Xúc tu nhúc nhích, ánh sáng bảy màu lập lòe. 

Lời nói của Phong Thiên mang theo rất nhiều tà khí, dáng vẻ chuẩn bị xem trò hay. 

Tố Thu cảm thấy có gì đó không đúng, nhưng bà ta không thể vì một câu nói của Phong Thiên mà từ bỏ hành động của mình được. 

Hơn nữa, Tổ Thu cũng rất hiểu Phong Thiên. 

Càng đến gần thời điểm quan trọng như sống chết này, biểu hiện của Phong Thiên càng khiến người khác khó nắm bắt. 

Đây cũng là lý do tại sao hắn ta có thể sống đến bây giờ. Người này thực ra không quá quan tâm đến sống chết của mình và những người trong thiên hạ. 

Hắn ta làm việc gì cũng với tâm lý xem trò vui. 

Cho dù ngày hôm đó bản thân hắn ta trở thành một vai diễn trong trò chơi đó, cũng như vậy. 

Ánh mắt Tổ Thu lóe lên, một tay đặt lên đầu Phong Thiên. 

Ngón tay dùng lực ấn vào trong, lực sát phạt sắc nhọn nhanh chóng xuyên vào đầu Phong Thiên. 

Quá trình này diễn ra suôn sẻ một cách đáng ngạc nhiên, Tố Thu cứ nghĩ sẽ xảy ra một trận đại chiến, sẽ gặp phải sự phản kháng kịch liệt, nhưng tất cả đều không có. 

Sự cảnh giác trong lòng bà ta ngày càng nhiều, loại chuyện vô lý này xảy ra trên người Phong Thiên chỉ càng khiến người ta cảm thấy kỳ lạ. 

Nhưng Tố Thu cũng không nghĩ ra được bây giờ Phong Thiên còn có thể làm được gì. 

Thiên Ma tâm mà bà ta làm đã trở thành một trận pháp kiên cố, phong ấn tất cả mọi thứ của Phong Thiên. 

Một việc làm đáng tự hào của bà ta, đồ tốt mà Vô Danh Bội làm ra. Có thể cũng là số ít những thứ trong thiên hạ có thể khống chế được Phong Thiên. 

Theo kế hoạch của bà ta, bây giờ Phong Thiên có lẽ đã bị thương nặng, mất đi khoảng năm phần sức. 

Đây chính là cơ hội tốt nhất để bà ta tiêu diệt Phong Thiên, nhưng Phong Thiên cũng có sức mạnh cuối cùng để liều mạng một lần mới đúng. 

Tại sao Phong Thiên lại bất động. 

Hắn ta đã từ bỏ sao? 

Hắn ta đã cảm thấy sự việc đến bước này, vốn dĩ không có cơ hội phản kháng, nên dứt khoát đứng xem trò vui? 

Tố Thu không hiểu được, nhưng động tác trên tay cũng không hề chậm đi. 

Một ngón tay của bà đã đã cắm vào đầu Phong Thiên. 

Lúc này, bà ta có thể cảm nhận được sức mạnh đang dâng trào khắp cơ thể Phong Thiên. 

Còn mạnh hơn, đáng sợ hơn trong tưởng tượng của bà ta. 

Tố Thu phát hiện mình vẫn xem thường sức mạnh mà Hư Thú đã thôn tính trong nước Kình Thiên. 

Một mỗi điểm sáng bảy màu đều có sức mạnh giết chết được võ tôn. 

Tố Thu bị luồng sức mạnh này dẫn dụ, thần hồn của bà ta dường như muốn rơi vào trong sức mạnh này. 

Nhưng, đúng lúc này, đôi mắt Tổ Thu lóe lên, đột nhiên hoàn hồn lại. 

Mồ hôi trên trán chảy xuống, bà ta nhìn Phong Thiên với ánh mắt kinh ngạc và sợ hãi. 

“Nhìn thấy rồi? Phát hiện ra rồi? Có phải không giống như bà nghĩ? Có phải rất thú vị?” 

Phong Thiên cười một cách điên cuồng. 

Cho dù lúc hắn ta phong thần, cũng không cười như vậy. 

Tiếng cười này dường như đang cười sự vô tri và ấu trĩ của Tố Thu. 

Lúc này, Tổ Thu muốn rút tay lại, nhưng bà ta phát hiện ta cơ thể mình đã không thể cử động được. 

Ngón tay của bà ta dường như đã kẹt lại trong đầu Phong Thiên. Cả người giống như bị một bàn tay to nắm chặt lấy. 

Trên người Phong Thiên có một luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp, phóng ra từ sọ não mà Tổ Thu đã đâm xuyên qua. 

