“Giọng nói này phát ra từ trong cơ thể Cửu Thiên sao?” 

Lê Hi tông chủ chỉ vào đan điền của Cửu Thiên. 

Ông ta trợn mắt, ngữ khí vô cùng ngạc nhiên. Hiếm lắm mới có chuyện khiến Lê Hi tông chủ ngạc nhiên đến vậy. 

Lời vừa dứt, Cửu Thiên lại hộc ra một ngụm máu tươi, cả cơ thể đều nghiêng ngả. 

Linh Bối vô cùng nôn nóng nhưng chẳng còn cách nào nữa, canh kình của cô không thể truyền vào bên trong, tình hình của Cửu Thiên càng lúc càng tệ. 

“Cứu anh ấy đi, các vị cứu anh ấy đi! Đan Thánh quốc chủ, tôi biết ngài là luyện khí sĩ mạnh nhất, xin ngài hãy cứu anh ấy đi!” 

Đan Thánh quốc chủ hững hờ nhìn Linh Bối: “Tại sao tôi phải cứu hắn. Tôi ghét hắn! Hắn đã cướp đồ của tôi!” 

Đông mập tiến lên, đặt một tay lên người Cửu Thiên. 

Ngay sau đó, sắc mặt Đông mập chợt tối sầm. 

Ông ta nghiến rằng: “Oán linh đáng sợ quá. E là trong cơ thể hắn có một con Huyết tế ma linh vô cùng mạnh!” 

Linh Bối sắp khóc tới nơi, cô đưa hà bao của mình cho Đan Thánh quốc chủ: “Tất cả những gì tôi tích góp được đều ở trong này. Tôi đưa hết cho ngài, xin ngài hãy cứu Cửu Thiên!” 

Đan Thánh quốc chủ không hề nhúc nhích. 

Ông ta còn chẳng muốn nhìn đống đồ của Linh Bối. 

Một tiểu cô nương thì có thể sở hữu thứ gì hữu dụng chứ? 

Lê Hi tông chủ lên tiếng: “Bất Diệt thánh giả. Bây giờ chúng ta là người chung một thuyền. Cửu Thiên rất quan trọng, có thể hắn chính là hi vọng duy nhất để chiến thắng ma tu. Ông phải cứu hắn!” 

Nhậm Ngữ đứng sau lưng Đan Thánh quốc chủ cũng nói: “Sư phụ, cứu hắn đi. 

Đan Thánh quốc chủ quay đầu, lạnh lùng nhìn Nhậm Ngữ: “Nhậm Ngữ, ta cho phép ngươi nói chuyện chưa?” 

Nhậm Ngữ thở dài: “Sư phụ, có lời nên nói cũng có lời không nên nói. Con cảm thấy vừa nãy con nên lên tiếng” 

“Quốc chủ, cứu hắn đi. Nếu không có hắn thì chúng ta đã chết ở nước Kình Thiên rồi! 

Một trong những cường giả của nước Đan Thánh bước ra và cao giọng nói. Người đó chính là Thuỷ Gia Hành lâu rồi chưa xuất hiện. 

Gia chủ Thuỷ gia vội vàng lôi Thuỷ Gia Hành trở về. 

Lúc này làm gì tới phiên hắn ta lên tiếng. 

Đan Thánh quốc chủ nhìn mọi người rồi cười khẽ: “Các ngươi cũng cảm thấy ta nên cứu hắn? Đừng quên rằng tên tiểu tử này là khiến nước Đan Thánh chúng ta long trời lở đất tới mức nào. Lê tông chủ, tôi rất kính trọng ngài, lần này trốn khỏi nước Kình Thiên, tôi không nhận ân tình của ai, chỉ nhận của ngài, nhưng.. 

Đan Thánh quốc chủ còn chưa nói xong thì Lê Hi tông chủ đã ngắt lời ông ta: “Nếu đã nhận ân tình của tôi thì dùng nó để đổi lấy mạng của Cửu Thiên đi. Bất Diệt thánh giả, còn muốn tôi nói bao nhiêu lần nữa thì ông mới chịu cứu người! Chẳng lẽ ông cứ phải nhìn Cửu Thiên tử vong, khí võ song tu hoàn toàn biến mất, từ này về sau thiên hạ thuộc về ma tu thì ông mới hài lòng sao? Đầu óc của ông có vấn đề à!” 

