Bàn tay “Linh Bối” bốc lên kim quang, dường như có suy nghĩ ra tay với Tiền bà bà. 

Nhưng trầm mặc một lúc, “Linh Bối” vẫn nhịn ý nghĩ manh động của mình, cô ta nở nụ cười khinh thường với Tiền bà bà, rảo bước đi ra khỏi căn nhà. 

Ở bên ngoài, Cửu Thiên đã đợi nhiều giờ. 

Nhìn thấy “Linh Bối” đi ra, Cửu Thiên lập tức đi tới đón. 

“Linh Bối, bây giờ em cảm thấy thế nào?” 

Cửu Thiên đưa tay ra, kéo cánh tay của “Linh Bối” 

Bỗng nhiên “Linh Bối” hất tay của Cửu Thiên ra, ánh mắt mang theo sát cơ, nhìn sang Cửu Thiên. 

Ánh mắt này, Cửu Thiên nhìn mà trực tiếp sững người tại chỗ. 

Hắn chưa từng nghĩ Linh Bối sẽ nhìn hắn với ánh mắt như này. 

“Em bị sao thế?” 

Cửu Thiên nhíu mày, lên tiếng hỏi. 

Kim quang trong tay “Linh Bối” đã ngưng tụ thành cụm, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào. 

Đánh giá trên dưới Cửu Thiên mấy lần, “Linh Bối” nói: “Tu vi không tệ, nhục thân không tệ. Anh nguyện ý làm nô bộc của tôi không?” 

Cửu Thiên hoàn toàn nghe không hiểu, nhìn gương mặt của Linh Bối nói: “Nô bộc ư? Em đang nói cái gì vậy?” 

“Linh Bối” ngẩng đầu lên, nói: “Anh nghe không hiểu tiếng người à? Hai chữ nô bộc, rất khó lý giải sao?” 

Cửu Thiên đã nhìn ra điều không đúng, sau đó, trọng kiếm Vô Phong xuất hiện ở trong tay hắn. 

“Linh Bối, nếu là em, kiểu đùa này không vui đâu, lập tức dừng lại. Nếu không phải em, rất xin lỗi, hôm nay em không đi được!” 

Cửu Thiên nói xong thì nhấc kiếm lên, nhìn chằm chằm vào mắt của “Linh Bối”. 

Đôi mắt đó tràn ngập sự lạnh lùng và kiêu ngạo, còn mang theo kim quang nồng đậm, khiến Cửu Thiên cảm thấy hoàn toàn xa lạ. 

Đây tuyệt đối không phải là ánh mắt nên có của Linh Bối mà hắn quen 

“Anh muốn động thủ với tôi ư?” 

“Linh Bối” cũng có mặt tức giận, nhấc tay lên. 

Kim quang trong tay đã tuôn trào tới mức độ nhất định. 

Nhưng vào lúc này, cô ta bỗng nhìn thấy chiếc nhẫn trên tay Cửu Thiên. 

biết. 

Ngay lập tức, “Linh Bối” kinh sợ lùi lại mấy bước, giống như nhìn thấy thứ vô cùng đáng sợ. 

Cửu Thiên thuận theo ánh mắt của Linh Bối liếc nhìn chiếc nhẫn của mình. 

Ở đó chỉ có hai chiếc nhẫn, một là nhẫn Cửu Tiêu, hai là nhẫn gia chủ của Cửu gia bọn họ. 

Cửu Thiên không biết cô ta đang sợ chiếc nhẫn nào, hắn thậm chí không hiểu tại sao Linh Bối lại sợ. 

Nhưng Linh Bối nhìn thấy bàn tay của Cửu Thiên thì như thấy ma giữa ban ngày, lùi lại liên tục, hơn nữa càng lùi càng nhanh. 

Cửu Thiên vừa muốn gọi cô ta, Linh Bối lại xoay người bay đi. 

Trực tiếp mang theo kim quang biến mất ở trên trời. 

Cửu Thiên vội vàng lao lên, muốn đưa tay tóm cổ chân của Linh Bối. 

Bàn tay xượt qua, chỉ túm được một tia kim quang. 

“Đáng chết, Linh Bối!” 

Cửu Thiên gầm lên một tiếng, nhưng không có ai trả lời hắn. 