Sức mạnh này không nằm trong ngũ hành, cũng không phải là đại đạo chi lực gì. 

Nó lúc ẩn lúc hiện, không có hình dạng, nhưng thực sự tồn tại. 

Nó không màu không hình, nhưng lại vô cùng mạnh. 

Trong thiên hạ, người có thể có được sức mạnh như thế này, sợ là không vượt qua một bàn tay. 

Nhưng hôm nay Tố Thu chính là người nhận ra được sức mạnh này. 

“Hồn Đạo! Anh cũng tu luyện Hồn Đạo!” 

Tô Thu vô cùng kinh ngạc, bà ta không ngờ Phong Thiên cũng là một Hồn Đạo đại gia. 

Hơn nữa, cảm thấy sức mạnh Hồn Đạo của Phong Thiên đang che lấp cả bầu trời, gần như xuyên thủng tất cả, Tố Thu đột nhiên phát hiện ra, trình độ Hồn Đạo của Phong Thiên còn mạnh hơn bà ta. 

Phong Thiên cười nói: “Tố Thu à Tố Thu, tôi thật sự không biết nên nói là ánh mắt bà tốt hay là không may mắn. Hồn Đạo mà bà chọn, đúng là công pháp mạnh nhất của Đạo Tâm Ma Tông tôi. Nhưng bà có biết ai là người sáng tạo ra nó không?” 

Ánh mắt Tố Thu lóe lên, nhìn Phong Thiên, trong đầu có một suy nghĩ vô cùng xấu. 

Phong Thiên nói tiếp: “Bà đã đoán được? Haha, nói cho bà biết, người sáng tạo ra Hồn Đạo này chính là tôi!” 

Phong Thiên giơ tay lên, một ngón tay ấn lên đầu Tố Thu. 

Đột nhiên, hai linh hồn từ trong cơ thể hai người xông ra. 

Giống như hai tia sáng bắn ra bốn xung quanh. 

Biểu cảm của Tố Thu ngày càng trở nên nặng nề, còn Phong Thiên cười ngày càng vui vẻ. 

Rất nhanh, cánh tay bị gãy của Phong Thiên đột nhiên bắt đầu khôi phục lại. Trái tim giả trong người hắn ta cũng nhanh chóng xuất hiện những vết nứt. 

Khuôn mặt Tố Thu bắt đầu xuất hiện những vết nứt như đá. 

Phong Thiên cười nói: “Bây giờ, không phải bà muốn nuốt chửng tôi, mà là tôi muốn nuốt chửng bà. Tố Thu, bà vẫn còn cơ hội cuối cùng để nói cho tôi biết, bà để Thiên Ma tâm của tôi ở đâu? Nói ra, tôi sẽ tha mạng cho bà.” 

Tố Thu nói từng chữ từng chữ một: “Thiên Ma tâm đã bị hủy diệt, anh mãi mãi không thể phong thần một cách chân chính!” 

Nụ cười trên mặt Phong Thiên biến mất, ngón tay của hắn ta cũng từ trên đầu Tố Thu trượt xuống, rơi xuống cổ Tổ Thu. 

Dường như chỉ cần hắn ta dùng một chút sức lực, cổ của Tố Thu sẽ bị hắn ta xuyên thủng. 

“Tôi không tin, Tố Thu, mặc dù những việc bà làm rất vô vị, nhưng có rất nhiều ý tưởng, bà sẽ không hủy diệt đồ của tôi một cách dễ dàng như vậy. Yên tâm, cho dù bà giao cho ai hay giấu ở đâu, tôi cũng sẽ tìm được nó. Tôi vẫn muốn phong phần trước mặt bà, để cho bà biết được, người đầu tiên đột phá trời đất là như thế nào. Bây giờ, tôi sẽ thu lấy sức mạnh của bà. 

Tia sáng trên người Tố Thu đột nhiên sáng lên, đôi mắt của bà ta bắt đầu mờ đi. 

Tố Thu chậm rãi nói: “Anh muốn sức mạnh của tôi, không đơn giản như vậy đâu. Tôi thừa nhận lần này tôi thua anh, nhưng anh cũng không thắng!” 

Nói xong, Tố Thu nhắm mắt lại, cả người bà ta bắt đầu xuất hiện một mảng phù văn sáng chói. 

Phong Thiên nhìn thấy phù văn này lập tức sững sờ. 

“Phù tộc huyết mạch!” 