Lê Hi tông chủ tức thật rồi, trực tiếp chửi ầm lên. 

Sau khi chửi xong, sắc mặt Lê Hi tông chủ đỏ bừng lên, còn ho khan kịch liệt. 

Chắc hẳn đây là lần đầu tiên Đan Thánh quốc chủ bị mắng là đầu óc có vấn đề. 

Ông ta biến sắc, bàn tay nắm chặt rồi lại buông lỏng. 

Ngay sau đó, Đan Thánh quốc chủ nói: “Lê tông chủ, từ nay trở đi, tôi không nợ gì ông nữa. 

Nói xong, Đan Thánh quốc chủ đi tới cạnh Cửu Thiên rồi phất tay truyền Sinh Linh Đại Đạo vào cơ thể Cửu Thiên. 

Lúc này, ở bên trong, năng lượng của Loạn Thánh đã triệt tiêu luồng hỗn độn chi khí cuối cùng của Cửu Thiên. 

Bà ta vung hai tay lên, thần hồn của Cửu Thiên bị Loạn Thánh bắt ra từ trong đan điền. 

Lúc này, Loạn Thánh cũng bị Cửu Thiên chém tới mức chật vật. Tuy chỉ dùng một chút hỗn độn chi khí nhưng Loạn Thánh vẫn phải khiếp sợ không thôi. 

Nhưng tới cuối cùng, khi hỗn độn chi khí của Cửu Thiên hoàn toàn bị triệt tiêu thì Loạn Thánh không còn sợ hãi nữa. 

Đôi bàn tay đẫm máu tóm lấy Cửu Thiên. 

Loạn Thánh nói: “Tên tiểu tử chết tiệt. Tôi đổi ý rồi, tôi phải xét nát cậu thành từng mảnh, sau đó nuốt sạch!” 

Áng sáng thần hồn của Cửu Thiên nhạt dần nhưng hắn lại cao giọng cười lớn: “Đã như vậy thì sao chúng ta không bất chấp hết đi?” 

Nói xong, thần hồn của Cửu Thiên bắt đầu dao động một cách kỳ lạ. 

Từng sợi tơ hiện lên, trước cảnh tượng này, Loạn Thánh vô cùng kinh ngạc: “Cậu lại muốn làm gì?” 

Cửu Thiên cao giọng đáp: “Quên nói cho bà biết, tôi từng luyện một môn công pháp tên là Hồn Đạo. Thần hồn của tôi khác với những người khác. Nếu bà muốn nuốt tôi thì tôi sẽ nổ tung cho bà xem!” 

Nói rồi, thần hồn của Cửu Thiên dần phình to nhanh chóng. 

Loạn Thánh đã bị Cửu Thiên doạ chết khiếp, bà ta chưa từng gặp ai khó đối phó như vậy. 

Rõ ràng chỉ là một tên tiểu tử vừa nhập tôn, thế mà lại có thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, còn có thể kéo người khác xuống nước. 

Lúc này, Loạn Thánh chỉ có thể phóng ra sức mạnh, cố gắng ngăn Cửu Thiên tự bạo. 

Ngay lúc này, những chỗ vừa bị nổ trong người Cửu Thiên lại hồi phục một cách nhanh chóng. Sinh Linh Đại Đạo trong người hắn loé sáng rực rỡ và lập tức áp chế Tử Linh Chi Đạo. 

Sinh linh chi đạo nồng đậm lan toả tứ phía, tràn khắp cơ thể Cửu Thiên. 

Vốn đang định tự bạo từ thần hồn của hắn lại được Sinh Linh Đại Đạo gột rửa. Thần hồn được chữa trị, tất cả đều trở nên bừng bừng sức sống. 

Nguồn năng lượng từ đâu ập tới này khiến Cửu Thiên cảm thấy vô cùng khó hiểu. 

Nhưng lão Cửu trong đại điền Cửu Thiên bỗng xuất hiện. Cửu Long Huyền Cung Tháp hiện ra và bắt đầu hấp thụ Sinh Linh Đại Đạo. 

Ngay sau đó, giọng của lão Cửu vang lên: “Chủ nhân vĩ đại, Sinh Linh Đại Đạo của ngài lại đột phá rồi sao? Với Sinh Linh Đại Đạo tinh khiết cỡ này, chắc chủ nhân sắp đăng đỉnh rồi đó!” 