Cách thức biến mất của Linh Bối, Cửu Thiên nhìn không hiểu, tại sao Linh Bối muốn rời đi, hắn càng thêm mù mịt. 

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” 

Cửu Thiên thầm nghiến răng, xoay người trực tiếp đi vào trong sân của Tiền bà bà. 

Bây giờ sợ rằng cũng chỉ có Tiền bà bà có thể cho hắn một chút đáp án, Cửu Thiên đẩy cửa đi vào, nhìn một cái thì thấy khóe miệng của Tiền bà bà có dính máu, khí tức cả người đã sắp biến mất hoàn toàn. 

Cửu Thiên vội vàng đi tới bên cạnh Tiền bà bà, truyền Sinh Linh Đại Đạo vào trong cơ thể của Tiền bà bà. 

Tiền bà bà nhìn thấy Cửu Thiên, nhếch khóe miệng nở nụ cười, nói: “Công pháp tốt. Sinh Linh Đại Đạo, đây chính là thu hoạch của cậu ở nước Đan Thánh nhỉ. Thu lại đi, không cần dùng cái này với tôi, bản tôn của tôi sắp chết rồi, cậu truyền thêm lực lượng cho pháp thân thì có tác dụng gì chứ?” 

Cửu Thiên lo lắng hỏi: “Tiền bà bà, Linh Bối rốt cuộc bị sao thế. Cô ấy đã xảy ra chuyện gì rồi?” 

Tiền bà bà nói: “Cửu Thiên, Linh Bối nó đang đối mặt với vận mệnh của mình. Giống như ba kiếp nạn mà cậu phải đối mặt. Năm đó sau khi cậu rời khỏi Ma vực, tôi đã cưỡng chế xem một chút mệnh trời của hai người. Kết quả, tôi đã phát hiện một chuyện rất tốt. Tương lai của cậu và tương lai của Linh Bối kết nối với nhau. Chỉ cần cậu không chết, Linh Bối cũng sẽ không có chuyện gì. Cửu Thiên, bất luận sau này Linh Bối làm chuyện gì, cậu nhất định phải tha thứ cho nó, nhất định phải nhường nó. Bởi vì nó bây giờ không phải làm việc theo suy nghĩ của chính mình. Hứa với tôi, được không?” 

Cửu Thiên lắc đầu nói: “Bà bà, cháu nghe không hiểu bà đang nói gì. Bà có thể giải thích một chút không?” 

Tiền bà bà nói: “Cậu muốn biết mọi thứ thì có thể sau khi về tới nước Võ Đỉnh, đi tìm xác bản thể của tôi. Cậu sẽ tìm được tất cả chuyện mà cậu muốn biết. Tôi không còn nhiều thời gian nữa, Cửu Thiên hứa với tôi, cậu nhất định phải hứa với tôi. Hai người đều không được xảy ra chuyện. 

Cửu Thiên nhìn nước mắt chảy ra ở khóe mắt của Tiền bà bà, hắn thở dài một tiếng, nói: “Cháu hứa với bà. Bà bà, bà chắc chắn Linh Bối không sao chứ?” 

Tiền bà bà cười nói: “Chỉ cần cậu không sao thì nó sẽ không sao. Bởi vì cậu chính là người phá kiếp của nó!” 

Tiền bà bà đưa ngón tay ra, chỉ vào trái tim của Cửu Thiên. 

Cửu Thiên lẩm bẩm nói: “Người phá kiếp ư?” 

Tiền bà bà thu tay lại, hít thở sâu một hơi, khẽ nói: “Hai người các người đã kết nối mệnh trời với nhau. Song sinh song hồn, có sinh có tử, số trời thuộc về nhau, sông núi 

không đổi. Tôi cảm thấy rất may mắn, những năm nay không làm sai chuyện gì. 

Tiền bà bà cứ nói những lời Cửu Thiên nghe không hiểu, Cửu Thiên lớn giọng nói: “Bà bà, bà có biết cô ấy chạy đi đâu không?” 

Tiền bà bà cười nói: “Đừng đi tìm nó. Nó sẽ đi tìm cậu. 

Tiền bà bà nói xong thì nhắm mắt lại, tay buông xuống, sự sống mất đi. 

