“Cửu Thiên, anh còn chống đỡ được không?” 

Nam Cung Lệ lớn giọng hét lên, từ góc độ của hắn ta thì thấy, Cửu Thiên đã hoàn toàn bị nướng chín. 

Cả người đều tản ra mùi thơm của thịt nướng, Diệp Nam Thiên, Phong Tuấn Kiệt nhìn mà cũng nhíu mày. 

“Như vậy có thể được không? Chắc chắn sẽ không chết người chứ?” 

Diệp Nam Thiên tỏ ý nghi ngờ với tình trạng trước mắt. 

Tả Tử Sâm, Phong Tuấn Kiệt đều lắc đầu, tỏ ý không đánh giá cao tình hình hiện nay của Cửu Thiên. 

“Có phải nên dừng lại một chút không? Anh ta cũng sắp thành thịt nướng rồi” 

Tả Tử Sâm lớn tiếng hét lên. 

Vẻ mặt của Nam Cung Lệ có hơi do dự, hắn ta biết rõ loại chuyện này bình thường mà nói, làm xong trong một lần hiệu quả sẽ tốt nhất. Nếu dừng giữa chừng, tình hình sẽ trở nên rất phức tạp. 

Hắn ta vốn tưởng rằng với thực lực, tâm tính, ý chí của Cửu Thiên chống lại ánh sáng của gương Hạo Khí Trừ Ma, chắc không có vấn đề gì. 

Nhưng hắn ta lại quên, oán linh trong cơ thể Cửu Thiên đáng sợ cỡ nào, mạnh mẽ cỡ nào. 

Mượn ngoại lực giết oán linh như này, phản phệ mà Cửu Thiên phải chịu cũng vô cùng kinh người.. 

“Đừng dừng lại, năng lực chịu đựng của nhục thể của anh ta vẫn chưa đạt tới cực hạn. 

Nhậm Ngữ lên tiếng ngăn cản Nam Cung Lệ muốn dừng lại. 

Với mắt nhìn của luyện khí sĩ như hắn ta thì thấy, Cửu Thiên vẫn chưa tới mức không chống lại được. 

Hoàng Phủ Tường cũng bày tỏ sự đồng ý, gật đầu nói: “Anh ta vẫn có thể tiếp tục chống một khoảng thời gian. 

Đang nói chuyện, trên người Cửu Thiên bỗng bốc ra vô số khí đen khí lưu đáng sợ. 

Tiếng rít gào, tiếng thét giống như lệ quỷ ngàn năm xuất thế, chấn động tới mức đám người Diệp Nam Thiên lùi lại liên tục. 

Phut! 

Cửu Thiên phun ra một ngụm máu. 

Cả người bắt đầu run rẩy, hai mắt hắn nhắm chặt, cắn chặt hàm răng. Trong cơ thể vậy mà cũng phát ra những tiếng nổ. 

Rõ ràng hắn đang triển khai chiến đầu ác liệt với oán linh trong cơ thể. 

“Oán linh thật đáng sợ. Cửu Thiên sắp không chịu được nữa rồi. Nam Cung Lệ, anh còn không dừng lại à!” 

Lúc này, Nhậm Ngữ cũng bị dọa sợ. 

Oán linh đáng sợ như này, theo hắn ta thấy, một võ tôn cỏn con như Cửu Thiên sao có thể ngăn chặn. 

Thật không thể tưởng tượng, Cửu Thiên làm sao đè những oán linh này ở trong cơ thể lâu như vậy. 

Nam Cung Lệ vội vàng chuẩn bị buông tay, nhưng vào lúc này, Cửu Thiên bỗng gào lên: “Nam Cung huynh, gia tăng lực lượng. Tôi muốn quyết một trận tử chiến với bà ta!” 

Giọng nói của Cửu Thiên mang theo sự quyết tuyệt và kiên định! 

Trong mắt Nam Cung Lệ xẹt qua lệ quang, đã bị sự liều lĩnh này của Cửu Thiên lây nhiễm, lập tức gia tăng lực lượng! 

Khí lưu màu đen bốc ra từ trên người Cửu Thiên lập tức bị ánh sáng của gương Hạo Khí Trừ Ma áp chế không ít. 

Nhưng thịt trên người Cửu Thiên cũng trở nên vặn vẹo. 

Đây là một trận quyết chiến dùng mạng đổi mạng, đọ xem ai có thể trụ tới giây phút cuối cùng! 

“Tả huynh, Nhậm huynh, Phong huynh, Diệp huynh, Hoàng Phủ huynh. Tới giúp đỡ, canh kình của tôi không đủ rồi!” 

Trên trán Nam Cung Lệ toát đồ mồ hôi, với thực lực của hắn ta, có thể phát huy gương Hạo Khí Trừ Ma được lực lượng như này đã tới cực hạn rồi! 

Tả Tử Sâm, Diệp Nam Thiên, Phong Tuấn Kiệt không chút do dự để tay lên gương Hạo Khí Trừ Ma. 

Truyền canh kình vào, ánh sáng của gương Hạo Khí Trừ Ma càng sáng rực. 

Thân là võ giả, bọn họ rất tán thưởng cách làm của Cửu Thiên. 

Võ giả chỉ nên hướng về phía trước, chỉ nên không sợ sống chết. Một võ tôn thật sự, không chỉ phải tàn độc với kẻ địch, đối với bản thân cũng phải nhẫn tâm. 

Cửu Thiên rõ ràng rất phù hợp với tiêu chuẩn này, cơ thể của hắn đã bắt đầu trở nên đen xì, cảm giác da thịt cơ bắp đều sắp hóa thành tro dưới ánh sáng. 

Nhưng Cửu Thiên vẫn cố chống đỡ, vẫn đang chiến đấu. 

Biểu cảm trên mặt chỉ có vẻ kiên định kiên trì tới cùng. 

Cứ theo bộ dạng này của hắn, cho dù chết ở dưới sự chiếu rọi của gương Hạo Khí Trừ Ma, Cửu Thiên cũng sẽ không chùn bước. 

Nhậm Ngữ và Hoàng Phủ Tường do dự một chút, rồi vẫn đặt tay lên gương Hạo Khí Trừ Ma, đều truyền lực lượng vào. 

Lực lượng của hai luyện khí sĩ truyền vào, lập tức lực lượng phóng ra của gương Hạo Khí Trừ Ma trở nên chói lọi hơn. 

Màu sắc vốn đơn nhất biến thành ánh sáng cầu vồng chói mắt. Ánh sáng dừng trên người Cửu Thiên không chỉ khiến khói trắng trên người Cửu Thiên bốc hơi nhanh. Đồng thời trên người Cửu Thiên còn truyền tới âm thanh xèo xèo khi da thịt đang cháy khét. 

Cửu Thiên phát ra một tiếng rên, nhưng vẫn không kêu đám người Nam Cung Lệ dừng lại. 

Lúc này trong cơ thể của Cửu Thiên, toàn thân Loạn Thánh đã thủng lỗ chỗ. 

Ánh sáng đáng sợ của gương Hạo Khí Trừ Ma đã xuyên qua cơ thể của Cửu Thiên, chiếu thẳng vào trên người bà ta. 

Loạn Thánh không ngừng bốc khói trắng, khói bốc ra từ trên Cửu Thiên phần lớn đều là lực lượng của Loạn Thánh. 

Lúc này Cửu Thiên mới coi như trải nghiệm được sự mạnh mẽ của gương Hạo Khí Trừ Ma, lực lượng chí dương chí cương phóng ra từ trong gương Hạo Khí Trừ Ma quả nhiên có áp chế tuyệt đối với ma tu như Loạn Thánh. 

Hắn có thể nhìn thấy các oán linh ẩn trong cơ thể của hắn bị giết chết từng mảng. 

Loạn Thánh cũng không ngừng chạy trốn trong cơ thể của hắn, dường như muốn tránh lực lượng của gương Hạo Khí Trừ Ma. 

Nhưng đáng tiếc, bà ta ở trong cơ thể của Cửu Thiên, không có chỗ để đi, cũng đương nhiên không có chỗ để trốn. 

Lực lượng bị làm giảm đi từng chút, thần hồn cũng trở nên trong suốt, dường như có thể bị giết chết bất cứ lúc nào. 

Bà ta muốn chạy khỏi cơ thể của Cửu Thiên, nhưng một khi rời khỏi cơ thể của Cửu Thiên thì thần hồn của bà ta hoàn toàn lộ dưới lực lượng của gương Hạo Khí Trừ Ma, như vậy chẳng phải sẽ chết càng nhanh hay sao. 

Bây giờ Loạn Thánh cuối cùng cũng cảm nhận được cái gì gọi là một lần sảy chân để hận nghìn đời. 

Rõ ràng trốn ở trong Tử Linh Châu đang yên đang lành. Tuy sống không quá tự do, cũng không quá vui vẻ nhưng ít nhất bà ta còn có thể yên ổn sống tiếp! 

Nhưng tham niệm trong lòng bùng lên, bà ta nhìn thấy Cửu Thiên là một lô đỉnh đoạt xá hoàn mỹ, không nhịn được sự tham lam trong lòng. 

Sự tham lam này cuối cùng vào lúc này mang tới nguy cơ tử vong cho bà ta. 

Thần hồn của Cửu Thiên đã chuẩn bị sẵn sàng liều chết, lực lượng đang dâng lên, khí thế đang tăng vọt. 

“Á! Cửu Thiên, chết!” 

Loạn Thánh bỗng lao thẳng về phía thần hồn của Cửu Thiên, tất cả lực lượng ngưng tụ thành một điểm. Bà ta thật sự hết cách rồi, điều duy nhất có thể làm chính là liều lần cuối. 

Đây cũng là cơ hội cuối cùng của bà ta, nếu bà ta có thể giết chết Cửu Thiên, thuận lợi đoạt xá Cửu Thiên, lúc này bà ta còn có khả năng chạy thoát khỏi gương Hạo Khí Trừ 

Ma. 

Cửu Thiên cũng nhìn ra một điểm này, vậy nên luôn chờ Loạn Thánh tới. 

Hắn không tránh né, không sợ hãi. Khoảng thời gian này hắn đã bị Loạn Thánh giày vò đủ rồi. 

Hắn muốn tự tay giết chết Loạn Thánh ở trong cơ thể của hắn, như vậy mới có thể giải nỗi hận trong lòng hắn! 

Ầm! 

Hai cỗ lực lượng va chạm ở trong cơ thể của Cửu Thiên. 

Toàn thân Cửu Thiên bỗng co giật một trận, cả người từ trên xuống dưới đều bắt đầu rỉ máu ra ngoài. 

Tiếng nổ trong cơ thể của hắn rất giòn. 

Tới mức đám người Nam Cung Lệ đều nghe thấy rõ ràng. 

Cửu Thiên trực tiếp ngã ra đất, nhục thân giống như bị vô số người giẫm qua, vô cùng thê thương. 

Khói trắng trên người dần giảm đi, nhưng máu vẫn đang tùy ý chảy. 

“Sao rồi, thành công chưa?” 

eyJpdiI6IklRTFZMekZxeFZEQ0xWenpibUVSQmc9PSIsInZhbHVlIjoiSE9iY21FeWdXaCt5VGcrRzJZVmRTbHE0MlIwYTZMa01ONjUyM3dBWjdQMU9iN3g3bUplOTRpcDk4STZNTGp2XC9YdjF6b2lhMnJXTmttRXdHWEhjdGFWdm90TUd0WnFYUTl4eDNkRnV6emMzMXRrYjNvQncxMFVEekVUd2JIN2hzcVc4V0YrcDB5QkF6c2IyNkdZSWNHZjBwcVg4eTVseHlTaUxtVG9UeDBiVWtKNDRKYklRbUtGWVwvMHQzRFowOUY4NkQ5RFJtelNZWnhtTFNIYVFueUl3PT0iLCJtYWMiOiI4YzdkMjU1OTFhYmRiMmU5ZTBlN2YwODAzYTQ1ZmJkY2M4YzBhOWU5YjU2ZjhhM2ViZTQxYzY5MTcxYjBlMzRjIn0=
eyJpdiI6InorYzAxSWxKeTI1c1pNU285dUJtRmc9PSIsInZhbHVlIjoiRHhFVXV3UkZKNkZNcGZYeFRHS1NhMVRsT2plMVFUd2dUcUd1Vys0S3FScnJWOVVER2hzanZZRmdodm5oYzJEMExIR3Q0aGVDazRaZisrcFBsbUdXTkRCTXdRM2srZzRjaHgzRzJFK0NpSlJZaFZKRGg0RFZGcFJZQVkzQTFXazEzRlJPTXBXWGRsOVJsNDYzK0tjUDQzdzMyMUxWWDJtMWpoYXNQNzRycktZPSIsIm1hYyI6IjNkMzAwM2E4NmY5MzAwMmQyZWNiZTc3ZTFkNjc1M2NhNTY5YWEwYTZiMGMyODQzODk4MDQwYjRiOWVlNDkzN2IifQ==

Nhậm Ngữ nhìn một lúc, khẽ nói: “Khả năng phân ra thắng thua rồi nhỉ!”

Ads
';
Advertisement
x