“Đăng đỉnh cái đầu ngươi!” 

Cửu Thiên thầm mắng, hắn cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. 

Chỉ thấy Sinh Linh Đại Đạo dần thấm vào cơ thể hắn như mưa rào và lan rộng khắp nơi. 

Đây chắc chắn không phải là Sinh Linh Đại Đạo của Cửu Thiên. Hắn không sở hữu Sinh Linh Đại Đạo mạnh như vậy, 

Đầu hắn chợt loé lên một suy nghĩ, Cửu Thiên kinh ngạc: “Chẳng lẽ là Đan Thánh quốc chủ?” 

Theo như Cửu Thiên biết, nếu có một người sỡ hữu sinh linh chi đạo mạnh thế này thì người đó chỉ có thể là Đan Thánh quốc chủ. 

Suy nghĩ này khiến Cửu Thiên vô cùng kinh ngạc, Đan Thánh quốc chủ ra tay cứu hắn sao? 

Với quan hệ giữa hắn và Đan Thánh quốc chủ, khó mà tưởng tượng nổi ông ta lại cứu hắn. 

Nhìn Sinh Linh Đại Đạo xung quanh càng lúc càng nồng đậm, Loạn Thánh cảm thấy vô cùng bất an. 

Là một cường giả cực hạn, tuy chỉ là thần hồn nhưng bà ta vẫn có thể cảm nhận được luồng Sinh Linh Đại Đạo này mạnh tới mức nào, chắc chắn không thể là một tên võ tôn được. 

Lời giải thích duy nhất chính là bên ngoài có thánh giả mạnh hơn bà ta không biết bao nhiêu lần đang trợ giúp Cửu Thiên. 

Chuyện này khiến Loạn Thánh vô cùng kinh hãi. 

Lúc này, bà ta liều mạng với Cửu Thiên hòng nhanh chóng trốn thoát. Bà ta không muốn mạo hiểm nói nhảm với Cửu Thiên rồi bị giết chết. 

Vì Cửu Thiên cũng không phải là người dễ giải quyết như vậy 

eyJpdiI6IllhNVJITlpyZDFSMDJqWEpsRkR6bkE9PSIsInZhbHVlIjoiOFIxMERDSGFyVjZtZ1F1YVgyMTNkekFqK3hzaVczbVFVcVRMcnA3Y1EwTWdwSmxwSk1KWlI3UVhjeWdlMDZGTXo4bTFHOHV2YTYwRkFXSXlKR3N6MHZFTEkwVHB6SkZVeWJ3WVVOUWNTXC9oUzkxcitJNEJ5VHBObnVVb2dIaHpmYkpnMEJwY2N3SWpSbEphNGNTV1F4YVwvekQ3UytTNmNOYW1NbTB1VGN0eWs9IiwibWFjIjoiZTI4MzZlYTllOWNlMzAwYTQxNDAzZmJmZjRiN2MzZDEwYmM0MjEyOTc0M2M2NDI1MzI5YjI0YmI4OWVkODJhZCJ9
eyJpdiI6IjhrQ1RnV3g2aXltVytpYTcyN3JKTlE9PSIsInZhbHVlIjoidDBsWEVNak9QYndSR3ZFWHNIRXlaMXBiZnN0REhyM1wvSkFIN3FcLzV6WjhXZFZoakpyMHByaFJTeFk4NjVWTVU5NlBKcnl3MjZ5UDRWczVWckZyVTNTajg3VERsZW5uSjNteWN5TmNlemJKbnBva0tYMkQ2dFJ3SU00SmpMR2hLcGhQWU16bXZyQUR3K1FDWnJuUDBoRzY1SG5lMHpZQm9UMHZXRjl1XC9TZVFVQURqRUZXbkhZNnFMTW5PV0YxdTV0IiwibWFjIjoiYzUwY2MzNmRkYjA0NDdkNTY2ZWY2NjI4YWMxZGRlMzQ5NjQ5ZDFlZjEyOWEwMDM1OWZlNmY0YWNhZDQ4MzBiMCJ9

Bà ta quay đầu lại thì thấy Cửu Thiên đang cười khanh khách nhìn mình. “Đừng đi chứ, chúng ta tiếp tục thôi!”

Ads
';
Advertisement
x