Cửu Thiên vội vàng truyền sinh linh chi đạo vào trong cơ thể của Tiền bà bà, muốn cố cứu tính mạng của Tiền bà bà, lại phát hiện cơ thể của Tiền bà bà bỗng trở nên trống rỗng. 

Nội tạng, xương cốt, kinh mạch gì đó đều biến mất hết. 

Một trận gió mát thổi qua, cơ thể của Tiền bà bà tan biến theo gió, chỉ để lại một ít bụi trong gió. 

Gió mát cuốn đi xa, mọi thứ quay về trong trời đất. 

“Bản tôn chết, pháp thân chết theo!” 

Cửu Thiên siết chặt nắm đấm, chỉ hận mình không đi vào sớm. 

Tiền bà bà vẫn chưa nói rõ vấn đề với hắn, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hắn vẫn chưa hiểu. 

Một người đang yên đang lành, sao sau khi đi vào nói chuyện vài câu với Tiền bà bà, đi ra thì như khác hẳn đi. Không những khí tức thay đổi, ánh mắt thay đổi, thần thái, lực lượng... cũng dường như khác với lúc trước. Nhất là kim quang trên tay, lúc này Cửu Thiên mới nhớ ra, lực lượng đó chắc chắn đã vượt qua canh kình mà một Võ Tôn bình thường sở hữu, vào khoảnh khắc vừa rồi, ngay cả hắn cũng theo bản năng cảm thấy nguy hiểm. 

Cô giống như biến thành một người khác... 

Khoan đã! 

Cửu Thiên bỗng nghĩ ra cái gì đó. 

Biến thành người khác? 

Lẽ nào là, đoạt xá? 

Cửu Thiên rất cảnh giác đối với loại chuyện này. 

eyJpdiI6Ik12WXc2WTZhNmdsUjEyZ29lVUE3aGc9PSIsInZhbHVlIjoiSDJoXC91eStNYzR4dVwvQW5EYm03WjA2RWJCZ3pCczRLMVE1cXpaNWh1UitXWjVObTBZKzBocEtyVUJOeTFxbTZoRWUxZTcxc0wzT3B3Zm9FYVFDd0NqcDBcL3Z0NG5LU1wvZmV3ZHdFQ2psUDgrZHVlaE5NWG9SdVcyc1BmVVllbEg2cmc1UXpFV2tOdVFIeG9vV3hxejZyR0pCK0w1SFwvNEt0M1wvV1U2OFRsemdWN2phbllMb0huOXNRUWFGMTZ4Q3NJRGxGd3RNRjNBbXBKQmw0RExFUUhVU0kwWFRBQVVBOCtKclNtVTFYSTNGZE1DU3RrQll5NUEwV1FkYzg2MnErdSIsIm1hYyI6IjlhNmY0ZmMzZDk1MzY3ZjkzZTQ3ZDlmNGQzMWI4ZDQ1ZTcyOTkxMmIzNzFiOGRiMWY5YjlkY2Y1MmJiNTIzZmMifQ==
eyJpdiI6Im5lUFhxZU9NYmF1eXhHREtYbEk0UUE9PSIsInZhbHVlIjoiYkdFVjllMm5QWSsrZzZZblU4bUNjcFRDQmRabVFjNzFzWm1wXC9UblpibEJhSjF2NGE1RE1SVGg4eTMrdjcwSkV3Wk8rcklGSFVjckdDUWliN1g2WGxwZGFkekRCdDhCVkpMMTFmOUkra2dEU0crejhMa1FJU0pBemYycGpjYlpIMVVEOUMzNThwcVU1aE05b1g5cnR4ekhmMDdIcGVLMjA1a3FQNXh0MUZETWtEa2FpTUZmWnBISE5UUWxIc0t5VCIsIm1hYyI6ImI3NWFmMjI0OGMwNzgxNjFhM2NlMzk1NmUzMWI0OTNlMzNkZDViZjllZjBmMzFjZDMxMDNjNjJhZDIwNjJkMGQifQ==

Nếu thật sự là như vậy, vậy người đoạt xá Linh Bối, Cửu Thiên nhất định phải diệt hẳn thần hồn của cô ta!

Ads
';
Advertisement
x