Loạn Thánh lập tức hoá thành làn sương thoát khỏi tay Cửu Thiên. 

Lúc này, bà ta đã không định muốn Cửu Thiên nữa rồi, Loạn Thánh chỉ muốn thoát khỏi cơ thể hắn thôi. 

Nhưng Cửu Thiên không để bà ta được toạ nguyện, nếu hắn không biết nắm chắc cơ hội tốt như vậy thì chẳng phải là đồ ngu sao. 

Loạn Thánh không ngừng xông ra khỏi cơ thể Cửu Thiên, nhưng đôi khi lại như vậy, vào dễ ra khó. 

Sinh Linh Đại Đạo mạnh mẽ bọc kín toàn bộ cơ thể Cửu Thiên. 

Trên người Loạn Thánh có Tử Linh Chi Đạo, bà ta vừa chạm vào da Cửu Thiên liền bị bốc khói. 

Tiếng gào thét bắt đầu vang vọng khắp cơ thể Cửu Thiên. 

Đúng là Tử Linh Chi Đạo và Sinh Linh Đại Đạo đối nhau. 

Nhưng một khi thực lực của hai bên chênh lệch quá mức thì năng lượng tương khắc sẽ bùng phát. 

Bà ta sẽ bị thương nặng hơn bất cứ nguồn năng lượng nào khác. 

Lúc này, một cỗ dược lực bắt đầu tràn vào cơ thể Cửu Thiên. 

Lần này, Cửu Thiên cũng cảm nhận được cỗ dược lực này không hề tầm thường mà vô cùng mạnh mẽ. 

Ít nhất là hắn không thể tự chế ra loại đan dược cỡ này. 

Đến bây giờ, Cửu Thiên chỉ mới biết vài người có trình độ luyện đan như vậy, trong đó có sư phụ Ngô Tân của hắn. 

Nếu còn một người nữa thì chắc là Đan Thánh quốc chủ. 

Dù sao ông ta cũng là luyện khí sĩ hàng đầu, là Đan Thánh quốc chủ và là người từng đứng đầu Đan Thần Hội. 

Không cần nghĩ cũng biết thuật luyện đan của Đan Thánh quốc chủ mạnh tới mức nào. 

“Đan Thánh quốc chủ!” 

Thần hồn của Cửu Thiên thầm nói. 

Hôm nay Đan Thánh quốc chủ ra tay tương trợ, Cửu Thiên không biết sau này phải đối mặt với ông ta thế nào. 

Nếu nói là kẻ địch thì chắc chắn không phải nữa. 

Nếu là bằng hữu thì quan hệ của hai người cũng chẳng tốt tới mức đó. 

Hắn lắc đầu, vứt hết mấy chuyện này sang một bên. 

Bây giờ hắn cần chuyên tâm nhìn về phía Loạn Thánh. 

Phong thuỷ luân hồi, lần này tới lượt Cửu Thiên ở thế thượng phong. 

Có Sinh Linh Đại Đạo của Đan Thánh quốc chủ và cỗ dược lực này hỗ trợ, Cửu Thiên thật sự dám đánh cược một lần. 

Hắn vung tay lên, tất cả dược lực từ canh khí hoà thành thần hồn chi lực và ngưng tụ thành một lớp áo giáo bọc lên thần hồn của Cửu Thiên. 

Một thanh trọng kiếm do dược lực ngưng tụ thành xuất hiện trên tay Cửu Thiên, thanh kiếm toả ra ánh sáng rực rỡ, khí thế kinh người. 

Sau khi phát hiện mình hoàn toàn không thể thoát ra khỏi cơ thể Cửu Thiên, thần sắc Loạn Thánh trở nên vô cùng dữ tợn. 

Khuôn mặt bà ta vặn vẹo như ghép từ hàng nghìn quỷ diện, Loạn Thánh nhìn chằm chằm thần hồn Cửu Thiên: “Cậu đang ép tôi giết cậu đấy!” Cửu Thiên đáp: “Chỉ cần còn sống thì sớm muộn gì bà cũng ra tay với tôi thôi. Chi bằng hôm nay tôi giết bà luôn, như vậy còn đỡ mệt hơn!” 

Loạn Thánh gào lên một tiếng thê lương, bà ta như muốn bất chấp tất cả, trong lòng chỉ còn lại sát khí ngập trời. 

Con thỏ bị dồn ép cũng sẽ cắn người. Bây giờ, Loạn Thánh binh hành hiểm chiêu vọt vào cơ thể Cửu Thiên. Vì mất đi sự che chở của Tử Linh Châu nên bà ta đang trong trạng thái yếu ớt nhất. 

Đúng như Cửu Thiên nói, chỉ cần Loạn Thánh còn sống thì chắc chắn sau này bà ta sẽ ra tay với hắn. 

Bây giờ là cơ hội tốt nhất để Cửu Thiên giết chết Loạn Thánh, nhưng tiền đề là hắn phải có năng lực giết bà ta đã. 

Bùm! Bùm! Bùm! Bùm! 

Những tiếng nổ liên tiếp vang lên trong cơ thể Cửu Thiên. 

Ở bên ngoài, sắc mặt của Đan Thánh quốc chủ rất tệ. 

Một viên tiên đan cực phẩm, cộng thêm Sinh Linh Đại Đạo của ông ta mà vẫn không thể diệt trừ oán linh trong cơ thể Cửu Thiên. 

Thật khó mà tưởng tượng nổi. 

Đan Thánh quốc chủ đã dùng hết sức để truyền Sinh Linh Đại Đạo của mình rồi. Với năng lượng cỡ đó, dù có là tam đại ma vương thì cũng bị đánh lùi mới đúng. 

Vì sao oán linh trong cơ thể Cửu Thiên lại ngoan cố như thế, Đan Thánh quốc chủ bắt đầu nghi ngờ thứ trong người Cửu Thiên không chỉ đơn thuần là oán linh mà là cường giả cực hạn! 

Mồ hôi trên trán dần nhỏ xuống, nếu đã chấp nhận cứu hắn thì không thể dừng lại được. 

Thân là luyện khí sĩ đứng đầu, Đan Thánh quốc chủ đại diện cho vinh quang của nước Đan Thánh, cho vinh quang của luyện khí sĩ. 

Ông ta đã đồng ý cứu Cửu Thiên, nếu không cứu được thì chẳng phải sẽ thành trò cười cho mọi người sao. 

Đan Thánh quốc chủ một đời anh minh không thể để chuyện này xảy ra được. 

Do đó, ông ta lại lấy ra một viên đan dược. 

Viên đan dược này sáng bóng. 

Trong suốt như đá tuyết, lấp lánh như nguyên khí. 

Trên đan dược còn ẩn chút hoa văn dày đặc. Đây không phải là hoa văn xuất hiện trong lúc luyện đan mà sau khi luyện thành mới hình thành. Dùng tu vi tuyệt thế, đại đạo huyền kỳ để khắc. 

Mỗi nét hoa văn tượng trưng cho một loại thiên địa chi đạo, viên đan dược này có tổng cộng năm đạo hoa văn. 

Vì vậy nó tên là Ngũ Huyền Đại Đạo Đan! 

Cả thiên hạ chỉ có một người biết luyện, đó là Đan Thánh quốc chủ. 

Vừa thấy viên đan dược này, Lê Hi tông chủ và Đông mập đều biến sắc. 

“Ngũ Đạo Đan!” 

Lê Hi tông chủ lên tiếng trước. 

Đông mập cười đáp: “Bao nhiêu năm rồi không thấy viên đan dược này. Cửu Thiên có phúc thật! Bất Diệt thánh giả, xin hỏi ông có thể luyện được Cửu Đạo Đan trong truyền thuyết không” 

Đan Thánh quốc chủ bĩnh tình trả lời: “Nếu ông có thể chuẩn bị đủ dược liệu thì tôi còn luyện được Bách Đạo Đan đấy!” 

Đông mập thầm tặc lưỡi, lắc đầu cười khẽ. 

Dược liệu? 

Nói tới dược liệu thì thiên hạ này có chỗ nào bằng nước Đan Thánh. 

Ngay cả Đan Thánh quốc chủ còn không tìm đủ dược liệu cho Cửu Đạo Đan thì sao ông ta có thể gom hết chứ. 

Đan Thánh quốc chủ nhìn Ngũ Đạo Đan trong tay, lòng như bị xẻ mất miếng thịt. Nhưng ông ta vẫn nhét vào người Cửu Thiên. 

Trong phút chốc, cả người Cửu Thiên loé sáng rực rỡ. 

Ngay sau đó, bên trong cơ thể Cửu Thiên, Loạn Thánh gào lên thảm thiết. 

