càng lao xuống dưới.
Trong cả thành Kình Thiên, lại là một vùng mưa máu ngút trời.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất