Tuy lực lượng màu vàng có uy thế thiên địa cuồn cuộn nhưng cũng khó chặn được một kích liên thủ của nhiều cao thủ như vậy. 

Phản ứng duy nhất của “Linh Bối” chính là ép tất cả lực lượng ra bên ngoài cơ thể, hòng dùng tư thái này, xem thử có thể bảo vệ tính mạng dưới thế công mạnh như này không. Nhưng ngay sau đó, “Linh Bối” đột nhiên phát hiện trước mặt mình có thêm một bóng người. 

Tay cầm trọng kiếm, tà áo bay bay. 

Áo choàng bao trùm cơ thể của cô ta, thanh kiếm như cánh cửa chặn ở trước mặt cô ta. 

Lực lượng xung kích xuống, “Linh Bối” chỉ cảm nhận được xương cốt toàn thân của mình đều đang kêu lên, nhưng cũng không khó thể chấp nhận. 

Mặt đất đang sụp đổ, không gian đang nứt vỡ. 

Mọi thứ trong tầm mắt đều đang hủy diệt! 

Bên tai đã mất đi tất cả âm thanh, giống như lúc này đầu óc trở nên trống rỗng. 

Lực lượng đáng sợ như này nổ ầm ầm tới mười giây. 

Đợi khi mọi thứ bình ổn lại, cây cối xung quanh đều không thấy nữa. 

Cây lá đỏ, cây cối tốt xanh gì đó, tất cả đều hóa hư vô. 

Chỉ có cái hố cực lớn ở trên mặt đất, nói rõ tất cả. 

Đây là kết quả khi các vị cường giả ngưng tụ lực lượng. Một khi tu vi đạt tới mức độ nhất định sẽ không xuất hiện tình huống lực lượng tỏa ra ngoài nữa. Nhất định là lực lượng ngưng thực công kích chuẩn xác! 

Nói chỉ đánh bạn thì sẽ không ảnh hưởng tới hoa cỏ ở xung quanh. 

Không có trình độ như này, một thân tu vi coi như luyện uổng công. 

Nhưng lực lượng tỏa ra ngoài hiện nay vẫn mạnh như vậy, chỉ có thể nói rõ lực lượng công kích ra vào khoảnh khắc vừa rồi, có thể dùng cụm từ hủy hoại thiên nhiên, đồ thanh diệt quốc để hình dung. 

Đợi tới khi mọi thứ bình ổn lại, cảnh tượng đập vào mắt lại khiến tất cả mọi người đều không ngờ được. 

“Linh Bối” không có bị trực tiếp giết chết như trong dự liệu của Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh. 

Cô ta nhìn trông chỉ bị thương nhẹ, bởi vì có một người vào thời khắc cuối cùng chặn ở trước mặt cô ta. 

Cửu Thiên! 

Há miệng thở dốc, cả người Cửu Thiên đều đang chảy máu. 

Quần áo rách nát, chỉ có áo choàng Vân Lam ở đằng sau nhìn trông đỡ hơn một chút, nhưng cũng đã xuất hiện hoa văn chi chít. 

Nhìn kỹ lại thì có thể phát hiện, những hoa văn đó thật ra đều là vết nứt. 

Ở thời khắc cuối cùng, Cửu Thiên dùng trọng kiếm Vô Phong và cơ thể máu thịt của mình chặn ở trước người của “Linh Bối”, ít nhất giúp Linh Bối gánh chịu trên 70% lực lượng. 

30% còn lại cũng bị áo choàng Vân Lam chặn không ít. 

Cửu Thiên cắm trọng kiếm xuống đất, toàn thân trên dưới không có chỗ nào hoàn hảo. 

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh, nói từng chữ: “Các người không thể giết cô ấy!” 

Bát Phương Tiền Thánh hừ lạnh một tiếng, nói: “Cửu Thiên, lẽ nào cậu còn muốn bảo vệ một thần sứ ư? Cậu có biết, hành vi này của cậu không khách gì cậu trở thành ma tu 

Hoàn Vũ Thiên Thánh luôn kiệm lời cũng lên tiếng, nói: “Cửu Thiên, nếu cậu còn cản ở đây nữa, chúng tôi sẽ giết cả cậu. Bây giờ tránh ra, còn có thể giữ được một mạng” 

Cửu Thiên từ từ ngẩng đầu lên, nuốt một ngụm máu xuống, từ từ nói: “Cô ấy là người của tôi, tôi không tránh!” 

Ánh mắt của Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh lập tức lạnh đi. 

Trong mắt của hai người hiện lên sát cơ. 

Bọn họ muốn giết Cửu Thiên từ rất lâu rồi, bây giờ dường như là một cơ hội rất tốt! 

“Làm cái gì? Các người làm cái gì? Đường đường là cường giả mạnh nhất thiên hạ, các người định tùy ý ụp chậu cứt cho người khác thì muốn giết người khác?” 

Hàn Liên sư huynh trực tiếp nhảy ra, đi tới bên cạnh Cửu Thiên, chỉ vào Bát Phương Tiền Thánh và Hoàn Vũ Thiên Thánh mà lớn giọng quở trách. 

Hắn ta mặc kệ có đạo lý gì đó hay không, hắn ta cũng nhìn ra “Linh Bối” có chút không đúng, nhưng hắn ta không thể nhìn Cửu Thiên xảy ra chuyện. 

Đại sư huynh, Sở Trực sư huynh, Sở Chính sư huynh đều đứng ra. 

Đại sư huynh đanh giọng nói: “Người, ông không thể giết!” 

Bát Phương Tiền Thánh lớn giọng nói: Những tên oắt con ngu xuẩn các người, lẽ nào không biết sự đáng sợ của người hủy diệt à? Các người muốn trở thành nô bộc của cô ta sao? Một khi cô ta khôi phục lực lượng, hoặc tìm được thần sứ khác thì rất có khả năng sẽ tái hiện cuộc chiến hoại ở hỗn độn lúc đầu, các người hiểu không? Chúng tôi là làm việc cho chúng sinh thiên hạ. Các vị quốc chủ, các người nói xem?” 

Các quốc chủ khác khẽ gật đầu, tất cả đều cảm thấy lời mà Bát Phương Tiền Thánh nói dường như rất có lý. 

Vì đại nghĩa, một một nhóm người tính là gì chứ. 

Các vị quốc chủ ở đây đều hiểu hai chữ hy sinh có ý nghĩa gì. 

Quốc chủ nước Đan Thánh đứng ở một bên không lên tiếng, Đông mập vừa muốn đi lên lại bị Quốc chủ nước Đan Thánh cản lại. 

“Thần Hoàng nhất mạch các người muốn cùng sống cùng chết với Cửu Tiêu nhất mạch vậy à? Hai chữ thần sứ, ông cũng không hiểu ư?” 

Đông mập lập tức trở nên do dự. 

Phong Tuấn Kiệt lớn giọng nói: “Sư thúc, làm gì đây? Lẽ nào chúng ta cứ ở bên cạnh nhìn ư?" 

Đông mập lắc đầu nói: “Đương nhiên không thể nhìn, nhưng... 

Phong Tuấn Kiệt không có nghe lời đằng sau của Đông mập, trực tiếp đi tới bên cạnh Cửu Thiên, lớn giọng nói: “Tôi không hiểu chiến loạn ở hỗn độn, tôi chỉ biết các người tùy ý nói mấy câu thì muốn giết người, như này rất không đúng!” 

Hàn Liên quay đầu liếc nhìn Phong Tuấn Kiệt, kinh ngạc nói: “Aiya, người bạn như cậu, tôi kết giao chắc rồi.” 

“Không có gì không đúng cả. Nếu các người muốn chết cùng với cô ta, vậy thì các người cứ đi là được!” 

Bát Phương Tiền Thánh cũng lười lôi thôi, trực tiếp nhấc tay lên. 

Nhưng vào lúc này, một giọng nói từ cách đó không xa truyền tới. 

“Vội giết người như vậy à? Cửu Thiên người ta đã cứu mạng của tất các các người đấy. Bây giờ các người lại muốn giết vợ của cậu ta, như vậy thích hợp không?” 

Một câu nói khiến không ít các quốc chủ trở nên do dự. 

Tay nhấc lên của Bát Phương Tiền Thánh cũng không biết nên hạ xuống như nào. 

Không cần nhìn, người có thể nói ra lời này, chỉ có một người, đó chính là Lê Hi tông chủ. 

Ông ta cuối cùng cũng tới, tuy tốc độ có hơi chậm nhưng hay ở chỗ xuất hiện rất kịp lúc. 

Lê Hi tông chủ được Lê Nhân Long đẩy tới trước mặt mọi người. 

Lê Hi tông chủ mặt mày hơi tức giận chỉ vào Bát Phương Tiền Thánh, nói: “Nếu ông không nói đạo lý, vậy thì ông ra tay đi. Để người trong thiên hạ nhìn thấy, tam thánh là kẻ bội tín bạc nghĩa, lấy oán báo ân như nào. Ông có thể giết hết tất cả mọi người ở đây chắc? Nếu tôi đứng bên phía Cửu Thiên, ông còn muốn giết chết tôi à?” 

Tay của Bát Phương Tiền Thánh bất lực hạ xuống, ông ta có ngu xuẩn hơn nữa cũng không thể ra tay với Lê Hi tông chủ. Mà bây giờ, rất rõ ràng là Lê Hi tông chủ bảo vệ Cửu Thiên vô điều kiện. 

Lê Hi tông chủ vội vàng nháy mắt với Cửu Thiên, ý bảo Cửu Thiên mau đưa “Linh Bối” đi. 

Cửu Thiên nhìn hiểu biểu cảm của Lê Hi tông chủ, cắn răng xoay người lại. 

“Linh Bối, chúng ta đi!” 

Tay của Cửu Thiên vừa rồi đặt trên cánh tay của Linh Bối. 

Bỗng nhiên, một thanh kiếm đâm vào tim của Cửu Thiên. 

“Linh Bối” mặt mày lạnh lùng nhìn Cửu Thiên, ánh sáng trong mắt lại có chút phức tạp. 

Cửu Thiên nhìn kiếm ở lồng ngực, nhưng không nói ra được câu nào. 

"Em..." 

Phut! 

Rút nhuyễn kiếm ra, Cửu Thiên ngã ngửa ra sau. 

eyJpdiI6ImdjaHVuOWZMWFJ4eDFrOFlzVEIyWGc9PSIsInZhbHVlIjoiVGJHTWZFMFBST2xFa0MxcDJKXC9WdjRVQkVacDlBOHYzOUlOQXZDWXczaWJ6T1JZOFpWQTIzYzFWSXpWTCtUUWp0OHExS1FNeXJyVVI5UEJLbjlzYzFFdjUwXC9MQkdZVHdRVk5pcHRLWkUxdzk4NjVBSmNcL2J4UWJnTjdCMlJIdFhYWDRhSkJVNDZCM05HeHIzbXF0VFJTWW9VRjFHVjFMNnBNXC9rT2hENm1hSzNSRHVRaWVwdHdpRTZQQUlQV3c4cFdnTmM2UDZjdzZTcWZ5T0NcL0cxckhXNnBRS01aeTA1dVhiRDltYWMwNU90d09jZm5JYWttVjNMN0JPeGhHSUQ1RlZTMUVWdkxBbGVBZzh1MlwvNkVOeWFsRGw1Ylg5eFZIK1FscjkyMmdCcnM9IiwibWFjIjoiY2YzYTVjODc2MzE2ZTVmMGYzMjU1N2NiZmUzYmI3Yzk5YzljZGZjZmZlY2E4YTA4Yjc1NGQ5ZmZhODU5MDI5NyJ9
eyJpdiI6InJUWW0rZmMxWUc0NEo0emxZc3pvQmc9PSIsInZhbHVlIjoiM216ZlRNSkV3bisxaDk5Q09TWnpoNkxUeVRJZVIxdERiTGhkUElONGNqUHVMZk1KQkxcL1hpOFJEbFZjc3IrUlwveGZBV08rcHlmOHRKYkFHbVdRMElob3dcLzlna1JsZXdcL3ZYY1wvbDZUMG5xQzJyRmVqQ2ZOVXhJRWc2QStuNWJZVHVRNzE0OVB4WEdBcXAzVjQ2QnRoRk9ZTEdvS29jWHBXSVlTWUM0RlppQUI5R3pXNGgyZE9jVnE1RlVaSUNaU2gxdUpNbGtPN2xiRHZnbTZTdFBKRDhkUEtzakx6ZEtpalhlUGlCdnpkZXBwUGRMM1wvN2NqNFNDSGRqbWlJY2ZObmxVSUxwdHZjaEZpbFwvTmpsc1hvRXRnPT0iLCJtYWMiOiJhYTRlMjY3MzU5ZDdhOWY3ZjgyNzQ5NzVjYTU1OGIwYzdlZjAzYzcxNWQwNjEzM2ViNTZhYmQ1ZWNkMWQ2YWE1In0=

Cửu Thiên bụp một tiếng ngã ra đất.

Ads
';
Advertisement
x