“Trảm!” 

Thần hồn Cửu Thiên quát lớn, ánh sáng ngũ sắc ngưng tụ trên trọng kiếm dược lực. 

Đan Thánh quốc chủ dùng một viên đan dược cực phẩm để trợ giúp khiến Cửu Thiên hoàn toàn chiếm thế thượng phòng. 

Điều khiến Cửu Thiên vui mừng là trong viên đan dược này còn có cả một chút hỗn độn chi khí. 

Đây chính là thứ Cửu Thiên cần nhất, Cửu Thiên cầm kiếm mang theo hỗn độn chi khí, chém thần hồn của Loạn Thánh thành vô số mảnh nhỏ. 

Tất cả oán linh cũng bị Cửu Thiên chém sạch trong phút chốc. 

Loạn Thánh quát lớn: “Cửu Thiên, cậu đừng tưởng mình đã thắng rồi. Vạn quỷ phệ thể!” 

Vô số oán linh bỗng phóng vào tứ chi xương cốt của Cửu Thiên. 

Cửu Thiên định ngăn cản nhưng chỉ kịp vung lên mấy đường và chém nát một phần nhỏ. 

Những oán linh còn lại lập tức nhập vào cơ thể Cửu Thiên. 

Âm thanh cuối cùng của Loạn Thánh vang lên. 

“Cửu Thiên, cậu không còn sống bao lâu nữa đâu. Nếu đã không thể chiếm được cơ thể của cậu thì tôi sẽ huỷ diệt cậu. Cậu chỉ còn vài canh giờ nữa thôi!” 

Cửu Thiên thầm cắn răng phóng ra thế giới chi lực để gột rửa mọi thứ. 

Loạn Thánh lại gào lên rồi hoàn toàn ẩn vào trong cơ thể Cửu Thiên như Võ Hoàng khi đó. 

“Phiền to rồi!” 

Cửu Thiên nghiến răng nhưng chẳng còn cách nào. 

eyJpdiI6IktwcWlVWVJobmdHb0R6MXhjZjdTdHc9PSIsInZhbHVlIjoiM3RSaHMybVFWbW1jajcxSExZTUJjam5XejZDUzMwWkV5amZYNXFCSjZxZktBUXRUTW8yNnhHQ0x2UHM4WnF6bWVHSEhwWkROOEZGMjFNdmtLcTNLdEd5S1VSTWo4RVkrcTBab29OekRqYllCbkR0N2JqUDZkTFFPXC9tazRaZ2dRQlwvZ2tIZ2MyTDFaVXM1YnVcLzVTNm5aNkhGejhyTVhtWStMdnBFSEJqSUNFPSIsIm1hYyI6ImI2N2IyOTE3YTVhMWRlZGViODgxYTI4ZWZkYTZmM2RiYjU1ZDAxM2IyMmIxOWFiMDZmZmE4ZmNmMWY1MWFhOTgifQ==
eyJpdiI6ImNxZlRHcnU1UGwrUDFLN0hOV1pVN3c9PSIsInZhbHVlIjoiSElpRThhVmV3eWoyTmFiM08zYVlPYkp4ZnJlN1Q1U0htaG9RRlpzTENZS3U0eWpJWUlTUFo0Z1dLQkZ4ZDVYQldLWEtVQ29GTU9iRHVUWDlVREtzOU9YdFRLQzVSa1BicDltVHVcL0w2dzNhZEZobE04eFFcL0ducUZzOUNCTU10NFRhN2Rjd2lPdFVGVEREb29wcmJrdDJ0Y1ZJbk9jNjFNZm84SEUxTlZUeU91QU5LdG84eCtNYzRJdnJQVlQ2eG1MU0J2NVJ1U0k2dE9TZ0xRZFppVzlXMWNKSnhKUThVTVwvNmQyUWFVWldBQ0gzcDRjc2VVY0VnXC9WbVVBcE9qdG4iLCJtYWMiOiJiNDljMGM2ZWM1MzAxMjRjYjZkZDdkYmQ3M2RlOWI1NTVmZDQyMjBmY2MwZWM1OGEwNTczMmRlYzg4YWJkNjE2In0=

Thấy Cửu Thiên đã tỉnh, Đan Thánh quốc chủ mới thu tay: “Tỉnh rồi à? Tiếc là cậu không còn sống được bao lâu nữa!”

Ads
';
Advertisement
x