“Hỗn độn chi khí! Rốt cuộc cậu còn bao nhiêu bí mật vậy hả!” 

Loạn Thánh hoảng sợ lùi về phía sau. 

Kinh nghiệm kéo dài hơi tàn suốt nhiều năm khiến bà ta càng thêm cảnh giác với loại năng lượng có thể huỷ diệt mình này. 

Dù thần hồn của Cửu Thiên chỉ phóng ra một chút hỗn độn chi khí nhưng cũng đủ khiến bà ta thầm run sợ. 

Thần hồn của Cửu Thiên toả ra ánh sàng nhàn nhạt, hắn nhìn chằm chằm Loạn Thánh rồi nói: “Bây giờ cút ra khỏi cơ thể tôi ngay. 

Loạn Thánh âm thầm cắn răng nhìn thần hồn Cửu Thiên, sự tham lam và sợ hãi cùng đan xen trong đáy mắt. 

Từng luồng hỗn độn chi khí quấn quanh cơ thể Cửu Thiên, đây là hàng phòng ngự cuối cùng của hắn. 

Nhưng Cửu Thiên không dám chắc mình có thể dựa vào chút hỗn độn chi khí này mà tiêu diệt Loạn Thánh hay không. 

Chấp niệm của bà ta và Võ Hoàng không giống nhau. Chấp niệm của Võ Hoàng chỉ là một luồng thần hồn không hoàn chỉnh, yếu ớt, thủ đoạn đơn giản. Nhưng dù vậy thì đến tận bây giờ, Cửu Thiên vẫn không thể đuổi hẳn thần hồn của Võ Hoàng ra. 

Loạn Thánh còn mạnh hơn Võ Hoàng, bà ta không chỉ là một thần hồn hoàn chỉnh mà còn hấp thụ Tử Linh Đạo trong Tử Linh Châu suốt nhiều năm. 

Cửu Thiên khó có thể phỏng đoán ra năng lực của bà ta. Lão Cửu cố gắng như thế mà vẫn không phong ấn nổi, có lẽ thực lực của bà ta mạnh tới đáng sợ. 

Khi đấu với loại người này, tốt nhất là doạ cho bà ta chạy mất. 

Nhưng Loạn Thánh không dễ bị doạ như vậy. Sau khi cẩn thận quan sát hỗn độn chi khí trên người Cửu Thiên, cuối cùng sự tham lam vẫn chiến thắng nỗi sợ. 

Khoé miệng bà ta nhếch lên, Loạn Thánh chỉ vào thần hồn của Cửu Thiên rồi nói: “Cậu không doạ được tôi đâu. Cửu Thiên, chút hỗn độn chi khí này thì có thể đấu với tôi tới đâu? Cậu làm vậy chỉ khiến thần hồn của mình bị tôi phá huỷ chứ không phải vui vẻ dung hợp cùng tôi đâu!” 

Cửu Thiên đáp: “Dung hợp với bà và bị phá huỷ thì khác gì nhau chứ. Loạn Thánh, nếu bà thật sự không sợ thì có thể thử. Tôi không dám chắc mình có thể thắng được bà 

nhưng tôi có thể đảm bảo sẽ cùng bà đồng quy vu tận!” 

Lời nói mang theo sự quyết tuyệt, Cửu Thiên không chỉ đang doạ Loạn Thánh, hắn định làm thật! 

Loạn Thánh như bị Cửu Thiên chọc giận, sắc mặt bà ta lập tức trở nên vô cùng khó coi. 

Thần hồn của Loạn Thánh cũng bắt đầu run rẩy, một phần oán linh đáng sợ cũng tách ra từ trong thần hồn của Loạn Thánh. 

Chúng bay quanh Loạn Thánh, biểu cảm rất dữ tợn làm nổi bật lên khuôn mặt vặn vẹo của bà ta. 

“Đồng quy vu tận? Một mình cậu mà dám cùng tôi đồng quy vu tận? Nực cười! Cửu Thiên, cậu vừa chọn cho mình cái chết tàn khốc nhất. Tôi sẽ chế thần hồn của cậu thành đan dược, sau đó đút cho thú hoang dơ bẩn nhất, thống khổ nhất trên cõi đời. Cậu sẽ biến thành một con trùng vĩnh viễn bò trên mặt đất!” 

Đột nhiên, Loạn Thánh lao về phía Cửu Thiên. 