Phong Thiên dường như không ngờ đến, Tổ Thu lại là đời sau của phù tộc. Chả trách bà ta luôn cảm thấy mình có thể tu luyện cả khí và võ, phù tộc hầu hết là luyện khí sĩ bẩm sinh. Chả trách Thiên Ma tâm mà bà ta tạo ra lại giống thật đến như vậy, có thể lừa được cả Phong Thần. 

Kỹ xảo này đối với những người khác mà nói, quả thật khó giống như lên trời, nhưng đối với Phù tộc có trận pháp vô song, phù văn đỉnh thiên mà nói không phải là một chuyện không làm được. 

Tất cả phù văn đều ngưng tụ thành một, bọc chặt lấy Tố Thu, hoàn toàn chìm vào bên trong. 

Lần này Phong Thiên thật sự có chút tức giận, hai xúc tu bảy màu quấn chặt lấy Tố Thu. 

“Đừng nghĩ bà phong ấn chính bản thân mình sẽ không sao, tôi vẫn có thể nuốt chửng bà. Chỉ là tốn một chút thời gian mà thôi, một năm không được thì mười năm, mười năm không được thì một trăm năm 

Một đám xúc tua ngưng tụ thành một quả cầu, nhấn chìm hình bóng của Phong Thiên và Tố Thu. 

Bên ngoài hư không, tất cả mọi người đều nhìn thấy những xúc tua vốn đang lan rộng ra kia đột nhiên ngưng tụ lại, hơn nữa còn quấn chặt thành một quả cầu. 

eyJpdiI6IkRYR2ZHYk1SeVNSQ1NqUXgxUnJhYUE9PSIsInZhbHVlIjoibllQeEQ0UitoRUpjNGFoXC9JMWJaUE1UaHlNM0dMeFFqQ1gyd241bUdyMDBPNDJiM2NST2RqZmViUzcrZ2I4Mm5lQVNFMEZvSjhoeE0xWkVDc3VCaDB6OG5nRmNneGpvWU01TmFYMlJpTCtUZ3JpdXFZaDYxWUk5bmRWdHJBSHdwejkyZlNTdGNLa3VZQ1UyQXdVZlkwRWdmNm9nUDAxQUwrN1U2RG9od1wvcFFobG1NZ3FXMTAyaXFLTWg4QnMwMFFDSE1IRnQ4b21mdDdicVErTzA3akl5K0V4dGppYzIyN2JYYXdiS2JzTkdvb2JBMHpDeHB2anMzNHJSN1NaYTQwTk12R2QzYnRcL1wvVFwvNXZsMlJjRjU4dmRQNkRpTXBVdjE2SDV4eTV6YTNMdStuYWRwWE5YTXJ0YlwvamRPR3lnclAiLCJtYWMiOiJmMzY4ZTBmM2NkMzAyNmFiMTkzNzFiZjFhMzJlYzJhZjk5OGMxNWU3NDU1YmEzMTkyZTNiMzI1YjA1YTZlYzRhIn0=
eyJpdiI6IkR2VCszR0hRaXQyUUhoaEdiZ3MxekE9PSIsInZhbHVlIjoicWtMY1luZXNaVm1xRVQ1MThsVWZvZWU5NHppbDdzalFnWnZvUmo5dElFYnA2RVlTRjFZNlIxek11TVo4TEZPYmN3QXRURlhFbmN4UlBZWmN2Z1VPY0o5K0hETUs2YXc0ekVGWHdrS1E1T1BCQjUxTWQ3dEFhNU1FUTAyUXlWMmsrVElcL1R0dWY1SmJqcUxpQTE0NDRcL1QrVkdwK1dcL29zM3VPMlVwc2ZSSkc0ZTkzVytaUll0YlBJYWQwdjlNZHVybFM1eHZtdmZcL0hzMndaSFdFd2FDUG1VY2lrVjFFVFlHUFRtdVZacUZzUFZEbmZOdHdFWDJmRXdVYWN0ODRxNDFVdHRQSmRrcjM4Yll3Uld2a2pmaFphRE1hS2pueVVURFRnbUg5eURiMHhBc1JicnVcL1EyNUdwekRxYmpPc2Z5c0p6cFFCUUZEOCs2a3R4WGpwMzF4NHYxaXNoRXNYQURcL1FnWWlZRFVWeHp3PSIsIm1hYyI6ImVkYTU2ODRiMTI0NmMxMTk5OTczYzBkZDM1YWJhYWRmODE4OGQxODIyZjdlYzM4ODI4NTBhZmNkNWVhZjM3MmMifQ==

Cửu Long Huyền Cung Tháp trong người hắn trả lời: "Chủ nhân vĩ đại, xem ra tất cả vẫn còn có cơ hội xoay chuyển!”

Ads
';
Advertisement
x