Đan điền chấn động, thần hồn kích động. Loạn Thánh vỗ một chưởng về phía thần hồn của Cửu Thiên. 

Năng lượng đáng sợ lập tức xé rách kinh mạch nội tạng của Cửu Thiên, nhìn từ bên ngoài, cả cơ thể Cửu Thiên bỗng bắn ra một mảng máu. 

Cửu Thiên không cam lòng chịu yếu thế, hỗn độn chi khí còn sót được ngưng tụ thành một thanh kiếm rồi chém ra. 

Kiếm quang chém tới, sắc bén không thể đỡ nổi. 

Một kiếm chém bay cánh tay phải của Loạn Thánh. Hỗn độn chi khí đấu với thần hồn, thực sự rất có hiệu quả. 

Nhưng tay trái của Loạn Thánh vẫn xuyên thủng thần hồn của Cửu Thiên. Tử Linh Đạo đáng sợ giết thẳng vào trong thần hồn của hắn, lúc này, Cửu Thiên cảm giác được mình đã gần cái chết lắm rồi. 

“Sinh Linh Đại Đạo!” 

Một luồng sáng bọc lên thần hồn Cửu Thiên, mạnh mẽ đẩy Tử Linh Đạo từ trong thần hồn của hắn ra. 

Một xám một trắng, hai luồng sáng bắt đầu chiến đấu, Cửu Thiên và Loạn Thánh cũng tách ra. 

“Sinh linh chi đạo!” 

Loạn Thánh hô lớn. 

Trong đại đạo, thứ duy nhất có thể khắc được Tử Linh Đạo chính là Sinh Linh Đại Đạo. 

Nó như hai mặt của một đồng xu, ngươi không làm gì được ta nhưng ta cũng chẳng làm gì được ngươi. 

Một khi hai luồng năng lượng nay va chạm thì thật sự bất phân thắng bại. 

Cửu Thiên thở dốc, lông mày hắn nhướng lên, nguy hiểm thật. Sinh Linh Đại Đạo lại cứu hắn một mạng, Loạn Thánh này thật sự mạnh hơn chấp niệm của Võ Hoàng nhiều. 

Nghĩ tới đây, Cửu Thiên nhìn về phía tay phải của Loạn Thánh. 

Rõ ràng hắn vừa mới chặt đứt tay phải của bà ta, giờ đây nó lại mọc ra. 

Một đám u linh điên cuồng bay quanh cánh tay phải của Loạn Thánh, rất nhanh, Loạn Thánh đã khôi phục hoàn toàn. 

Cửu Thiên liếc nhìn hỗn độn chi kiếm trong tay mình, hỗn độn chi khí trên kiếm đã tiêu hao không ít. 

Vốn không nhiều mà còn hao tổn đến thế. 

Chắc chỉ dùng được vài lần thì hỗn độn chi khí sẽ biến mất hoàn toàn. Đến lúc đó thì nguy rồi! 

Lệ khí trong mắt Loạn Thánh càng lúc càng đậm, Tử Linh Chi Đạo không có tác dụng thì bà ta liền bắt đầu sử dụng loại năng lượng khác. 

Huyết quang trên người Loạn Thánh bắt đầu toả ra, lúc này, không ngờ bà ta lại chọn huyết chi đạo của ma tu. 

Huyết quang vừa xuất hiện thì tất cả oán linh bên ngoài đều vọt về phía Cửu Thiên như phát điên. 

Trong biển máu cuồn cuộn, ma linh đen kịt, thân mặc huyết viêm giáp, tay cầm ma thương cũng vọt tới. 

Mọi người xung quanh đều sững sờ, Cửu Thiên như một cái hố đen, nuốt sạch toàn bộ oán linh trong biển máu. 

Những người đứng cùng một chỗ với Cửu Thiên đều không bị oán linh tấn công nữa. 

Đông mập, Đan Thánh quốc chủ, Lê Hi tông chủ đều ngây người nhìn vô số oán linh xông vào cơ thể Cửu Thiên. 

Cửu Thiên không ngừng phun ra máu tươi, cả người đều run rẩy. 

“Lê tông chủ, không phải người có tu vi càng mạnh thì càng thu hút oán linh sao. Chuyện gì thế này, tôi thấy Cửu Thiên còn hút nhiều oán linh hơn cả Bát Phương Tiền Thánh 

và Hoàn Vũ Thiên Thánh nữa!” 

Đông mập vừa hô vừa chỉ vào đám Bát Phương Tiền Thánh ở phía xa. 

Ánh mắt xuyên qua huyết hải liền có thể nhìn thấy oán linh cũng đang liên tục công kích bọn Bát Phương Tiền Thánh như sóng triều. 

Nhưng nếu so với Cửu Thiên thì tình hình bên đó vẫn còn tốt hơn nhiều. 

Lê Hi tông chủ cũng cảm thấy khó hiểu, ông ta nhìn chằm chằm tử linh châu đang lơ lửng trước ngực Cửu Thiên. 

Sau đó, Lê Hi tông chủ nói: “Tôi cũng không biết, chỉ có thể nói những oán linh này cho rằng Cửu Thiên còn mạnh hơn bọn Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh!” 

Nói xong, Đan Thánh quốc chủ bật cười khinh thường. 

Đông mập như đang suy nghĩ gì đó, bọn Phong Tuấn Kiệt cũng biến sắc. Linh Bối nằm lấy tay Cửu Thiên, vội vàng truyền năng lượng cho hắn nhưng lần nào cũng bị oán linh đẩy ra ngoài. 

Không ai biết rằng Cửu Thiên đang phải đối mặt với nguy hiểm cỡ nào. Sau khi tiến vào người Cửu Thiên, những oán linh kia đều hoá thành năng lượng cho Loạn Thánh. Huyết quang nồng đậm nhuộm đỏ cơ thể của Cửu Thiên. 

Loạn Thánh cảm giác được nguồn năng lượng hấp thụ đã đạt tới mức đỉnh điểm nên liền phóng tới chỗ Cửu Thiên. 

Ánh sáng huyết sắc hình quạt bắn vào thần hồn Cửu Thiên. 

Không thể tránh, cũng chẳng thế cản. Việc duy nhất mà Cửu Thiên có thể làm là vung kiếm xuất thủ. 

eyJpdiI6Im51U3FNblhmdHM2TklzM1FhR3pQQlE9PSIsInZhbHVlIjoieU1RWW1CVkhXanJkNlA3M2lmS1JQSUxHNm5oSzJmOGpyTkl2QXNLMHZ2TWxIVlhGU3VZSjJNRjc5a2xNSDE0THNTVGxmWmpVT0lBNHF2aVZ5RG42cjRMbUxKZ2Z6ckpZbExsdG5RQzg5UFVqTlNTeFJRa0pkY29FRXU2dzEzcjdHbVA4Z2R1bWJCc1ZcL2VRTVUwYkxzSWV1NFE1OWQ3Nzg1eVg1UjNUSzR6VT0iLCJtYWMiOiIwZDZmZmQ3NGU2ZjkwZDlkMDQ4NDRkZTcwMjg0MWM2OTg3MWQwYjkzMzliOTJiNzAxOWUwZjczOGYwZjkzNmEyIn0=
eyJpdiI6ImQxQ3VXdHV3RG84RjVIQitVWUNZNkE9PSIsInZhbHVlIjoidzRFRDArRzQ4RW11WE9lMmVyRHczR3FzbG9CUHp5bTlQQzFHQXN4bWFNUXVvWk0zdm8yczRNRGpBWElpTlwvSllKWGhaVzBGd2ZBdjIrXC90UVBlNlRzbnhZREwzRWNsYXY4c2JvbU1PRFdXRTNFcjI2V2wxQWFFVXhhQ1ZoN2tPWTN3YnZpXC9xZnJxXC8wdWxYOExtelBSOVwvazhXUDJONyt6alhpWjNsTmVRWiszbzluaTE3STRZTEFmS01qNHFac0dBekRVc1c3TklmTVNRMzQ4SnZIZWNDTkQrb1QyUytCVjYrWmRRRThvdm1LRkxmVVhJR0hyQW5hclVCeENUOWVLK28zM2pPKzYra2V6OGZoVlY1ZHF2Zz09IiwibWFjIjoiMjEzZWY4MzRhYTE2NDQyMjdkOWQ2MDM4YjZhOTk5ZDE2ZThmMmU1Yjc1MzI0OTIxMzllZDQxODZlYmJmYmM4MCJ9

Trong phút chốc, bọn Lê Hi tông chủ đều nghe rõ.

Ads
';
Advertisement
x